Ta Là Nữ Phụ Vô Hại

Sau khi đi mua đồ xong . anh cô lái xe về nhà , tất nhiên đống đồ mới mua là anh cô xách vô nhà rồi . Cô chân yếu tay mền ( sợ thiệt )
_ Chào cha mẹ
_ Chào con , con mới đi mua đồ về hả ?
_ Dạ , à mẹ này con nhờ mẹ chút chuyện được không ?
Mẹ cô kéo cô lại chỗ bà đang ngồi , ký đầu cô một cái
_ Con bé này , người nhà với nhau không mà , việc gì con cứ nói .
_ Con định nhờ mẹ là thay đổi giùm con cái tủ , cái màn cửa sổ , và sẵn tiện đổi cho con màu tường thành màu xanh lam lai tím nha
_ Để mai mẹ kêu người lại đổi cho con à mà cái tủ với cái màn cửa thành màu gì ?
_ Ý con quên , cái tủ màu màu trắng , cái màn màu xanh đậm phía dưới mày trắng nha
_ Uk , nếu con có bản vẽ luôn thì tốt
_ Dạ để tối con đưa cho mẹ
_ Uk
Thế là cuộc cách mạng thành công , He He . Cô chạy nhanh lên phòng , mở cửa đi đến bên cái tủ quần áo lôi hết đống đồ trong tủ ra một bên , cất đồ hồi nãy đi mua vô tủ . Còn mấy cái mỹ phẩm kia thì cô để lại dùng ( đồ ngoại nhập không ngu sao không dùng ) , lấy đại một bộ quần áo mới mua đi vô nhà tắm thay cái bộ đồng phục nóng nực này ra . Thay xong đứng trước gương nói một mình :
_ Wa ăn mặt kín đáo thật quyến rũ nha ( Quyến rũ ??? ) Nhưng sao thấy khuôn mặt xanh xao , biến sắc quá ta ?
Đi lại bàn trang điểm cô lấy cây son màu hồng đất tô một lớp mỏng , đánh sơ hai bên má màu cam nhạt rồi cột bớt phần mái lên , lấy máy bấm nhẹ một hai chùm tóc , đeo dây chuyền thánh giá màu bạc cộng với cái mắt kính không độ tròn kim loại . Cô mặc áo thun nỉ tay dài màu vàng kết hợp với quần jean lửng phối ren mang đôi giày lười đế cao màu đen. Đeo túi chéo vải họa tiết thổ cẩm , đội nón nỉ vintage màu bạc
Đi xuống nhà bếp, cô lấy cho mình miếng bánh mì với một chai sữa rồi đi xuống tầng hầm lấy xe . Cô có biết chiếc nào đâu ! Đành phải cầm chia khóa nhấn từng xe , đi qua hai ba chiếc tới chiếc thứ tư khỏi thử chắc chắn là chiếc này . ( Còn chiếc nào đâu nữa mà thử ) Chiếc xe màu xanh rêu khá là đẹp . Cô nghĩ :
_ Hình như chủ nhân cũ của thân thể này rất thích màu xanh lá thì phải ?
Chạy xe ra khỏi cổng , cô quyể định quay lại trung tâm mua sắm hồi sáng hai chở đi mua . Sáng mua nhiều quá sợ hai xách không nổi , nên giờ đi mua bù . Gởi xe xong , cô đi lên tầng ba mua mấy quyển tiểu thuyết về đọc . Lựa được khoảng hai ba cuốn tiểu thuyết rồi định lựa thêm một hay hai cuốn nữa thì đi tính tiền . Nào ngờ , gặp phải thành phần nguy hiểm đang đứng lựa sách kế bên . Cô bèn lấy quyển truyện che mặt mình lại nhẹ nhàng chạy đi chỗ khác , không biết vì hành động kỳ lạ của cô hay sao dó không biết , người nào đó đang lựa sách thì quay đầu lại kêu tên cô
_ Ngọc Thanh ..... Ngọc Thanh ..... phải bạn đó không ?
Co đang chạy gần thoát rồi mà sao không để cô chạy luôn đi kêu lại chi zậy trời . Cô quay đầu lại
_ Ặc , là mình mà bạn là ai zạ ? Chúng ta có quen hông ? =====> Đành sử dụng cách cũ : giả khùng
_ Trời ! mới chưa đầy một ngày mà bạn quên mình rồi sao ? Mình Thiên Vũ nè
_ Chờ chút để mình nhớ lại coi , Thiên Vũ ... Thiên Vũ ... À mình nhớ ra bạn rồi , xin lỗi nha tại mình hay quên ấy mà . =====> Tiếp tục sự nghiệp của mình
_ Không sao đâu , sau này chúng ta còn nhiều cơ hội gặp mặt mà đến lúc lúc đó mà Thanh còn quên nữa thì mình buồn thiệt đó . Còn lấy tai áo chùi chùi mắt nữa chứ
Cô cười trừ , chứ giờ không lẽ nói :
_ Ừm bạn buồn kệ bạn , đâu liên quan tới mình !
Nếu mình nói vậy thì hơi mật với người nào đó . Nên cô chọn cách cười là tốt nhất . Thiên Vũ quơ quơ cái tay trước mặt cô
_Thanh , Thanh tỉnh tỉnh lại
_ Hả , hả bạn kiêu cái gì ?
_ Thanh suy nghĩ cái gì mà thất thần vậy ?
_ À , đâu có suy nghĩ gì đâu . Thôi mình đi trước nha . Bye Bye
_ uK bye ( Y chang cái màn lúc mới gặp )


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui