Ta Dưỡng Lão Cho Cả Nhà Đại Lão


Đằng Vân Đạm: Cố gắng tu luyện, nuôi gia đình, đưa sư phụ về tông môn, cuộc phiêu lưu thuộc về anh hùng của mình sắp bắt đầu rồi!

Đằng Ấu Khả: Du lịch nhóm miễn phí, tặng kèm quà lưu niệm bí cảnh, bất kỳ người già nào nghỉ hưu cũng không thể cưỡng lại sự cám dỗ này, xông lên!

Một nhà năm người, mỗi người một suy nghĩ, chuyện tham gia cuộc thi ba tháng sau cứ như vậy được quyết định.

**

Trở về nhà, dưới sự chứng kiến của cha nương, ba tỷ đệ muội Đằng gia chính thức bái Ngọc Bội làm sư phụ, biết được ba tháng sau sẽ đi tu luyện ở bí cảnh, Ngọc Bội hiểu rõ thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, lập tức kiểm tra linh căn cho ba người.

"Bắt đầu từ Phong Khinh, chờ lát nữa ta sẽ kề sát vào mi tâm của ngươi, có thể sẽ cảm thấy lạnh, đừng căng thẳng né tránh.

" Nói xong, Ngọc Bội bay lên từ lòng bàn tay của Đằng Vân Đạm, Đằng Phong Khinh nhắm mắt lại, tránh việc quá bình tĩnh bị lộ tẩy.

Chốc lát, một luồng ánh sáng xanh lục tỏa ra từ Ngọc Bội, xanh lục thuần khiết đến cực điểm, "Là linh căn đơn mộc, không tồi, là một mầm non luyện đan tốt.

"

Y cố gắng kìm nén niềm vui sướng trong lòng, tránh việc làm cho gia đình người phàm này sợ hãi, không biết linh căn đơn thuộc về loại thiên linh căn, ngay cả ở Đại Lục Thái An nhân tài đông đúc, cũng là một trong vạn người mới có một.

Thần thức của y nhanh chóng quét qua cha nương của ba đứa trẻ, có lẽ chưa nhận ra tài năng của con gái cả nhà mình phi thường đến mức nào, hai vợ chồng khá bình tĩnh, bản thân Đằng Phong Khinh thậm chí còn "ngây thơ không biết", đỡ cho y phải giải thích một phen.

"Tiếp theo là Vân Đạm, đừng có mà nhướng mày lung tung, tu tiên kỵ nhất là nóng nảy.

" Y nhẹ nhàng gõ nhẹ lên trán cậu, thuận thế kề sát vào, vài hơi thở sau, toàn bộ Ngọc Bội run lên, "Linh căn đơn kim, trời sinh kiếm cốt!"

Đúng là Ngọc Bội có mong đợi đối với đệ tử thứ hai mà y nhặt được, nhưng không ngờ cậu lại có thiên phú nghịch thiên như vậy, ngay cả ở Thái Vô Tông, nơi thiên tài xuất hiện như nấm sau mưa, đứa trẻ này cũng là đối tượng bị các trưởng lão Nguyên Anh tranh giành!

Tuy Đằng Vân Đạm chưa hiểu rõ tám chữ này đại diện cho ý nghĩa kinh người như thế nào, nhưng nghe thấy tiếng Ngọc Bội run rẩy vì kích động, cũng đoán được là rất lợi hại.

"Ha ha ha, ta có linh căn, ta có thể tu luyện rồi, sau này ta sẽ bay vòng quanh thị trấn mỗi sáng trưa tối, để những người bạn cùng lớp ghen tị đến chết!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui