Đại Bạch vốn định xuất ”Bạo long kính” đầy uy lực lên không trung nhằm vào hỏa phượng hoàng, nhưng một không gian sắc bén do “Thứ nguyên đao” của ta đột ngột hình thành chém tới hắn. Hắn vội chuyển hướng nhắm vào ta, trong chốc lát cuồng bạo khí lưu đã ngưng kết thành hình một cái đầu “Bạo long”nhắm thẳng vào ta.
“Thứ nguyên đao” là ta dùng ma lực làm không gian bị thay đổi hình dạng tạo nên một vết nứt không gian nhỏ, bởi vậy không chỉ sắc bén vô cùng không gì không phá được mà còn có khả năng hấp thu ma lực vào thứ nguyên không gian kỳ dị, khí lưu cuồng bạo của long hình khi gặp “Thứ nguyên đao” đã bị vết nứt không gian hấp thụ hơn một nửa năng lượng. Nhưng vết nứt không gian nhỏ của “Thứ nguyên đao” sau khi hấp nạp quá nhiều ma lực đã tiêu thất, kình khí còn lại vẫn cuồn cuộn hướng tới trước mặt ta.
Quả thật ta đã quá khinh địch rồi.
Trong lòng thất kinh, ta vội hoa tay lên, ngay lập tức xuất hiện một khô lâu binh màu trắng tinh đứng trước mặt ta phát ra một kết giới sán lạn quang mang. Đây chính là quang minh khô lâu binh, một trong tiểu đội gồm bảy siêu cấp khô lâu binh.
Kình khí của “Bạo long kính” khi gặp kết giới của quang minh khô lâu binh tức thì vang lên một tiếng sấm nổ rung trời, khí lưu ngạnh đấu với kết giới nổ vang tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
Siêu cấp khô lâu binh quả nhiên không làm ta thất vọng.
Ta trong lòng hưng phấn, dùng niệm lực triệu hồi từ thứ nguyên không gian ra thêm sáu gã siêu cấp khô lâu binh nữa, huy động cốt kiếm nhắm hướng Đại Bạch cùng Thanh Nha hai trưởng lão Long tộc chém tới. Tra Tra điểu cũng kêu to một tiếng rồi từ không trung công đến.
Không thể tưởng nổi “Bạo long kính” lại bị ta hóa giải, Đại Bạch đang thầm kinh dị thì thấy ta lại triệu hoán ra vài khô lâu binh đang lao thẳng vào hắn, nhất thời tức điên lên. Hắn thấy bị ta vũ nhục, bị khô lâu binh có lực công kích yếu nhược hơn nhiều của chiến sĩ nhân loại công kích, không hề để Đại Bạch hắn vào mắt.
Thanh Nha bị Tra Tra điểu theo sát, một rồng một phượng khổ đấu không ngừng. Đại Bạch há cái miệng khổng lồ phun ra một cỗ “Long viêm” bắn về phía bọn khô lâu binh trước mặt.
Trong bảy siêu cấp khô lâu binh thì tốc độ nhanh nhất là phong khô lâu binh. Tên này đột nhiên hoá thành một phiến tàn ảnh , dùng chuyển thuấn gian đến trước mặt Đại Bạch, cốt kiếm trong tay hung bạo xuất ra.
Địa khô lâu binh thì đang từng bước đương đầu với “Long viêm” uy lực vô bì bằng cốt thuẫn trên tay, hỏa diễm bay tứ tung.
Đây…đây thật sự là khô lâu binh sao?
Đại Bạch không khỏi ngẩn ra nhìn. Hắn chưa bao giờ được thấy khô lâu binh có khả năng ngạnh kháng lại “long viêm” lợi hại như vậy. Trước kia hắn còn có thể phún xuất một phát ra một cố "Long viêm" cực đại, nhưng hiện tại…
Phong khô lâu binh nhờ vào sự giúp đỡ của siêu tốc độ, cốt kiếm trong tay chém đến trước mặt Đại Bạch, chỉ trong sát na long giáp bị phá, long huyết văng ra.
“Grào”
Đại Bạch đã thật sự phát điên, nổi giận gầm lên một tiếng, quanh thân long khí đại thịnh chấn văng phong khô lâu binh, nhưng thủy, hỏa, lôi, quang minh, hắc ám năm khô lâu binh đều giương kiếm công tới, trái phải trước sau đều mang ý ỷ đông hiếp ít, kình khí đầy trời.
Sáu con thái điểu của “Thiên tinh học viện” đều bị sự việc trước mắt làm cho kinh sợ đến ngây ngốc. Tái Lạp sợ hãi hướng đến ta hỏi: ”Tiên sinh, người… người là vong linh pháp sư sao?”
Trong lòng bọn họ thì vong linh pháp sư chính là một danh từ đại diện cho sự tà ác, làm cho người ta vừa kinh vừa sợ, nhưng vừa rồi cũng chính ta đã cứu bọn họ.
Ta mỉm cười với tiểu thần quan khả ái này, nói: ”Ngươi đừng sợ. Ta chỉ có một chút vong linh ma pháp thôi, ngươi không tin thì xem đây.”
Lúc đó ngón tay ta giương lên, bảy đạo thánh khiết quang mang chiếu xạ tới trên người bảy tên siêu cấp khô lâu binh đang vây công con rồng mập, làm xương cốt bên ngoài thân bọn chúng chợt lóe lên kim mang.
Tái Lạp kinh ngạc nói: ”'Thần thánh chi quang'? Nguyên lai người là thánh quang hệ pháp sư, khoan, không đúng, thánh quang hệ ma pháp thần thánh thế nào lại có thể gia trì trên người bọn khô lâu binh do lực lượng hắc ám xuất động? Điều này thật là bất khả tư nghị a…”
Năm con thái điểu còn lại đều há hốc miệng ngây ngốc nhìn. Điều này quả thật đã vượt qua sự hiểu biết về ma pháp của bọn chúng.
Bảy siêu cấp khô lâu binh trong người có bảy loại ma pháp năng lượng bất đồng đại hiển thần uy, tương hỗ phối hợp khiến cho Đại Bạch là Long tộc trưởng lão cũng nổi điên gầm rú liên tục, cả thời gian để niệm chú văn cũng không có, không ngừng phún xuất ra “Long viêm” chống trả ngoan cường, nhưng đã nguy ngập lắm rồi. Lúc này Thanh Nha đang còn luống cuống tay chân bận ứng phó với sự công kích của Tra Tra điểu, ngay cả bản thân cũng chưa chắc được an toàn, căn bản không thể chi viện cho Đại Bạch.
Lúc này ta cảm ứng được vô số cỗ long khí mạnh yếu không giống nhau từ “Long cốc” đang lao tới rất nhanh, trong lòng biết quần long trong "Long cốc" đã bị kinh động, vội nói với mấy con thái điểu bên cạnh: ”Các ngươi mau rời khỏi chỗ này, càng nhanh càng tốt.”
Sáu con thái điểu này vốn đã tự biết rõ (bọn chúng sớm đã bị dọa cho sợ hãi) quay người bỏ chạy. Tái Lạp còn quay đầu lại nói với ta một câu: ”Tiên sinh, người ngàn vạn lần hãy cẩn thận a.”
Tiểu nhi tử này cũng thật có lòng dạ a.
Sau khi thấy bọn họ đã nấp sau một tảng đá lớn cách xa hằng trăm trượng, ta liền ngưng thần, xuất ra “Tâm chi khải giáp” đồng thời hướng đến Vô Danh đang ở trong tâm linh không gian tức giận nói: ”Uý, Vô Danh tiểu tử, đến ”Long cốc” hình như là đề nghị của ngươi. ta cũng biết ngươi vì luyện tập kiếm thuật mà đến đây, nhưng bây giờ ngươi lại trốn đi để ta phải xuất lực,vậy ngươi học được chiêu thức gì ở đây chứ?”
Vô Danh trong lòng ta cười hắc hắc: "Học với ai đây? Đương nhiên là với một vị vô lại nam tử rồi. Ai bảo ta không thể tiếp thu được ký ức của hắn chứ. Giờ đây ta đã tiêu hao hết "Ma đấu khí" rồi, thò ra thì chỉ có chết thôi. Vậy nên mới phải phiền đến lão đại ngươi chứ."
Ta biết lời hắn nói là thật nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất bình, thầm quyết định sau này sẽ đền bù cho tiểu gia hỏa này xứng đáng.
Sự chú ý của ta tập trung đến chỗ cốc khẩu, chỉ thấy vô số chủng loại rồng hoặc bay hoặc chạy đang tiến đến, xem ra một trường đại chiến sắp xảy ra rồi.
Ta liền yên lặng bắt đầu ngưng tụ ma pháp năng lượng đồng thời triệu hồi bảy siêu cấp khô lâu binh về bên thân mình. Đại Bạch được giải thoát khỏi nguy hiểm mệt mỏi vô lực ngồi bệt trên mặt đất, toàn thân trên dưới đều bị thương, chỗ thì bị điện kích, chỗ thì bị hỏa thiêu, bị đóng băng vân vân…nếu không phải long giáp của hắn cứng chắc vô cùng, thì hắn sớm đã ngã gục rồi.
Tra Tra điểu cũng đã buông tha cho Thanh Nha, bay trở về phía trên của ta. Mắt thấy quần long trong cốc đang bay đến cách đó không xa ,ta liền chuyển năng lượng Hỏa nguyên tố lên thân mình nó. Trên không trung nhất thời xích quang đại thịnh, Tra Tra điểu hóa thành một con cự điểu dài hơn trăm trượng phát ra một ngọn lửa siêu nhiệt cùng với tiếng phượng kêu trong trẻo xạ xuất thẳng vào quần long.
Đây chính là "Hoả phương hoàng chi ca", thánh thú ma pháp do ta tự nghĩ ra.
Quần long cảm ứng được lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong “Hỏa phượng hoàng chi ca”, tức thì đại chấn, cùng phát ra long khí để phòng ngự, Tra Tra điểu trong trạng thái siêu cấp gặp phải long khí do quần long hợp lực phát ra làm sản sinh một vụ nổ lớn. Những tảng đá nơi cửa ra vào "Long cốc" đều bị chấn tan thành phấn, lực trùng kích cường đại phát ra bốn phía.
Năng lượng của Tra Tra điểu liền cấp tốc kịch giảm, ta vội dùng niệm lực truyền tống nó trở lại dị thứ nguyên không gian đồng thời phát ra “Thánh hộ mạc” để ngăn trở lực trùng kích đang hướng vào ta.
Quần long mặc dù ngăn trở được “Hỏa phượng hoàng chi ca” nhưng cũng phải trả một cái giá không nhỏ. Hơn mười con rồng bị lực trùng kích chấn thương, nằm tại chỗ không thể cử động gì được.
Ta đối với kết quả này thập phần mãn ý. Theo thói quen ta đưa tay tìm rồi quát khẽ: "Tiểu Dạ, biến hình.”
Lời vừa nói ra ta không khỏi sửng sốt. Bây giờ Á Dạ không có tại bên cạnh ta a, từ khi gặp nhau ở khu rừng rậm tại Ma giới gặp nhau cho tới khi ta vì bất dắc dĩ mà tự bạo, ta và nàng chưa từng phân khai, ta đã quen với sự cảm thông ôn nhu của nàng, quen với thâm tình thư thái của nàng. Hiện tại không có nàng ta như thiếu mất một phần thân thể vậy.
Cùng với lúc Ngô Lai theo thói quen hướng đến chung cực thần binh cũng như bảo bối tâm ái của hắn mà kêu gọi, trên một chiếc giường lớn trong căn phòng được trang trí hoa lệ trong hoàng cung tại kinh đô Ma giới “Tất Hắc chi thành”, một tuyệt thế mĩ nữ đang nhắm mắt hôn mê trên đầu đột nhiên hồng sắc quang mang chớp động. Đó là một phù hiệu màu hồng kì dị đang loé lên.
Một thị nữ thanh lệ tú khí ở bên cạnh giường mĩ nũ thấy vậy không khỏi đứng bật dậy hốt hoảng gọi: ”Công chúa, người làm sao vậy……”
Tuyệt sắc mĩ nữ trên giường đột nhiên mở bừng mắt. Ánh mắt thăm thẳm như nước hồ cùng với đồng tử vừa mĩ lệ vừa thanh tĩnh. Nàng tự nói với mình: ”Chủ nhân, là chủ nhân triệu hoán ta……”
Thi nữ vừa kinh vừa hỉ nói: "Công chúa, người rốt cuộc đã tỉnh, người đã ngủ hơn một năm rồi.”
Ma giới đệ nhất công chúa Á Dạ, con của Lộ Tây Pháp từ trên giường ngồi dậy, không để ý tới thị nữ mà trực tiếp đi ra khỏi phòng. Đúng lúc nàng vừa bước ra khỏi phòng, đột nhiên hiện lên một hắc ảnh cao lớn bay đến trước mặt nàng, tiếp theo vang lên một thanh âm thâm trầm đầy kích động: "Á Dạ, bảo bối của ta, con rốt cuộc đã tỉnh rồi, thật tốt quá.”
Hắn chính là Ma giới chi vương Đọa lạc thiên sứ Lộ Tây Pháp.
Á Dạ cấp thiết nói: "Phụ vương, chủ nhân đang gọi con. Con phải đi giúp chàng, con và chàng đã “Trích huyết chi thệ”, cảm giác của con không thể sai được đâu.”
Lộ Tây Pháp đã nghe được tin Ngô Lai còn sống từ Băng Thanh Ảnh, một lần nữa chứng minh rằng nếu là tai hoạ thì ngàn năm vẫn tồn tại (bản thân hắn cũng là một dạng như vậy). Hắn tức giận nói: "Xú tiểu tử này, tâm can bảo bối của ta một khi tỉnh dậy là liền muốn đi giúp đỡ ngươi. Chờ ngươi trở về ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi cho tốt mới được."
Tuy nói như vậy nhưng hắn vẫn dùng “Không gian chuyển di” đưa Á Dạ đến “Chuyển di chi môn”. Khi Á Dạ tiến vào "Chuyển di chi môn" hắn vẫn không ngừng tức giận nói: "Dạ nhi, con khi gặp Ngô Lai nhất định không được tỏ vẻ nhu thuận như thế, nếu không con sẽ bị hắn ăn thịt đó…”
Á Dạ thản nhiên mỉm cười với phụ thân, khởi động “Chuyển di chi môn” rời khỏi Ma giới.
Lộ Tây Pháp khẽ thở dài nói: "Ôi, ta biết con sẽ không để những lời ta nói vào tai mà, ôi……”
Hiện tại ta đã hiểu vì sao những kẻ mạnh như Lộ Tây Pháp cùng Chư thần chi vương lại e ngại Long tộc như vậy. Như ta hiện tại đang bị hơn mười con rồng dùng ma pháp “Long viêm” công kích, làm ta phải toàn lực vận “Thánh quang linh trận” để phòng ngự, bên ngoài kết giới bị oanh tạc tạo thành một vùng như Tu la địa ngục.
Ta quả thật đã quá khinh địch. Trước đây tại Ma giới cùng thiên sứ bộ đội đánh nhau, bên cạnh ta lúc nào cũng có Á Dạ, Hạ Nông, Băng Thanh Ảnh ba người ở giữa đám "Hắc ám long kị binh" đầy cảnh giác lo liệu cho ta hết thảy. Ta chỉ cần chăm lo phóng ma pháp là được, nhưng bây giờ…
Bảy siêu cấp khô lâu binh mặc dù lực lượng cường hoành, nhưng dưới sự công kích của quần long cũng dần không thể chi trì nổi.
Phong khô lâu binh nhân vì bị quần long làm trở ngại không gian di chuyển, tốc độ đại giảm liền bị trúng một đòn “Long viêm” từ một con bạo long, ánh sáng xanh lóe lên rồi đột nhiên nổ tung.
Phong khô lâu binh đích thật là do Phong nguyên tố năng lượng tập hợp thành, bây giờ phát nổ so với lần trước ta tự bạo cũng ngang nhau. Quần long nhất thời bị oanh kích quét bay một mảng, máu thịt bay tứ tung.
Nhất thời sự công kích của quần long đối với ta giảm đi, ta thừa cơ dùng “Thuấn gian di động” thoát li khỏi vùng tấn công của bọn chúng. Thần ma song dực từ sau lưng ta giương lên phát xuất thanh sắc quang mang đặc trưng của Phong nguyên tố. Một lượng Phong nguyên tố khổng lồ tức khắc tập hợp lại bên cạnh ta ngưng kết thành hình. (Phong khô lâu binh sau khi nổ tung đã giải phóng ra một lượng lớn năng lượng Phong nguyên tố đã bị ta hấp thu hoàn toàn trong nháy mắt). Một đạo long quyển phong xoay tít mịt mờ cả đất trời xuất hiện xung quang ta.
“Cụ phong long quyển trảm.”
Long quyển phong với khí thế xoay trời chuyển đất gào rú quanh người ta. Một thanh kiếm khí chân không rộng hàng chục thước xoáy tròn cuốn tới quần long.
Long môn có trí tuệ cực cao liền nhận ra đây chính là Phong hệ chung cực ma pháp “Cụ phong long quyển trảm”, nhất thời đại kinh.
Một con cự long toàn thân che kín bằng kim sắc long giáp sáng lạn chói mắt chính là Độc giác hoàng kim long đột nhiên từ trong quần long bay ra, ngay lúc đến liền gầm lên một tiếng long hống kinh thiên động địa. Lực lượng huỷ diệt do long khí thuần tuý của hắn hóa thành nhằm thẳng vào long quyển phong siêu lớn.
Chiêu này chính là "Diệt thế long hống", Long ngữ ma pháp chung cực cấm chú, cùng với tiếng cự hống là long khí chuyển hóa thành lực lượng huỷ diệt, không gì không phá được. Kim long phát xuất ra “Diệt thế long hống” chính là Long tộc chi vương Độc giác hoàng kim long.
Lực huỷ diệt của “Diệt thế long hống” cùng với luồng gió xoáy rung trời của “Cụ phong long quyển trảm” ngay khi gặp nhau liền hình thành nên một đợt sóng xung kích làm người ta thật khó tin phát tán ra xung quanh. Long môn xung quanh ngay lập tức bị lực xung kích này chấn tan nát, kẻ nào có lực phòng ngự yếu liền lập tức thảm tử ngay tại trận.
Sáu tên siêu cấp khô lâu binh cũng thừa lúc không chịu được sóng xung kích mà nổ tung, càng làm tăng thêm uy lực của sóng xung kích. Nguyên lai bọn rồng đào thoát không kịp, làm hơn mưởi con rồng ngã xuống.
Sóng xung kích truyền tới chỗ trốn của “Thái điểu đồ long đội”, tảng đá lớn liền bị chấn nát thành phấn.
Ta nhìn thấy thế trong lòng cả kinh, liền dùng “Thuấn gian di động” tiến đến trước mặt bọn chúng tung ra chung cực phòng ngự ma pháp “Thánh quang linh trận” bao bọc cả bọn thái điểu vào trong trận.
Sóng xung kích cuồng bạo đáng sợ này duy trì một lúc lâu, làm cho bốn phương trong chu vi mười dặm đều tiêu tán. Địa hình phát sinh biến đổi to lớn, các tảng đá tại cửa vào "Long cốc" đã tiêu thất không còn thấy đâu, phóng mắt nhìn thì bốn phía trong vòng mười dặm đã thành bình nguyên. Tất cả mọi vật nhô lên đều đã trở thành bụi phấn.
"Long cốc", nơi ở của long tộc đã hoàn toàn bị biến dạng, không biết bọn rồng làm sao có thể cư ngụ tại nơi này được nữa.
Quần long đã bị hạ đến hơn một nửa, đám còn lại thì bì giáp cũng tan nát, thân thể nhuộm đầy máu. Nhưng được cái là Long tộc có sinh mệnh lực cực kì cường đại, chân chính bị thương nặng chỉ khoảng mười con rồng, hơn nữa đều là những con rồng có cấp bậc thấp.
Mặc dù thế nhưng đây cũng là tổn thất nặng nhất từ trước đến nay của Long tộc, hơn nữa đến gia viên cũng bị hủy. Bọn chúng nhất thời đều tức giạn đến đỏ mắt, hận không thể đem ta ra nuốt chửng.
Ta giải trừ kết giới của "Thánh quang linh trận", không để ý gì đến thần tình ngây ngốc của sáu con thái điểu mà triển khai hai cánh bay thẳng lên. Ta hiểu rõ trong lòng cuộc chiến kịch liệt bây giờ mới thật sự bắt đầu.
Đột nhiên, một cảm giác cực kỳ thân thiết dâng lên trong lòng ta. Ta trong lòng chấn động: là …chính là tiểu Dạ…
Một đạo hắc sắc quang mang như thiểm điện trong sát na đã ngừng trước mặt ta, hiện ra một người toàn thân vận bộ hắc bào tung bay, một tuyệt sắc mĩ nữ tóc đen óng mượt dài đến tận gót chân, một khí chất cao quý vừa ma mị như vô hình phát tán ra.
Ta kích động nói: "Tiểu Dạ, thật sự là nàng ….”
Hắc y mĩ nữ Á Dạ trong mắt tuôn trào hai dòng thanh lệ, yêu kiều hô lên một tiếng “chủ nhân” rồi lao thẳng vào trong lòng ta, khóc một cách thảm thiết.
Khí tức của lực lượng mà pháp và long khí bên quần long càng lúc càng mạnh. Ta nhướng mày định nói thì Á Dạ trong lòng ta liền đưa ngọc chỉ lên sờ vào trán ta một cái rồi nhẹ nhàng nói: "Chủ nhân, người không phải nói gì cả. Tiểu Dạ đã biết hết mọi chuyện rồi.”
Ô mang trong lòng ta chớp lên, thân thể mĩ hảo vô hạn của Á Dạ đã biến thành một lưỡi trường kiếm hắc sắc. Ta nắm lấy chuôi kiếm rồi quán chú ma lực vào, trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái, nhịn không được hướng lên trời thét dài.
Ý thức của Vô Danh đang tiềm phục trong tâm linh không gian đột nhiên trỗi dậy mãnh liệt, rồi cuối cùng bất ngờ bị phân rã ra thành từng mảnh nhỏ trong tâm linh không gian vô biên khôn cùng.
Vô Danh biết điều này có nghĩa là gì. Ý thức hắn nảy sinh ra một sự vui sướng vô tận. Một sinh mệnh mới cuối cùng đã được sinh ra.
Vì vậy, sự dung hợp linh hồn trong tình huống ta không hề chuẩn bị đã phát sinh. Các bộ phận của linh hồn cùng tính cách của Vô Danh dung nhập vào linh hồn ta một cách nhanh chóng.
Do có tâm linh liên hệ với ta nên thần binh “Á Dạ” cảm giác được trong tâm linh ta có sự biến hóa, kinh nghi dùng tâm linh cảm ứng hướng ta hỏi: "Chủ nhân, người……”
Ta cười cười nói: "tiểu Dạ, ta không sao. Đến đây, cảm thụ một chút về lực lượng mới của ta đi.”
Ta đột nhiên dùng năng lực khống chế “Ma đấu khí” vừa mới có được phát xuất “Ma đấu khí” toàn bộ quán chú vào vào “Á Dạ” thần kiếm. Do lúc này sự dung hợp giữa ma lực và chân khí của “Ma đấu khí” hoàn toàn do mình ta tạo ra nên hiệu quả tăng gấp bội. Hiện tại “Ma đấu khí” do ta phát ra có cường độ gấp đôi so với Vô Danh.
Trong sát na, trên thân ”Á Dạ” hắc sắc quang mang chớp lên. Nơi mũi kiếm đột nhiên bạo xuất quang ảnh sán lạn dài hơn mười trượng, tựa như một dải lụa màu đen quang mang lập lòe chớp sáng.
Lúc ấy ta quả thật không biết dải năng lượng hắc sắc màu đen toát ra từ mũi “Á Dạ” kiếm chính là "Kiếm cương", chí cao tuyệt học mà bất kì kiếm sĩ nào cũng mơ có được. “Kiếm cương”, cùng với “Thánh đấu khí “ trong truyền thuyết có lực lượng đáng sợ như nhau.
“Kiếm cương” là một truyền thuyết được lưu truyền trong giới kiếm sĩ, cho tới giờ vẫn chưa người nào được thấy qua. Nhưng bây giờ linh hồn ta đã hợp nhất làm cho “Ma đấu khí” uy lực tăng gấp bội lại gia trì trên "Á Dạ" khiến năng lực tăng lên gấp ba lần, càng làm ta ngộ ra và phát xuất được chiêu kiếm có sức phá huỷ bất ngờ.
Lúc này ta với hiện tượng kỳ dị vừa xảy ra cũng có điểm kinh ngạc kỳ quái, trầm ngâm suy tư về bước tiến này. Nhưng tình hình không cho phép ta suy tư lâu. Độc giác hoàng kim long đã xuất lĩnh quần long hướng đến ta công kích.