Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

“Hắc hắc, Miêu Nhi mặc váy nhìn thật đẹp, về sau Đại ca kiếm tiền,mỗi ngày đều cho nhi mặc váy” Vương Đại Trụ cười ngây ngônói.

“Ca, ca còn chưa có trả lời vấn đề của ta” Miêu Nhi lắc lắccánh tay của Vương Đại Trụ, không buông tha nói.

Vương Đại Trụ nhịn không được lại cười ngây ngô, chính là vẫnkhông trả lời câu hỏi của Miêu Nhi.

Trong phòng, Ngô Tô Nhilại bảo Miêu Nhi đi vào bồi Dương Tú Nhi nói chuyện, Miêu Nhi vẫn còn nghi vấn đầy bụng, tạm thời phải buông tha choVương Đại Trụ.

Dương Tú Nhi bất quá chỉ mới rời làng Lý đi ra ngoài một năm, dùsao lúc trước đã nhìn Miêu Nhi lớn lên cũng không có gì phảilo lắng, huống hồ vài năm nay vẫn nghĩ đến tìm định cho Lý Học Tuấn một ca nhi, bây giờ chỉ còn chờ Lý Học Tuấn trở về tiến hànhnghi lễ đính hôn nữa là được, trên cơ bản là cứ định đến đây đã.

Dương Tú Nhi lại nhìn Miêu Nhi, càng nhìn lại càng thích, tinhtế dặn dò Miêu Nhi, bình thường việc trong nhà nên lượng theosức mình, không thể cậy mạnh mà làm hỏng thân mình, cái ăncũng cần phải chú ý, hiện tại thân mình vẫn còn rất gầy, công

cuộc dưỡng thân mình nên sớm được tiến hành, thân thể về sau sẽkhông mệt dài dài.

Miêu Nhi ở một bên trả lời, thỉnh thoảng lại nói lời quan tâmDương Tú Nhi, cũng thích hợp biểu đạt chú ý đối với Lý Học Tuấn.

Dương Tú Nhi thấy Miêu Nhi quan tâm Lý Học Tuấn, cảm thấyrất là vừa lòng, tuy nói Miêu Nhi bây giờ còn nhỏ, khả nănghoàn toàn không biết sự, nhưng đã biết nghĩ đến đứa con nhàmình, luôn là điều tốt.

Ngô Tô Nhi ở phòng bếp nhanh nhẹn xào rau, gà từ hồi sáng đã bắtđầu hầm, hiện tại đã muốn chín, mùi thơm bay lên từng đợt, ngửithấy là muốn ăn ngay vào bụng. Miêu Nhi muốn xuống bếp hỗtrợ, lại không thể bỏ mặt Dương Tú Nhi một mình ở lại, có chút

đứng ngồi không yên, may thay lúc này Ngô Tô Nhi kêu Đại Trụ đilên nhà chính thu thập cái bàn, Miêu Nhi liền đứng lên, đemđiểm tâm cùng nước trà tiếp nhận sau đó đặt lên trên bàn, lạingăn Dương Tú Nhi muốn đến hỗ trợ, cùng Đại Trụ hai người dọnxong ghế dựa.

Hai đứa sinh đôi hiện tại đã muốn thu liễm rấtnhiều, vẫn là thích đi ra ngoài đùa giỡn, nhưng đến giờ ăn cơm,liền chính mình tự trở về, cũng không cần phải có người ra ngoàitìm, hiện tại đang giúp Ngô Tô Nhi cầm bát đũa. Vương Nhị lại đilấy thêm củi bỏ vào bếp, gặp Ngô Tô Nhi chuẩn bị đồ ăn không saibiệt lắm, lúc này mới đứng dậy, lấy nước rửa mặt và tay, giúp NgôTô Nhi đem thức ăn lên nhà chính.

Ngô Tô Nhi vốn muốn mời xa phu chở Dương Tú Nhi vào cùng nhauăn cơm, kia xa phu kiên trì không chịu, chỉ nói là phải tuân theoquy củ, chính mình cũng có mang theo lương khô, Ngô Tô Nhi lúcnày mới phải từ bỏ ý định.

Ăn cơm xong, Ngô Tô Nhi lại lưu Dương Tú Nhi ngồi nói chuyệnnhiều thêm một lát, sợ Dương Tú Nhi đi đường ban đêm không antoàn, nên không lưu lại ăn cơm tối.

Chờ Dương Tú Nhi vui vẻ tiêu sái ra về, Miêu Nhi rốt cuộc nhịnkhông được, lập tức trở về phòng, đổi lại một thân quần áo nhưcũ, trong lòng âm thầm quyết định, đợi sau khi giặt xong bộ váynày sẽ đem nó bỏ vào ngăn cuối cùng của tủ quần áo, không bao

giờ lấy ra nữa.

“A sao, hôm nay Lý sao sao vì cái gì lại muốn đưa cho con vòng tay,còn mang lễ vật này nọ đến?” Miêu Nhi nhìn Ngô Tô Nhi đangthu thập lễ vật Dương Tú Nhi mang đến, đem nghi vấn trong lòngnói ra.

“Miêu Nhi ngốc, Lý sao sao đến đây là muốn xem tướng nhi” VươngĐại Trụ cười ha ha đáp.

Tướng nhi, tướng nhi, từ này mình biết, do hai năm nay ngày nàoNgô Tô Nhi cũng thường xuyên nhắc đến, chính là nhà ai có ca nhiđủ tuổi, nếu đối hắn có ý, trưởng bối sẽ mang chút lễ vật đi quanhà ca nhi xem mặt, nếu vừa lòng sẽ định luôn, không hài lòngcũng không sao, chính là coi như đi làm khách.

Trước kia mỗi lầnNgô Tô Nhi trở về liền lẩm bẩm nói ca nhi nhà này bộ dạng quá

béo, sợ là cái lười, kia ca nhi không sinh dục tốt, luôn là nghe bìnhluận về người khác, không ngờ bây giờ lại đến phiên mình bị xem.

Miêu Nhi nhất thời còn phản ứng ngây ngốc, chỉ tại trong đầuquanh quẩn toàn là tướng nhi.

“Ngốc, cao hứng đến nổi đứng ngẩn người thế à?” Ngô Tô Nhi nângtay vỗ vỗ lưng Miêu Nhi một chút.

“A, A sao người là nói Lý sao sao tới xem tướng con là thật hả?” Miêu Nhi không dám tin hỏi.

“Nha, nha, sao lại cả kinh như thế, con yên tâm đi, Lý sao sao đối với con thực vừa lòng, chỉ chờ Lý Học Tuấn về nữa thôi, việc nàyđã được quyết định rồi” Ngô Tô Nhi đáp.

“Không phải a, A sao, như thế nào lại biến thành đính hôn rồi, co mới tám tuổi thôi mà”

“Con đúng là không hiểu chuyện chút nào, Lý Học Tuấn đã mườibốn, con còn cùng hắn nằm ở trên một chiếc giường, tuy nóiVương Hưng cùng Vương Tổ là không nên nói bừa, nhưng cũngkhông thể đổ lỗi hoàn toàn cho bọn nó. Chỉ tại A sao không chú

ý, không đem đạo lý này nói cho con, cũng không phải điều gìquan trọng nhưng nếu truyền ra cũng không tốt cho thanh danhcủa con” Ngô Tô Nhi gặp bộ dáng vẫn không rõ vấn đề của Miêu Nhi, không khỏi có chút khó thở.

“Nhưng mà A sao, cũng không cần đính hôn ngay hiện tại” Miêu Nhi kêu rên nói, tuy nói đã sớm biết rằng thế giới này là nam nhâncùng nam nhân tạo thành gia đình, kiếp trước cũng không phảichưa thấy qua đồng tính luyến ái, nhưng là chính mình, chínhmình còn không có nghĩ tới vấn đề này a, ta mới chỉ tám tuổi thôi.

Ngô Tô Nhi gặp Miêu Nhi còn mơ hồ, lúc này mới buông đồđang sửa sang ở trong tay xuống, đi đến chiếc ghế dựa ngồi xuống

“Con nên chuẩn bị từ bây giờ đi, con nghĩ xem mười dặm tám hướng quanh đây, có nhà nào có thể so được với nhà của Lý HọcTuấn, con hiểu rõ có người nào có năng lực trong vòng hai nămcó thể làm ra một số tài sản lớn như thế, nếu biết mua thêm mộtsố đất, được miễn thuế vài năm, liền cả đời cơm áo không lo, hoặctrở về thanh thản, ổn định khảo một cái công danh, Lý Học Tuấnlại là người có đầu óc, không chừng con còn có thể làm một quan gia sao sao”

Nơi này thống trị coi như sáng suốt, cổ vũ nông dân khai hoang,vài năm đầu không cần nộp thuế, quan phủ năm năm công tácthống kê một lần, từ quan phủ nhận định, nếu đất hoang trở nênmàu mỡ, còn được thưởng thêm cho một số gạo, từ đó về sau

người nào đứng tên trên mảnh đất đó mới bắt đầu nộp thuế.

Nếutrong nhà có sức lao động, không gặp phải thiên tai, ấm no làchuyện không thành vấn đề, nhưng không phải nhà mình khi đóbởi vì có người sinh bệnh nên tài sản trong nhà cũng đi ra ngoàihết không phải sao.

Vài năm nay tuy xây lại được căn nhà, Miêu Nhi hiểu rõ trừ bỏ vài mẩu đất, mấy đầu lợn cái thì vẫnkhông tiết kiệm được gì, năm nay trừ bỏ mình được làm thêm mộtbộ váy ra thì những người khác quần áo vẫn có mấy miếng vá.

Hiện tại dưỡng trư đã muốn là nguồn thu nhập lớn nhất, nếu chỉdựa vào số tiền hiện tại thu được, muốn tiết kiệm một số tiền, vẫnlà khó khăn.

“A sao, con muốn nghĩ chút biện pháp để nhà mình có thể tiết kiệmđược một chút tiền, không vội” Miêu Nhi thấp giọng nói, biếtNgô Tô Nhi toàn tâm toàn ý muốn mình hảo, nhưng là bản thânthật không có tâm tư kia.

“Nhi ngốc, con cũng đã lớn, nhà chúng ta không thể so với nhàgiàu ở trong thôn, con là một ca nhi mà cả ngày cứ ở bên ngoàichạy cũng không phải chuyện tốt, con xem Tôn nhi ở cách vách,so với con còn nhỏ hơn, hiện tại cũng chỉ ở nhà dưỡng, nấu cơmthêu thùa, con là người có khả năng, trước kia tuy nói trong nhànghèo nhưng cũng là A sao không chăm sóc cho con tốt, dưỡng con thành dã hài tử.

Thôn chúng ta nhỏ thế này làm sao cóthể tạo ra nhiều thu nhập được, nếu không Lý Học Tuấn như thếnào lại phải chạy lên trấn trên, Đại cacon đã đến tuổi thànhhân, còn có Vương Hưng, Vương Tổ, cha con nghĩ cho hai bọn nó đi đọc sách.Về sau a, cũng lấy không ra bao nhiêu của hồi môncho con a, sợ con vào nhà có gia cảnh tốt sẽ chịu khi dễ, còngia cảnh không tốt thì con lại phải chịu khổ, Lý Học Tuấn tốt xấugì chúng ta cũng hiểu rõ, người trong nhà lại đơn giản…” Ngô Tônhi lôi kéo Miêu Nhi ôm vào trong lòng, liên miên cằn nhằnnói.

Miêu Nhi dán lỗ tai vào ***g ngực ấm áp của Ngô Tô Nhi, tronglòng một trận chua xót, biết Ngô Tô Nhi cái gì cũng đều lo lắng chomình, rầu rĩ nói: “A sao, con hiểu được, nhưng có một chuyện, HọcTuấn ca ca đã lớn, lại ở bên ngoài vào Nam ra Bắc, không chừng đãcó ca nhi vừa ý, chờ lần sau huynh ấy trở về, con muốn hỏi rõràng, nếu huynh ấy đã có, chuyện này về sau đừng nhắc đến nữa”

Ngô Tô Nhi nghe xong, trong lòng cả kinh, như thế nào lại đemchuyện này quên mất, nếu hắn thật sự đã ở bên ngoài thân mật,còn trêu chọc Miêu Nhi nhà mình, như vậy mình tuyệt khôngđem Miêu Nhi gả qua “Được, được, A sao nhớ kỹ”

Thấyvẻ mặt Miêu Nhi là lạ, Ngô Tô Nhi lại tưởng là Miêu Nhi lo lắng Lý Học Tuấn bên ngoài đã có người khác, cũng không nghĩ nhiều, sờsờ đầu buông Miêu Nhi ra, trong lòng hạ quyêt tâm, hai ngàysau sẽ lên trấn trên tìm Dương Tú Nhi một lần nữa.

Mặc kệ như thế nào thì chuyện của Miêu Nhi rốt cuộc cũng đãtrôi qua. Kỳ thật, Miêu Nhi không tiếp thu nổi chuyện cùng Lý Học Tuấn đính hôn, nơi này tiểu hài tử phá lệ trưởng thành sớm, Lý Học Tuấn lại là nam nhân, ở bên ngoài tự do luyến ái là việc bìnhthường, ân, chờ cuối năm Lý Học Tuấn trở về, cho dù hắn không cóđối tượng đi chăng nữa, cũng nhất định phải khuyên hắn nhanhnhanh đi tìm lấy một người, nếu không sẽ làm cho A sao nhà mìnhloạn tưởng uyên ương quá mức.

Miêu Nhi trong lòng âm thầmhạ quyết tâm, lập tức đem chuyện này vứt ra sau đầu. Hiển nhiên,Miêu Nhi còn không rõ ràng nơi này nếu xem tướng nhi, thutín vật của người ta có ý nghĩa gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui