Ta Là Lão Đại Phía Sau Màn


Vốn dĩ mọi người còn muốn tiếp tục săn bắn trong dãy núi U Hồn, thuận tiện thu gom dược liệu để bán cho Thương Thành.

Nhưng lúc này, hướng dẫn trò chơi bỗng nhiên xuất hiện:
[Thời gian chơi game đã đủ 12 tiếng.

Sau năm phút sẽ cưỡng chế logout.

Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.]
Lời nhắc nhở này xuất hiện khiến tất cả mọi người đều ngây ra.

Họ không ngờ rằng 12 tiếng lại trôi qua nhanh như vậy.
"Sao nhanh quá vậy? 12 tiếng luôn rồi.

Tao còn tưởng mình mới vào game kìa!"
"Có thể thêm chút thời gian được không? Tôi còn thiếu 1,5 hồn tệ là có thể mua dao rọc xương rồi.

Có lầm không vậy?"
Sau đó, không thể làm trái với thiết lập của thần khí.


Năm phút trôi qua, tất cả mọi người đều bị cưỡng chế logout trong tiếng oán than vang trời.
Trở lại hiện thực, mọi người đều phát điên.

Thân là những kẻ cuồng chơi game, họ chưa bao giờ thấy game online nào chơi vui hơn thế cả.

Nhưng mà trò chơi này còn hạn chế giờ chơi nữa, khiến họ cảm thấy vô cùng khổ sở.
Các thành viên chiến đội rảnh rỗi không có việc gì làm, thế là bắt đầu tán dóc trong group QQ.
Nhất Đao Nhập Hồn (Trần Tử Vũ): Mỗi ngày 12 tiếng, đây là muốn tốt cho sức khỏe của chúng ta đó.

Nhưng vì sao tao còn muốn chơi nữa? (Khóc.jpg)
Ngược Gió Tè Năm Trượng (Vương Siêu): Không nói nữa, cho địa chỉ của nhà nghiên cứu đi.

Tao sẽ tới cửa biểu diễn tay không cầm dao cho ổng xem.

(Tức giận.jpg)
Tuyết Lê Mạnh Nhất (Tuyết Lê): Ủng hộ tầng trên.

Nhớ quay clip lại nhé.
Ông chủ Vương: Chư vị, mấy người làm gì thế? Sao hôm nay không thấy bóng dáng mấy người trong game vậy? Sắp có trận thi đấu chiến đội rồi, mấy người còn không mau đi tăng thực lực đi.

(Tức giận.jpg)
Nhất Đao Nhập Hồn: Ông chủ, nói chắc anh không tin chứ, em muốn bỏ game!
Ngược Gió Tè Năm Trượng: Nói chắc anh cũng không tin, em với tầng trên lại cùng chung ý tưởng luôn.
Tuyết Lê Mạnh Nhất: Anh chủ, nói chắc anh cũng không tin được đâu, em cũng chung ý tưởng với hai đứa tầng trên luôn.

(Mèo moe.jpg)
Tiếp đó bên dưới là một loạt ăn theo, khiến ông chủ chiến đội trợn tròn mắt.
Ông chủ: Tụi bay không muốn làm nữa hả?
Mọi người: Vâng!
Ông chủ Vương: Có thể nói cho anh biết lý do không?
Mọi người đều trả lời giống hệt nhau: Đang say mê chơi game không thể tự kiềm chế được…

Ông chủ: Game gì mà tụi bay mê thế? Công ty nào phát hành?
Sau đó Trần Tử Vũ gửi ảnh chụp màn hình trang web của Lục Vô cộng thêm giới thiệu vắn tắt về game.
Nhất Đao Nhập Hồn: Chính là game online cấp sử thi 800 MB này.
Ngược Gió Tè Năm Trượng: +1
Tuyết Lê Mạnh Nhất: +2
Cuồng Chiến Sĩ Vô Địch: +3

Sau khi quyết định rời khỏi Atlantis, một nhóm người chọn từ chức với ông chủ chiến đội.
Sau đó họ hẹn gặp nhau ở một nhà hàng bên ngoài.
"Có hối hận khi ra quyết định này không?" Thân là đội trưởng, Trần Tử Vũ nhìn mọi người hỏi.
Vương Đại Mãng: "Đội trưởng, tôi với anh chơi game cùng nhau bao nhiêu năm rồi, độ nhạy bén của khứu giác về thị trường game online vẫn phải có.

Chính vì chúng ta cảm thấy tiềm lực của game Chinh Chiến Online rất lớn nên mới rút lui khỏi Atlantis một cách dứt khoát như vậy.

Tôi không cảm thấy có gì đáng hối hận cả.

Hơn nữa chúng ta là những người chơi đầu tiên, có ưu thế rất lớn, sau này chẳng lẽ còn sợ không kiếm được tiền sao?"
Tuyết Lê đang lén lút ăn uống ngẩng đầu lên: "Đúng vậy, nói các cậu không tin chứ, tôi rất muốn nạp tiền một chút.

Nhưng không tìm thấy chỗ nạp đâu hết, buồn ghê gớm luôn."
Lời nói của Tuyết Lê có thể nói là đánh trúng tim đen của mọi người.
Không chỉ một mình Tuyết Lê mà mỗi người ở đây đều từng có ý nghĩ muốn nạp tiền để thay một bộ trang bị ngon lành.

Nhưng cũng giống như giới thiệu vắn tắt của trò chơi này vậy, nó không có trang web nạp tiền, khiến họ thật sự cạn lời.
Nhưng theo cái nhìn của họ thì game online muốn phát triển, công ty game muốn kiếm tiền thì chức năng này sớm hay muộn cũng sẽ có thôi.
Hơn nữa hồn tệ trong game này rất là khan hiếm, họ hoàn toàn có thể tích trữ hồn tệ để bán, hoàn toàn không cần phải sợ không kiếm được tiền.
"Vậy thì ý của mọi người là chúng ta tiếp tục mở công hội trong game online mới này rồi cùng chơi với nhau sao?" Trần Tử Vũ mỉm cười.
"Tất nhiên rồi.

Dù sao thì chúng ta cũng đã có hệ thống phân phối vật phẩm đạt được sau khi gϊếŧ quái vậy rồi mà, mấy thứ đó đều không phải là vấn đề.

Nhưng điều khiến tôi khó hiểu là tôi đã tìm tòi rất nhiều diễn đàn game rồi, thế mà không phát hiện ra bất cứ quảng cáo nào về trò chơi này cả.

Rốt cuộc công ty này đang nghĩ gì vậy?"
"Đúng đấy.

Nếu không phải vô tình click vào thì tôi thật sự không dám tin rằng game online cấp sử thi này lại đính ở trang chủ của một web game vô danh cơ." Vương Đại Mãng lập tức tiếp lời Vương Siêu, vẻ mặt khó hiểu.
Có lẽ là ông chủ làm ra trò chơi này thật sự rất giàu có cũng nên.

Mọi người chỉ có thể suy đoán như vậy mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận