Công hội Đồ Thần, ngoại thành Vô Song
Tại một suối nước nóng lộ thiên, lúc này Ngọc La Sát đang ngâm mình trong bồn tắm.
Nàng lưng tựa vào thành bể, đầu ngước lên như ngắm nhìn bầu trời về đêm.
Không biết đang suy tư điều gì.
Suối nước nóng là loại công trình phụ trong công hội.
Cũng chẳng có gì đặc biệt, chủ yếu làm nơi thư giãn, tắm rửa cho thành viên.
Nó nằm trong bản thiết kế công hội, nên khi tiến hành xây dựng, cũng theo đó mà xuất hiện trong Đồ Thần.
" Hí hí, chắc hẳn giờ này nàng đang tắm đi"
Gần đó, một bóng đen đang hết sức nhẹ nhàng, lần mò từng bước, lén lút hướng khu vực suối nước nóng đi đến.
" Ai "
Khi sắp tiếp cận khu vực suối nước nóng, một giọng nam tử lạnh lùng vang lên, ngay lập tức 2 bóng người xuất hiện trước mặt bóng đen vừa rồi.
Người xuất hiện chính là nhị Bạch huynh đệ.
Nguyên lai hai người đang ngồi trong phòng riêng tại công hội liền cảm nhận được không khí ba động.
Thân là sát thủ, 2 người lập tức nhận ra đây là báo hiệu có kẻ xâm nhập.
Lập tức cả hai cùng lao ra ngoài đuổi theo.
Tới đây thì chặn đường được kẻ xâm nhập
Quan sát kỹ bóng đen hắn là một tên nam tử, toàn thân mặc bộ trường bào trắng, tóc chải gọn gàng, khuôn mặt có phần thư sinh nhưng nhìn lại có phần...........dâm dê đê tiện
" A ta lạc đường, hai vị cho hỏi sảnh đường đi hướng nào ? "
Thấy bị phát hiện, nam tử giật thót.
cố gắng trấn định, nhìn rõ 2 người về sau lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng lên tiếng chống chế.
Thầm nghĩ trong lòng " Bà mịa, tưởng thằng cha sát thủ kia, làm lão tử hết hồn "
" Ngươi là người nào ? " Bạch Vô Hồn lạnh giọng quát
" Ta.....ta......ta là thành viên mới, hai vị huynh đài không nhận ra ta sao, lần trước chúng ta còn chào hỏi "
Nhị Bạch huynh đệ cau mày, trong trí nhớ của họ tân thành viên Đồ Thần không hề có người này.
Ngoài ra nếu là tân thành viên không thể không nhận ra bọn họ mà xưng huynh gọi đệ được.
" Bắt lại hắn tra hỏi, rất có thể là gian tế chả công hội khác "
" Được "
Nghe lời Bạch Thiên Thanh nói, Bạch Vô Hồn cũng đồng ý, chớp mắt thân ảnh hắn biến mất trong tầm mắt, một cánh tanh từ trong bóng tối đang hướng cổ nam tử kia chộp tới.
" haizz, ta thật không muốn gây chuyện nha "
Nam tử khẽ thở dài, gẫy gỗ chẳng biết tự bao giờ đc hắn nắm trong tay, trực tiếp đâm vào một khoảng không.
Nhưng ở khoảng không đó, chính là vị trí Bạch Vô Hồn ẩn nấp.
Hắn ánh mắt co rụt, vội vàng rút về phòng thủ, hai tay trước ngực đan hình chữ X, Bạch Vô Hồn cắn răng đón đỡ gây gỗ đâm tới.
Hự * - 45 Hp.
Bạch Vô Hồn thuận thế đẩy, lộn một vòng lùi nhanh người về phía sau, tiếp đất nhẹ nhàng.
" Thằng này là thằng đếu nào " Bạch Vô Hồn lầm bầm, hắn thật sự kinh ngạc về phản xạ của nam tử trước mặt này.
Kỹ thuật ẩn thân của bọn hắn tuy rằng không được coi là đệ nhất.
Nhưng cũng được coi là đỉnh tiềm.
Công thêm tốc độ nhanh như chớp của chức nghiệp Sát Thủ.
Không nghĩ đến sức phán đoán của nam tử kia lại chuẩn xác đến kinh người.
Đã thế nam tử ra tay cũng mau lẹ hơn bản thân Bạch Vô Hồn mấy lần.
Trực tiếp phản công khiến hắn trúng chiêu.
" Cẩn thận, tên này khá nguy hiểm "
Bạch Thiên Thanh vẻ mặt ngưng trọng nói
Trái lại lúc này thì nam tử kia một tai ngoáy tai một tay cầm gậy hỗ vác trên vai, vẻ mặt ung dung.
" Ta thật không muốn gây chuyện mà.
Nhưng các vị sẽ chết đấy "
Nói rồi nam tử tỏa ra sát khí kinh người.
Làm nhị bạch huynh đệ nơi cổ họng khẽ run run mà nuốt xuống cục nước bọt.
Nhìn điệu bộ của nam tử.
Bạch Vô Hồn tức giận cắn răng.
" Hừ, đồ vênh váo "
" Chúng ra hợp lực bắt hắn " Bạch Thiên Thanh lúc này đề nghị
" Được "
Bạch Vô Hồn cũng lập tức đáp ứng.
Nếu bảo công bằng mà solo hắn không phải đối thủ của nam tử kia.
Chỉ có cách hợp lực cùng đại ca hắn mới có cơ hội.
Khẽ ra ám hiệu, trong nháy mắt nhị Bạch huynh đệ biến mất.
Mỗi người một hướng, chia tách ra, nhanh chóng áp sát nam tử.
Thấy cảnh này.
Nam tử có chút ngưng trọng.
Nhưng chỉ là một chút xíu thôi, cũng không gây cho hắn bao nhiêu lo lắng.
" Ta nói rồi, hai vị..........!"
" Vô Sầu "
" Hả "
Đột nhiên lúc này, một giọng nữ tử vang lên, làm nam tử giật mình, phân tâm.
Khiến nhị Bạch huynh đệ thừa cơ hội đó áp sát, ra tay trúng ngay mặt hắn.
Bốp.....Bốp " - 35Hp - 37 Hp 2 cú đánh trời giáng của nhị Bạch huynh đệ đó trúng ngay nam tử kia.
Khiên hắn đầu óc có chút choáng váng, thân hình lảo đảo.
Ổn định lại thân hình, lúc này Vô Sầu mới nhìn lại bóng người vừa xuất hiện kia, là một nữ tử bận một bộ đồ màu trắng, Vô Sầu thập phần quen thuộc.
" Con mịa nó, Ngọc La Sát bỗng dưng ngươi kêu ta làm gì vậy "
Vô Sầu gào lên tức giận, nhưng ngay sau đó khuôn mặt hắn lại quay về thảm thương.
Mắt rưng rưng như muốn khóc
" Ôi ôi , khuôn mặt tuấn tủ, hoàn mỹ của ta "
Hắn ngồi xổm hẳn xuống 2 tay không ngừng vuốt vuốt 2 gò má bị đánh trúng.
Điệu bộ này nếu người nào không biết nhìn thấy sẽ cho rằng hắn thật tội nghiệp đây.
Thấy Ngọc La Sát xuất hiện, nhị Bạch huynh đệ sau khi đắc thủ cũng lập tức lui về đứng cạnh nàng.
" Ngọc trưởng lão cẩn thận, tên này khá nguy hiểm "
Nói rồi nhị Bạch huynh đê nhìn chằm chăm Vô Sầu đề phòng, ai biết hắn nổi điên lên liệu có gây bất lợi cho Ngọc Trưởng Lão.
Điệu bộ của hai người Ngọc La Sát không khỏi buồn cười, hắn nguy hiểm ta biết a.
Nhưng ta chiến lực cao hơn 2 người, có cần bảo vệ ta giống công chúa vậy không ? Nghĩ vậy chứ Ngọc La Sát cũng không nói ra.
Chỉ nhẹ nhàng
" Hắn đương nhiên là nguy hiểm, cao thủ đứng hàng 3 bảng xếp hạng Vô Sầu không nguy hiểm thì ai nguy hiểm "
Nguyên lai Ngọc La Sát là đang ngâm mình trong bồn tắm.
Nghe tiếng động ngoài này lúc đầu nàng cũng không để ý, suy nghĩ nàng chắc lại có thành viên luận bàn.
Sau cảm nhận được sát khi vô cùng quen thuộc, nàng mới lập tức bận vào quần áo rồi đi ra.
Nghe lời Ngọc La Sát nói nhị Bạch huynh đệ con mắt trợn tròn.
Nguyên lai là level bảng đứng hàng 3 Vô Sầu.
Thảo nào chiến lực cao kinh khủng.
Bọn bọ cũng thầm may mắn lúc nãy thận trọng, không có lỗ mãng.
" Đã lâu không thấy ngươi, sao nhìn ngươi tàn tạ quá vậy ? Không phải do gái gú nhiều quá đó chứ ? "
Lúc này Ngọc La Sát mới hướng về Vô Sầu nói chuyện.
Nghe vậy Vô Sầu cũng đứng lên, không còn dáng vẻ thảm thương hồi nãy
" Im đê, ta vẫn còn tốt hơn ngươi.
Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng chẳng khá hơn ta bao nhiêu, làm sao thực lực sa sút bị đứa nào chọc mù mắt rồi ? Nói cho bổn đại gia nghe, ta giúp ngươi trả thù "
Nghe Vô Sầu nói, nhị Bạch huynh đệ đứng cạnh khẽ phát run.
Việc Ngọc La Sát quấn dải lụa quanh mắt ai cũng cho rằng nàng bị mù, tuy nhiên cũng không ai dám hỏi tới.
Ngay cả đại thần như Thần Phong cũng không nhấc lên chuyện này, vậy mà Vô Sầu dám.
Người này lá gan có chút mập.
Ngọc La Sát thì sát khí tỏa ra bừng bừng.
Tế xuất ra vũ khí bản thân, nàng chỉ nhẹ nhàng trả lời
" Chẳng phải ngươi thử chết một lần là biết hay sao "
Vô Sầu cũng không chịu thua kém, bản thân hắn cũng tỏa ra sát khí đối chọi lại.
Trên tay vẫn là gậy gỗ quen thuộc.
" Chờ câu này của ngươi "
Dứt lời cả hai lao vào chiến đấu.
Khỏi phải nói, top 2 cùng top 3 ở giữa chiến đấu có thể coi quỷ khóc, sói chu.
Gây đỗng tĩnh vang vọng một vùng, bui bay mù mịt
Cách nơi chiến đấu không xa, bóng dáng Ngưng Nhi xuất hiện.
Mang theo Minh Quốc cùng Vô Sầu trở về.
Nàng liền câu thông Hà Phong.
Gặp đến hắn nói nàng tại đại sảnh chờ hắn, nên từ đầu đến giờ nàng vẫn tại đây cùng Minh Quốc yên lặng chờ đợi.
Còn Vô Sầu đã không biết chạy đi đường nào.
Minh Quốc bên cạnh nàng thì không ngừng ngó nghiêng, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Lần đầu tiên nhìn thấy một công hội trong [ Thần Ma ] hắn có chút hiếu kì.
" Hắn là Minh Quốc ? "
Bỗng lúc này một giọng nói khiến Minh Quốc giật thót cả mình.
Vội vàng ngước lên nhìn.
Trước mắt hắn lúc này đã xuất hiện một người nam tử.
Nam tử vận một thân chiến giáp đen, con mắt đỏ như máu đang chằm chằm nhìn hắn.
" Ác quỷ "
Suy nghĩ đầu tiên của Minh Quốc khi nhìn thấy người nam tử này.
Ngưng Nhi lúc này cũng chú ý lại.
Là Hà Phong.
Nhưng Ngưng Nhi có chút cảm giác Hà Phong khí thế trên người đã khác đi lúc trước.
Nếu trước đây Hà Phong cho nàng cảm giác âm trầm thì bây giờ nàng lại cảm giác ở hắn mùi huyết tinh nồng nạc.
Lắc lắc đầu không tiếp tục để ý những điều này.
Ngưng Nhi đứng dậy cung kính
" Hội trưởng "
Với quan hệ của nàng cùng Hà Phong có thể không cần mấy việc lễ nghĩa này.
Nhưng dù sao đây cũng là ở trong [ Thần Ma ].
Hà Phong cũng là một nhân vật lớn.
Mặt mũi vẫn phải có.
" Ừm "
Hà Phong khẽ gật đầu.
Làm Ngưng Nhi thông báo tìm được Minh Quốc, hắn vội vàng trở về.
Tới nơi, lặng yên không một tiếng động liên xuất hiện trước mặt Ngưng Nhi.
Cái này không phải do Ngưng Nhi tính cảnh giác kém mà hắn quá nhanh.
Đùa ngay cả Ngọc La Sát cũng chưa chắc phát hiện ra di chuyển của hắn đừng nói Ngưng Nhi.
Minh Quốc lúc này mới hoàn hồn, lại nghe Ngưng Nhi nói, liền hiểu ra kẻ trước mặt là ai.
Vội vàng đứng dậy, bái chào
" Tại hạ Minh Quốc, kính chào hội trưởng Thần Phong "
" Lời thừa thãi ta sẽ không nói, hiện ta cần người xây dựng công trình cho công hội.
Ngươi thân là Kiến Trúc Sư, nên ta tìm đến.
Ngươi bằng lòng gia nhập Đồ Thần không ? "
Minh Quốc có chút bất ngờ.
Theo như Ngưng Nhi nói trước đó Thần Phong đã cho người tìm hắn.
Hắn không hiểu tại thế giới [ Thần Ma ] rộng lớn làm sao Thần Phong biết đến hắn mà đi tìm.
Tuy nghĩ ngờ nhưng hắn cũng không suy nghĩ việc này.
Chịu đại thần mời chào, hắn có chút thụ sủng nhược kinh.
Nhưng bây giờ Đồ Thần khắp nơi đều là địch.
Hắn e sợ bản thân gia nhập.
Cũng dẫn tới họa sát thân.
" Ngươi không cần lo lắng.
Việc ngươi tồn tại trong công hội sẽ được giữ bí mật, ngoài ta và trưởng lão hội sẽ không ai biết đến danh tính của ngươi.
Ngoài ra công hội sẽ miễn phí cung cấp tài liệu, cũng như bản vẽ cần thiết cho ngươi phát triển.
Cuối cùng ngươi đãi ngộ sẽ ngang bằng trưởng lão hội.
Mỗi tháng 10.000 Kim Tệ "
Nghe lời này, Minh Quốc con mắt sáng ngời.
Như vậy hắn không lo bị người ta truy sát.
Ngoài ra mỗi tháng 10.000 Kim.
Phải biết giá thị trường bây giờ 1 Kim bằng 200 USD.
Quy đổi hết sang VND sẽ là một con số khổng lồ.
" Tại hạ bằng lòng " Minh Quốc liền đáp ứng.
Hà Phong hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó mở ra bảng thao tác công hội, gõ vào ID Minh Quốc, mời hắn gia nhập
[ Chúc mừng ngươi chơi Minh Quốc gia nhập công hội ]
Tiếng hệ thống vang lên, Minh Quốc chính thức gia nhập vào Đồ Thần.
" Vật này ngươi cầm lấy, bình thường ngươi ra ngoài mặc vào nó, sẽ không ai biết dung mạo của ngươi "
Nói rồi Hà Phong ném cho Minh Quốc một bộ áo bồng đen model Phù Thủy.
Với nón trùm đầu rộng đủ che đi khuôn mặt Minh Quốc mỗi khi mặc vào.
" Đa tạ hội trưởng "
Rầm......Ầm......Ầm......" Đột nhiên lúc này đủ loại tiếng động lớn vang lên, thu hút sự chú ý của Hà Phong đám người.
" Lũ điên này "
Hà Phong lầm bầm, liền phi thân đi, nhắm hướng nơi phát ra tiếng động mà tiến tới.
Thấy vậy Ngưng Nhi cũng vội vàng đuổi theo sát phía sau.
Trong nội tâm nàng lo lắng " liệu tiếng động có phải do tên dâm tặc kia gây lên "