Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn

Người xuất thân từ tám đại gia tộc chỉ chia ra làm hai loại tự tin hoặc tự ti, toàn là cực đoan.

Hiển nhiên, giữa tự ti và tự tin thì nhóm người này lựa chọn tự tin.

Cũng giống với thi đấu đoàn đội, mỗi tông đều được sắp xếp ở một sân riêng, nhưng cái khác biệt chính là hoàn cảnh ở đây so với Vấn Kiếm Tông tốt hơn nhiều, có sân huấn luyện riêng, có đài thi đấu, Đan tu cũng được chuẩn bị cho một căn phòng yên tĩnh để luyện đan, không thiếu thứ gì.

"Có tiền thật tốt." Diệp Kiều nhìn một loạt gia nhân, thị nữ ra ra vào vào liền sờ cằm, có cảm giác như đang ở trong một bộ phim truyền hình nào đó.

"Các ngươi đều lớn lên trong hoàn cảnh như này ư?"

Minh Huyền gật đầu.

Diệp Kiều chắp tay: "Con nhà giàu, thất lễ quá, thất lễ quá."

Nơi thi đấu được diễn ra ở trung tâm thành trì của tám đại gia tộc, khán đài được chuẩn bị còn muốn lớn hơn gấp đôi so với Vấn Kiếm Tông, Tần Phạn Phạn dắt bọn họ đi tham quan sân thi đấu, sau đó nói: "Đây là nơi chọn ra một trăm người có đủ tư cách để tham gia trận chung kết."

"Chắc sẽ không có đứa nào bị loại từ vòng đầu đâu ha?" Tần Phạn Phạn nói.

Mộc Trọng Hi: "Không đến mức đó đâu."

Nói tóm lại thì, vòng một nếu có cả ngàn tu sĩ tham gia, thì cuối cùng chỉ chọn ra một ngàn người.

Sau đó đến vòng hai sẽ chọn ra một trăm.

Vòng ba thì trong số một trăm người, sẽ bắt đầu quyết đấu, cuối cùng chọn ra mười người đứng đầu.

"Sau khi vào được mười vị trí đầu, sẽ có thể tùy tiện khiêu chiến với thân truyền bên trong, nếu thắng thì sẽ được thay thế thứ tự của người đó."

Nói thẳng ra thì vòng một chính là một đám gà chọi mổ nhau, bọn họ muốn tăng thứ tự thì chỉ có thể đánh nhau cùng với mấy tên cùi mía kia.

Thứ chán nhất trong trận thi đấu cá nhân chính là vòng một.

"Nhớ mang theo ngọc giản bên người, thời khắc chú ý bảng xếp hạng một chút, sẽ có một tháng các ngươi cùng những tu sĩ đó đối chiến với nhau, bởi vậy phải nhanh chóng nâng cao điểm số."


Diệp Kiều mở ngọc giản ra nhìn một cái.

Mười vị trí đầu đang là tán tu, chắc bọn họ cũng thuộc dạng rảnh rỗi không có việc gì làm liền đi tìm tu sĩ đánh nhau, đợi đến lúc thân truyền tham gia vào, thì thứ tự chắc chắc sẽ thay đổi.

Ngày mai sẽ bắt đầu mở ra bảng thi đấu để tính điểm, sau khi mọi người quay về sân của tông mình, thì tất cả các sân đều tràn ngập hơi thở tu luyện, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được linh khí cuồn cuộn không dứt.

Ai cũng nỗ lực vì muốn được nổi bật trong trận thi đấu cá nhân này.

Hiện tại Diệp Kiều đã không cần ngồi xuống để tu luyện nữa, vì đan điền đã có thể tự mình hấp thu.

Thiên linh căn đặt nền móng so với cực phẩm cần thời gian lâu hơn, một bên nàng hấp thu linh khí, còn một bên thì muốn đi tìm người đánh nhau để ổn định phần cơ sở.

Mộc Trọng Hi đã thử đánh nhau với Diệp Kiều, suốt quá trình hắn phát hiện dù là về cường độ hay linh khí, thì so với những người cùng cảnh giới tiểu sư muội nhà mình vẫn cao hơn nhiều.

Kiếm cốt trời sinh học kiếm rất nhanh, nhưng thiên linh căn cũng không phải dạng vừa, phần cơ sở của Diệp Kiều đã ổn, linh khí lại còn nhiều, cộng thêm trí nhớ gặp qua một lần là không quên được, thì khi hai người cùng chung một cảnh giới, Mộc Trọng Hi căn bản đánh không lại.

"Thiên phú cao quả nhiên thật trâu bò." Hắn tấm tắc hai tiếng.

***********

Ngày hôm sau bảng thi đấu chính thức mở ra, tất cả thân truyền liền bắt đầu đi rút thăm để tích điểm, Diệp Kiều bị khí thế cuồn cuộn của bọn họ làm cho giật mình tỉnh giấc, sau đó nàng lại ngáp một cái, rồi đắp chăn nằm ngủ tiếp.

Tiết Dư từ sớm đã ra khỏi nhà để rút thăm tìm đối thủ.

Chỉ cần một người trong nhóm thân truyền bước ra khỏi cửa, thì sẽ có một tu sĩ nằm trên bảng thi đấu bị đánh, trong lúc nhất thời trên diễn đàn ngập tràn tiếng oán than dậy trời.

【 Đám thân truyền này đều không phải người đi 】

【 Ta gặp trúng Diệp Thanh Hàn, hắn không thèm nói một câu, liền dùng một kiếm đánh bay ta 】

【 Chạm mặt thân truyền thì trực tiếp nhận thua đi, chỉ cần tốc độ nhận thua của chúng ta thật nhanh thì xấu hổ sẽ không đuổi kịp chúng ta 】


【 Tu sĩ Kim Đan Kỳ có thể thử một lần, còn mấy người Trúc Cơ, Luyện Khí thì xin đừng ôm hi vọng gì, không thôi nhục mặt đó 】

【 Xin xăm đi, cầu cho tốt nhất đừng gặp trúng đám thân truyền kia 】

【 Nếu phải gặp, thì hãy cho ta gặp Diệp Kiều 】

Làm đồng đội của Diệp Kiều vui sướng không thể chê, lúc thi đấu đoàn đội thì chỉ có nàng mới có năng lực dẫn dắt đội, hành động một mình.

Nhưng thi đấu cá nhân lại là chuyện khác, trong số tất cả thân truyền thì thực lực của nàng yếu nhất, về mặt này không thể sai đi đâu được.

Một ít tán tu Kim Đan Kỳ lúc xin xăm không ngừng nhắc đi nhắc lại, hy vọng sẽ gặp được Diệp Kiều.

Mộc Trọng Hi chống cằm, lướt xem những lời hỗn tạp trên ngọc giản, chậm rãi mở miệng: "Không lẽ bọn họ thật sự cho rằng ngươi rất yếu sao?"

Nói thật.

Ở cùng một cảnh giới, thì Diệp Kiều so với bọn hắn còn mạnh hơn, rốt cuộc là điều gì đã khiến cho nhóm người này có suy nghĩ, Diệp Kiều rất dễ đánh chứ?

Minh Huyền ngồi dậy sắp xếp đồ, chuẩn bị đi ra ngoài tích điểm, "Ai biểu nàng cà lơ phất phơ quá làm gì. Mấy trận trước đó đều dựa vào những thủ đoạn hèn ơi là hèn để thắng, nên bây giờ mới khiến cho những tu sĩ đó không rõ về thực lực của nàng."

Đối với mấy người đó mà nói, Diệp Kiều là thân truyền dễ đối phó nhất.

Vì mấy Kiếm tu khác dở nhất cũng là Kim Đan Trung Kỳ, chỉ có nàng là Kim Đan Sơ Kỳ.

Mấy người bọn họ lại lướt xem diễn đàn, Tiết Dư đi ra cửa từ sớm cũng đã quay về.

"Bộ vòng một vẫn luôn rất đơn giản sao." Tiết Dư sau khi trở về liền nằm bẹp dí, giống như biến thành một con cá mặn, hai mắt dại ra, không còn hình người.

Diệp Kiều ném qua một viên Bổ Thần Đan cho hắn, "Bên phía ngươi đã xảy ra chuyện gì rồi?"


Tiết Dư ánh mắt hơi chuyển động, nuốt xuống Bổ Thần Đan, sau đó mở miệng: "Ta tham gia 30 trận, các ngươi có biết hôm nay ta phải làm như thế nào để vượt qua không?"

Đan tu rất ít người, hơn nữa mới vòng một, nên lúc Tiết Dư thi đấu bọn họ cũng lười đi xem.

Vòng một có một tháng tích điểm, để có thể nằm trong một ngàn người thăng cấp vào vòng hai.

Buổi sáng Tiết Dư đã đi ra ngoài, nhưng hiện tại sau khi trở về, cả người hắn nhìn qua giống như là bị thi đấu đến choáng váng.

"Trong một ngày ta đã leo lên tới vị trí 700." Tiết Dư mở miệng nói.

Thi đấu của Đan tu, là về tốc độ luyện đan, số lượng đan ấn, cùng với phẩm chất và hình dáng của viên đan.

Nhắc tới hình dáng của đan dược, Diệp Kiều liền không thể không lên án mạnh mẽ Tu Chân Giới thế nhưng còn quan tâm đến vẻ bề ngoài của một viên thuốc.

"Nhanh vậy." Diệp Kiều kinh ngạc.

Tiết Dư yếu ớt nói, "Đan tu vốn dĩ không có bao nhiêu người, tổng cộng chỉ hơn một ngàn người."

Chỉ có Kiếm tu chiếm số lượng đông đúc nhất, nàng nhìn xuống bảng Kiếm tu.

Mới ngày đầu tiên thôi, mà tất cả thân truyền đã bận rộn leo bảng rồi, Diệp Thanh Hàn không ngủ không nghỉ rút thăm thi đấu, xếp hạng bây giờ đã leo lên vị trí mấy chục, cũng bởi vì tiếng tăm của hắn quá vang dội, nên Kiếm tu nào gặp hắn cũng tự giác nhận thua, cho nên tốc độ leo bảng mới nhanh như vậy.

Trong nhóm bọn họ thì chỉ mới có Tiết Dư đi leo bảng, bốn người còn lại thì điểm số vẫn đang là con số 0 tròn trĩnh, nằm ở dưới đáy xã hội.

Diệp Kiều nhìn thấy Tiết Dư mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, thì sờ cằm, "Nếu nói như vậy, thì dù sao cũng còn tận một tháng, đến lúc đó chúng ta có thể đợi đến gần cuối thì bắt đầu đá mấy người ở cuối bảng xếp hạng ra chuồng gà để chiếm vị trí, chắc cũng không sao đâu ha?"

"???"

Diệp Kiều đối mặt với ánh mắt mông lung của mấy sư huynh nhà mình, liền lựa chọn làm công tác tư tưởng cho bọn họ, nhàn nhã nói, "Dù sao vòng một cũng chỉ cần nằm trong một ngàn người đầu là được rồi không phải sao."

Kim Đan Kỳ ở Tu Chân Giới cũng không nhiều, mà người chỉ mới mười mấy tuổi đã đạt đến Nguyên Anh thì cũng chỉ có một mình Diệp Thanh Hàn.

Thật ra vào mười vị trí đầu sẽ tốt hơn, nhưng lại lãng phí thời gian, mỗi ngày còn phải rút thăm tìm đối thủ, rồi tích điểm, mệt muốn chết.

Hai mắt Mộc Trọng Hi sáng lên: "Có thể thử xem, nếu gặp trúng kẻ mạnh, thì ngươi treo hắn lên đánh, chỉ cần bọn họ thấy một màn như vậy thì sau này gặp ngươi sẽ thức thời nhận thua thôi."

Thực lực của Diệp Kiều không rõ, thế nên mới tạo cho bọn họ cảm giác nàng rất dễ đánh.


Đến lúc đó nàng chỉ cần chứng minh thực lực của mình một chút, thì Kiếm tu nào thức thời khi gặp phải nàng cũng sẽ tự động nhận thua.

Vì không ai khùng điên mà muốn bị đánh hết.

Tiết Dư quỳ trên mặt đất, bình tĩnh trong chốc lát, "Đan tu đều là một đám cứng đầu, ai cũng muốn đến khiêu chiến với ta." Là do hắn đứng ở nơi chưa đủ cao sao?!!

Minh Huyền lui về sau, cười tủm tỉm: "Nếu ngươi có thể tạo ra một viên đan được thiên đạo chúc phúc, thì ngươi chỉ cần đứng yên một chỗ, tất cả bọn họ sẽ ngoan ngoãn nhận thua, tin không?"

Tiết Dư nhếch khóe môi, "Ý kiến hay đó, nhưng làm cách nào mới được thiên đạo chúc phúc?"

Đây là một vấn đề huyền bí khó giải thích.

Cho tới nay Đan tu được thiên đạo chúc phúc phải nói là cực kì hiếm, Tư Diệu Ngôn chính là người duy nhất trong số thân truyền nhận được phúc phần này.

Khi thi đấu cá nhân bắt đầu, một đám thân truyền đều tràn đầy nhiệt huyết, sau khi nghe Diệp Kiều kiến nghị phương án cướp thứ tự xong, thì Chu Hành Vân với Mộc Trọng Hi cũng không vội, chậm rãi xem mấy thân truyền khác thi đấu.

Ở bốn tông còn lại thì người này so với người kia càng mãnh liệt hơn nhiều, làm cho những tu sĩ khác kêu rên ai oán trên diễn đàn. Chỉ có duy nhất Trường Minh Tông vẫn im hơi lặng tiếng.

Đây là muốn làm gì a?

Có người tỉnh táo lại.

【 Không phải chứ, bọn họ định chơi chiêu cướp thứ tự à? Không hổ là Trường Minh Tông 】

【 Nói thật, chỉ có kẻ mạnh mới dám làm như vậy đi, giống như Diệp Thanh Hàn, chỉ cần đứng yên ở nơi đó, không cần rút kiếm, nhưng tất cả mọi người đều nhận thua. Cho hỏi Trường Minh Tông lấy tự tin ở đâu ra mà đi chơi trò cướp thứ tự như vậy? Không sợ bị loại sao? 】

【 Chu Hành Vân cùng Mộc Trọng Hi thì không có vấn đề gì đi, bọn họ ít nhiều gì cũng có danh tiếng, Kiếm tu gặp bọn họ sẽ ngoan ngoãn nhận thua. Cũng không tốn quá nhiều thời gian 】

【 Nhưng còn Diệp Kiều... Trừ khi nàng có thể tìm một người cùng cảnh giới đánh nhau, để chứng minh thực lực của mình. Nếu không thì mấy Kiếm tu trên bảng thi đấu sẽ không chủ động nhận thua đâu. Khi không ai nhận thua, thì nàng sẽ phải đánh nhau với một loạt người, nên hành động cướp thứ tự này chỉ có nàng vội thôi 】

【 Lãng Lãng nha, trừ việc trước đó nàng đánh Vân Thước, với giết yêu thú, thì rất ít khi nào thấy nàng chính thức đánh nhau 】

Ở vòng một Diệp Kiều chính là cướp thứ tự để tăng cấp, trong lúc đó nàng cũng bắt đầu thử điều chỉnh tốc độ biến hình của Đoạt Duẩn.

Thuận đường phối hợp kiếm pháp của các tông khác, vậy mà lại đem đến hiệu quả tốt ngoài ý muốn.

Nhưng chỉ sợ đến lúc đó khi mấy tông khác thấy một màn như này, thì tâm tình sẽ không xong mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận