Yến Phi hành lễ theo lễ nghi của kiếm tu: "Phá Nguyệt Kiếm Tông Yến Phi.
"
Thẩm Dao Chu thấy Cố Ung và Thẩm Túy An cùng xuất hiện, liền đoán đây hẳn là sư tỷ nào đó của bọn họ, nàng từ chỗ Thẩm Túy An và Cố Ung đã nghe qua sự tích Phá Nguyệt Kiếm Tông năm xưa đánh bại ma tu, rất kính trọng bọn họ.
Cũng hành lễ đáp lại: "Ta là Thẩm Dao Chu.
"
Yến Phi khẽ ho vài tiếng, Cố Ung vội vàng đỡ nàng ta ngồi xuống, lại rót cho nàng ta linh trà.
Lúc trước khi tới, Cố Ung định mang Yến Phi ngự kiếm nhưng Yến Phi lại từ chối, theo lời nàng ta nói, kiếm tu cả đời chỉ có thể ngự kiếm của mình, nếu không sẽ tự phá đạo của bản thân.
Cho nên nàng ta vừa phải dùng linh lực áp chế ma khí trong cơ thể, vừa phải phân tâm khống chế kiếm, một đường tới đây rất vất vả.
Lúc đầu Cố Ung bọn họ đều muốn để nàng ta nghỉ ngơi một đêm rồi hãy tới chỗ Thẩm Dao Chu, nhưng Yến Phi lại không chờ được.
Thẩm Dao Chu nghe xong lời kể của nàng ta, linh lực nhập vào mắt quét qua toàn thân Yến Phi, cuối cùng dừng lại ở bụng.
Một linh mạch kéo dài từ đan điền ra ngoài gần như đứt đoạn, hai đầu vết thương mọc đầy những đốm tím li ti, những đốm tím này chính là ma khí, chúng đã hoàn toàn xâm nhập vào linh mạch, thậm chí còn lấn át đoạt lấy linh lực của Yến Phi, không ngừng mở rộng phạm vi, đã rất gần đan điền rồi.
Theo như Yến Phi nói, ma khí sẽ theo linh lực xâm nhập vào cơ thể người khác, mà một khi đã nhiễm phải, căn bản không thể thanh trừ.
Trừ khi cắt bỏ toàn bộ linh mạch bị nhiễm ma khí, nhưng linh mạch này quá quan trọng, nó liên kết với toàn bộ linh mạch ở nửa người trên, nếu cắt bỏ, có nghĩa là Yến Phi không thể cầm kiếm nữa.
Đối với một kiếm tu mà nói, quá tàn nhẫn.
Thẩm Dao Chu vào hệ thống, xem qua các kỹ năng trên cây kỹ năng, não bộ nhanh chóng vận động, tìm kiếm phương án điều trị thích hợp.
Cái này không được!
Cái này không được!
Cái này!
Nàng dừng lại.
Thuật hoán đổi linh mạch.
——Cắt bỏ linh mạch bị bệnh biến, thay thế bằng linh mạch ở bộ phận khác.
Chính là cái này, có thể giải quyết vấn đề một lần và mãi mãi.
Thẩm Dao Chu mô tả phương án phẫu thuật đã xác định cho Yến Phi và những người khác nghe.
Yến Phi mặc dù mang theo quyết tâm đặt cược tất cả mà tới nhưng cũng không dám hy vọng quá lớn, chỉ sợ hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Vì vậy, khi nàng ta nghe Thẩm Dao Chu nói "có thể chữa khỏi", lúc đầu là không thể tin được, sau đó mới là sự kinh hỉ tràn ngập.
Đôi tay có thể cầm kiếm đâm vững vàng vào cơ thể ma tu, vậy mà lại không cầm nổi một tách trà.
Yến Phi chăm chú nhìn vào mắt Thẩm Dao Chu, giọng nói có vẻ bình tĩnh nhưng ở những chỗ nhỏ nhặt vẫn để lộ một chút run rẩy: "Ngươi nói có thể chữa khỏi sao?"
Thẩm Dao Chu gật đầu: "Nếu phẫu thuật thành công, có thể chữa khỏi.
"
Trên mặt Yến Phi lộ ra vẻ vừa khóc vừa cười.
Mười sáu năm dày vò thống khổ, dường như sắp kết thúc rồi.
Cơ thể Yến Phi rất yếu, hơn nữa còn dùng đan dược trong thời gian dài, trong cơ thể nàng ta cũng tích tụ không ít đan độc.
Thẩm Dao Chu vừa giúp nàng ta thanh trừ đan độc, giúp nàng ta điều dưỡng cơ thể, vừa chuẩn bị cho ca phẫu thuật.
Thuật hoán đổi linh mạch rất giống với thuật hoán đổi mạch máu tự thân, thuật sau là dùng mạch máu của chính bệnh nhân, ví dụ như tĩnh mạch ẩn lớn, tĩnh mạch ẩn nhỏ, ghép vào vị trí mạch máu bị tổn thương, trong cơ thể tu sĩ cũng có linh mạch tương tự, cắt bỏ linh mạch bị nhiễm ma khí, sau đó nối với linh mạch sạch.