Ta Là Nhân Vật Trùm Phản Diện

Cừu Thái m cười ha hả đi theo Sở Hư, cùng nhau tiến về phía Tẩm cung của Trưởng công chúa.

Rất nhiều người hầu dọc đường, thần sắc đều kính úy cúi đầu, quỳ lạy thi lễ.

Nhưng trong lòng thì rối rít nói, trách không được trên mặt Cừu công công lại lộ ra tiếu dung, thì ra là Thế tử tới.

Hiện tại đừng nhìn Cừu Thái m cười ha hả, phảng phất là một ông lão hàng xóm hòa ái, nhưng kỳ thật tính cách của hắn cực kì âm trầm, tâm ngoan thủ lạt, trong ngày thường mặt lạnh vô tình, trên tay dính không biết bao nhiêu tiên huyết!

E là chỉ có ở trước mặt Trưởng công chúa và Sở Hư, mới có thể lộ ra tiếu dung thôi...

Cừu Thái m đi theo Sở Hư đến trước một tòa đại điện, liền cười nói: “Thế tử gia đi vào đi, Trưởng công chúa đang chờ ngươi, lão nô còn có việc vụn vặt phải xử lý, xin cáo lui trước.”

Sở Hư mỉm cười gật đầu, liền trực tiếp đi vào đại

Người khác phải đều phải tuân thủ quy củ trong tẩm cung của Trưởng công chúa, nhưng Sở Hư hắn là con trai trưởng của Trưởng công chúa, nơi này chính là nhà của hắn, tự nhiên là cực kì tùy ý.


Đi vào đại điện, Sở Hư liền thấy được rất nhiều thị nữ mỹ mạo đứng hầu trong đại điện.

Mà một vị mỹ phụ trung niên, đang phân phó cái gì đó cho một vị nữ quan ở bên cạnh.

Vị mỹ phụ trung niên này mặc một bộ cung trang, ung dung hoa quý, khí độ sâm nghiêm, thân thể nở nang, dung mạo tuyệt mỹ, lúc còn trẻ tất nhiên là một vị nữ tử tuyệt sắc!

Mặc dù thời gian để lại trên mặt nàng những vết tích khắc họa, nhưng lại không thể ngăn cản vẻ đẹp của nàng, ngược lại là để nàng tăng thêm mấy phần mị lực thành thục!

Mà khí tức của nàng cũng cực kì khủng bố, thình lình giống với vị Cừu Thái m kia, cũng là một vị cường giả Thiên Cung cảnh!

Vị mỹ phụ trung niên này, chính là mẹ đẻ của Sở Hư, Đoan Xương Trưởng công chúa, Cơ Như Nguyệt!

Nói tới Trưởng công chúa, năm đó ở Đại Chu thần triều cũng là một nhân vật phong vân.

Năm đó nàng liền được thế nhân xưng là đệ nhất mỹ nhân của Đại Chu thần triều, không biết có bao nhiêu người ái mộ, càng quan trọng hơn là thiên phú tuyệt thế, chính là thiên kiêu nổi danh, có thể nói là thần hoa chói mắt nhất ở Đại Chu thần triều vào thời đại kia!

Bất quá tính tình trời sinh của Trưởng công chúa đạm mạc, lãnh khốc vô tình, gặp người nào không vừa mắt liền diệt cả nhà người ta, không ít môn phái thế gia đều bị nàng làm cho cửa nát nhà tan!

Bị không ít người thầm xưng là xà hạt mỹ nhân... Mà Trưởng công chúa là muội muội duy nhất của Chu Hoàng, cũng cực kì được Chu Hoàng sủng ái, dưới sự đồng ý ngầm của Chu Hoàng, có hàng loạt thế lực dưới trướng đều hiệu trung, thế lực trải rộng khắp nơi.

Sau khi gả vào Tố Thần Hầu phủ, những thế lực này cũng trở thành một bộ phận của Tố Thần Hầu phủ, làm cho thực lực của Tố Thần Hầu phủ bành trướng.

