Sau một vòng đi quanh khu rừng, Kỷ Tán Cẩm thu hoạch được một đống lớn các loại thực vật.
Hơn hết, nàng đã tìm thêm được rất nhiều các loại rau cùng bốn loại thảo dược khác.
Sau khi về hang động, nàng liền bắt tay ngay vào việc sơ chế thảo dược.
Na Tư ở bên cạnh trợ giúp nàng một tay.
Tất cả đều được mang đi rửa sạch.
Thảo dược được làm sạch đều được đem phơi ngoài trời nắng.
Vất cả cả một ngày, nàng lau lau mồ hôi trên trán.
Đưa mắt nhìn đến Na Tư đang treo những thảo dược còn lại đã xong, nàng đem cho hắn nước.
Hắn vừa ngẩng đầu lên đã thấy bọc lá chứa đem đến trước hắn.
Hắn nhìn vào Kỷ Tán Cẩm trầm tĩnh, bất dắc dĩ cười cười.
Tiểu giống cái thật quan tâm hắn.
Na Tư kéo nàng vào hang động.
Lần này hắn tự mình hoàn toàn phụ trách nướng thịt, Kỷ Tán Cẩm ngồi một bên chỉ đạo hắn bỏ thêm gia vị mà nàng tìm được, nàng còn hướng dẫn làm một dĩa rau xào đơn giản.
Lần này đồ ăn hương vị rõ ràng đã ngon hơn nhiều.
Hai người thỏa mãn ăn xong một bữa này.
Qua lời Na Tư, nàng cũng biết được bộ lạc tạm thời không còn hang động trống, cũng chỉ đành vậy.
Nàng cũng biết đòi hỏi thêm nữa cũng không tốt.
Nhưng để chung sống một cách an toàn hòa bình cùng Na Tư, nàng vẫn phải đặt ra nguyên tắc như trong việc phân chia chỗ ngủ, Na Tư sẽ nằm ở một giường đá khác.
Sau khi đã đạt thành, Kỷ Tán Cẩm chính thức bước vào cuộc sống chung "hang" cùng với Na Tư.
Liên tiếp những ngày này đều là hai người bận rộn chạy qua chạy lại giữa khu rừng và bộ lạc, tận lực tìm kiếm hai loại thảo dược còn thiếu.
Nhưng nàng vẫn không thể tìm thấy chúng, ngược lại còn tìm thấy một số loại thực vật có công dụng rất kỳ quái, trong đó còn không thể thiếu thuốc độc.
Có những buổi Na Tư phải đi săn thú cùng tộc nhân, không thể bồi nàng đi cùng.
Nàng phải liên tục đảm bảo an toàn cho hắn an tâm.
Bên cạnh tìm kiếm thảo dược còn phải liên tục để ý đến mọi thứ xung quanh có gì bất thường.
Hệ thống nhắc đến tai họa nhưng thông tin khá mơ hồ, Kỷ Tán Cẩm không biết trước chính xác đó là thứ gì và sẽ đến khi nào.
Nàng chỉ có thể tận lực cảnh giác.
Khi đang nghiền nát thảo dược bên bờ sông, một bóng dáng cẩn thận tiếp cận gần Kỷ Tán Cẩm.
Bỗng nhiên hắn nhảy ra chắn trước mặt nàng.
"Tiểu Cẩm, ngươi đang làm gì vậy?"
Là Dã Anh.
Đã mấy ngày nàng không có thấy hắn.
Khóe miệng hắn còn treo mỉm cười tò mò nhìn vào đống bột thảo dược mà Kỷ Tán Cẩm đang nghiền.
"Ta đang nghiền thảo dược."
"Ngươi biết thảo dược?!!"
Nghe nàng nói, Dã Anh không dấu nổi sự kinh ngạc của mình.
Bỗng tự nhiên thấy hắn sắc mặt trầm trọng như vậy, nàng cũng không biết mình nói sai chỗ nào rồi.
"Sao vậy, biết thảo dược có gì lạ sao?"
Dã Anh lần đầu nghe thấy giống cái còn có thể biết y thuật, hắn còn cho rằng nàng đang nói đùa.
Nhưng nghe Kỷ Tán Cẩm nói thản nhiên như vậy, không khỏi phức tạp nhìn nàng.
"Người biết về y thuật rất khan hiếm, những người biết y thuật đều là Vu y trân quý, là đối tượng được săn đón ngoài giống cái."
Nàng hiểu ra, chính vì Vu y có rất ít nên Dã Anh mới bất ngờ đến như vậy.
Tiếp đó Dã Anh liên tục xoay quanh hỏi về những cây thảo dược.
Kỷ Tán Cẩm cũng rất có kiên nhẫn đáp lại hắn.
"Đó là Đình Lịch dùng để cầm máu."
Dã Anh hứng thú rất lớn đối với mấy cây thảo dược của nàng.
Hắn nhìn đến một cây thảo dược bình thường đặt riêng ra một bên, đang muốn cầm lấy ngửi ngửi.
"Cây này trông chẳng khác gì cỏ dại, sao ngươi biết được nó có công dụng gì?"
Kỷ Tán Cẩm quay sang nhìn, thấy hắn đang định cầm lấy nó lên, nàng đã nhanh hơn một bước vỗ vào tay hắn thật mạnh.
Dã Anh nhanh chóng rụt tay về, dùng vẻ mặt ai oán nhìn nàng.
"Ta lấy xem một chút có làm sao đâu..."
Kỷ Tán Cẩm nhìn hắn.
Giọng điệu hờ hững:
"Đây là để cảnh cáo ngươi, đừng nhìn thấy thứ gì hình dạng bình thường mà chủ quan chạm vào nó."
Nàng lấy hai chiếc đũa gắp lên.
"Cái cây này toàn thân đều là độc tố, chạm vào nó là sẽ bị nhiễm độc."
Dã Anh bị nàng nói làm cho kinh hãi cũng không dám sờ soạng lung tung nữa.
"Nếu ngươi đã biết độc dược sao còn giữ nó."
"Độc dược được sử dụng đúng cách cũng sẽ có công dụng."
Lắc lắc trên tay, Kỷ Tán Cẩm quay đầu nhìn hắn hơi hơi mỉm cười.
"Dùng phòng thân cũng rất tốt, có thể một phát kết liễu luôn đối thủ cũng được."
Rõ ràng Kỷ Tán Cẩm mặt mang mỉm cười nói chuyện với hắn, nhưng Dã Anh có cảm giác sởn cả gáy lạnh, nhìn nàng cùng cọng cây trên tay một cách đề phòng..