Bất quá những thế lực này cũng giữ vững được độc lập của riêng mình, cho. tới bây giờ cũng chỉ nghe theo sự chỉ huy của một mình Trưởng công chúa mà thôi.

Mà Trưởng công chúa, cũng có thể nói là một trong mấy người có quyền thế nhất của đương kim Đại Chu thần triều!

Thấy Sở Hư tiến đến, trên mặt Trưởng công chúa lập tức lộ ra tiếu dung, nàng đứng dậy bước nhanh đi đến trước mặt Sở Hư.


Sở Hư cũng cúi đầu thật sâu về phía Trưởng công chúa, cung kính nói: “Hài nhi gặp qua mẫu thân!”

Trưởng công chúa dùng ánh mắt nuông chiều đánh giá Sở Hư, khẽ cười nói: “Đang ở trước mặt mẹ còn khách khí làm gì? Lại tác quái!”

Dứt lời, kéo tay của Sở Hư, lôi hắn về chỗ ngồi, cười khế, oán giận nói: "Ngươi cũng thật là, nhất định phải dọn ra ngoài ở, bây giờ muốn gặp mặt đều phải sai người đi kêu.

Bất quá tẩm cung của ngươi cách nơi này cũng không xa, mà đến bây giờ mới tới, có phải trong mắt đã không còn vi nương rồi hay không?”

Sở Hư nghe vậy, trong lòng cũng ấm áp.

Mặc dù Trưởng công chúa bị thế nhân xưng là xà hạt mỹ nhân, xem mạng người như cỏ rác, tàn nhẫn vô tình, nhưng lại cực kì nuông chiều hắn.

Không ít người suy đoán có phải vị Trưởng công chúa này dồn hết tình cảm ít ỏi của mình cho Sở Hư hay không...

Từ nhỏ đến lớn, bất kể là Sở Hư muốn cái gì, Trưởng công chúa đều sẽ thỏa mãn Sở Hư.

Thậm chí việc tu hành của Sở Hư, Trưởng công chúa cũng tiến cung thỉnh cầu Chu Hoàng, để cho Sở Hư tu hành một bộ đương thời kinh điển của hoàng thất!

Mặc dù Trưởng công chúa ở trong lòng người khác là một người xấu tội ác tày trời, là xà hạt độc phụ, nhưng mà ở trong lòng Sở Hư, nàng lại là một mẫu thân tốt.


Sở Hư cười nói: “Sao vậy được? Hài nhỉ chỉ là dọc đường, gặp được đại ca, lúc này mới trễ nải một chút thời gian.”

Trưởng công chúa nghe vậy, nụ cười trên mặt lập tức biến mất không thấy, trở nên vô cùng âm trầm, cực kì đáng sợ, giọng căm hận nói: “Tên nghiệt chủng kial”

Khi nàng đối mặt với Sở Hư, như là một từ mẫu.

Nhưng mà sắc mặt bây giờ là sát cơ nghiêm nghị, làm người ta sợ hãi!

Nàng dành toàn bộ tình yêu cho đứa con duy nhất của mình, tự nhiên là muốn gạt bỏ hết thảy trở ngại cho Sở Hư, mà Sở Thiên, chính là một cái trở ngại!

Mặc dù trong lòng Trưởng công chúa rõ ràng, phu quân của nàng không có chút tình phụ tử nào với tên Sở Thiên đó, ngược lại là cực kì yêu thương Sở Hư.

Nhưng mà sự tồn tại của Sở Thiên chính là một mối đe dọa, đặc biệt là gần đây Sở Thiên bắt đầu thể hiện ra thiên phú tu hành, cũng đạt được sự coi trọng của một vài tộc lão trong Sở thị, ẩn ẩn lộ ra ý tứ tranh đoạt Tố Thần Hầu phủ.

Càng khiến cho Trưởng công chúa nổi lên sát tâm! Trưởng công chúa căm hận nói: “Năm đó hạ một bát độc dược cho tiện nhân kia, để cho tên nghiệt chủng kia biến thành phế mạch chỉ thể, không nghĩ tới vẫn để cho hắn tu luyện ra thành tựu!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận