----- Đồ Thần công hội, thành Vô Song -----
Trong đại sảnh công hội lúc này hiện diện 2 người.
Chính là Hà Phong cùng Phụng Thiên.
Phụng Thiên xin gia nhập Đồ Thần công hội khiến Hà Phong trong lòng nở nụ cười đắc thắng " Không hổ công ta bố cục " .
Không phải Hà Phong không muốn kéo Phụng Thiên gia nhập Đồ Thần.
Mà Phụng Thiên quá thông minh.
Cơm phải ăn từng miếng.
Hắn bề ngoài tỏ vẻ lạnh nhạt không có ý lôi kéo.
Khiến Phụng Thiên nghĩ bản thân hắn Hà Phong có cũng được chẳng có cũng được.
Ta cũng có thể nâng đỡ người khác thay thế ngươi.
Lần trước cho ngươi cơ hội là do ngươi cầu xin.
Vậy lần sau đây ? Khiến Phụng Thiên lâm vào xoắn xuýt.
Sau đó hắn tỏ vẻ muốn rời khỏi khiến Phụng Thiên càng kiên định hơn với suy nghĩ này.
Lúc này mới vội vã gia nhập.
Nếu ngay từ đầu Hà Phong có ý lôi kéo hắn sẽ không khỏi khiến hắn thụ sủng nhược khinh.
Cho rằng bản thân tài giỏi.
Sẽ đưa ra đủ điều kiện này nọ.
Điều này hoàn toàn Hà Phong không muốn.
Nhất là khi Đồ Thần nguy cơ tứ phía.
Nếu mang tâm lý tự kiêu rất có thể sau này dễ dàng phản bội.
Chưa kể hắn vốn chỉ là phụng mệnh hành sự.
Nếu quá nhiệt tình sẽ mang đến cho hắn cảm giác nghi ngờ.
Dù Phụng Thiên đã từng là thiên tài nhưng là của kiếp trước.
Bây giờ hắn còn non nớt.
Chưa phải chân chính được mài giũa.
Phân tích rõ mọi việc sau, một màn này mới diễn ra theo đúng Hà Phong dự đoán.
" Ngươi chắc chắn ? Sure ? " Hà Phong thái độ vẫn lạnh nhạt mà hỏi.
" Ta chắc chắn " Phụng Thiên kiên định gật đầu
[ Chúc mừng người chơi Phụng Thiên gia nhập công hội ]
Tiếng thông náo hệ thống vang lên, Hà Phong cũng thu lại đồng tiền của Phụng Thiên.
Hắn mỉm cười nở nụ cười
" Chúc mừng ngươi gia nhập Đồ Thần.
Nơi sẽ làm cho các vị thần bên ngoài phải ngã xuống "
Phụng Thiên gật đầu, mặt cũng mang theo hưng phấn.
Đi theo Thần Phong a.
" Đại thần, vậy hiện nay ta nên làm gì " đã gia nhập Đồ Thần tức là mọi quyết sách hắn phải nghe theo công hội, cho nên lúc này dò hỏi ý.
" Ta đã cho trưởng lão hội đi thu mua mấy bất động sản, trước mắt ngươi tham gia cùng mọi người xây dựng lên Đồ Thần các.
Đồ Thần các sẽ toàn quyền do ngươi đảm nhiệm.
Ngươi có toàn quyền kinh doanh buôn bán theo ý muốn.
Công hội sẽ không xen vào chuyện kinh doanh nhưng cần vật tư gì ngươi phải ưu tiên hàng đầu trong công việc mà tiến hành thu mua sớm.
Hàng tháng tiền lời công hội sẽ thu 3 phần.
Còn lại thuộc về ngươi "
Nghe câu trả lời của Hà Phong, Phụng Thiên không khỏi giật mình kinh ngạc.
Đây là trọng dụng hắn ?
Chưa nói tới việc khác, nội việc để hắn nắm toàn quyền Đồ Thần Các.
Mịa quyền hạn cũng quá lớn a.
Nên nhớ Hà Phong có nói chứ " mấy " tức là Đồ Thần Các không phải chỉ một tòa.
Quá ngưu phê.
Còn tiền bạc.
Thôi đi.
Nắm quyền hạn to lớn cho hắn thỏa thỏa vẫy vùng như vậy hắn đã mãn nguyện.
Nơi nào quan tâm tiền bạc.
Tháng trả lương hắn theo mức thành viên thông thường cũng được rồi.
Nhưng không, Hà Phong lại cbo hắn 7 thành lợi nhuận của Đồ Thần các.
Ầy
Nhưng hắn cũng áp lực.
Năng lực càng lớn áp lực càng cao.
Hắn tuy chưa biết liệu trên thương trường bản thân đi tới đâu nhưng nếu không làm tốt, hắn tin Hà Phong có thể đá đít hắn bất cứ lúc nào.
Nhưng hắn có lòng tin.
Vậy là đủ.
" Tạ đại thần tin tưởng ".
Phụng Thiên cung kính nhìn về Hà Phong, ánh mắt mang theo cảm động.
Tí thì khóc.
Thấy cảnh này Hà Phong không khỏi buồn cười.
Nếu hắn biết tuy Hà Phong nói chỉ càn 3 phần nhưng 3 phần cũng nhiều lắm.
Nhất là đối với hắn cũng là con số khủng khiếp.
Không hiểu lúc đó Phụng Thiên cũng sẽ nghĩ gì.
Mà kệ, hắn nghĩ gì Hà Phong cũng không quan tâm.
Chỉ cần hắn ngoan ngoãn hàng tháng nộp tiền về công hội là được.
Hà Phong ánh mắt sáng lạng nhìn máy in tiền đang cảm động.
Tuy vậy hắn vẫn phải cố giả bộ trấn tĩnh, coi như không việc gì.
" Ta tin tưởng ngươi, cố lên "
" Đại thần tin tưởng ta "
Nghe đến đây Phụng Thiên cảm động rơi nước mắt rồi.
Hắn muốn lao vào ôm Hà Phong nhưng lại bị Hà Phong đạp cho một cước té lăn trên nền
" Cút, cút nhanh.
Ta sẽ báo Ngọc La Sát liên hệ ngươi "
Phụng Thiên lồm cồm bò dậy, ánh mắt ai oán như thất tình nhìn Hà Phong.
Hắn bây giờ nào có dáng vẻ của thiên tài thương nghiệp nào chứ.
Nhưng bất chợt hắn bắt được một việc quan trọng trong câu nói của Hà Phong.
Ngọc La Sát ? Đại thần đứng thứ 2 Ngọc La Sát ?
" Vậy ta xin cáo lui " Phụng Thiên chấp tay cung kính, sau đó lui ra ngoài trong đầu còn miên man suy nghĩ.
Phụng Thiên lui ra, Hà Phong sảng khoái lúc này cười to.
Thu phục được Phụng Thiên.
Ngon lành.
Tiếp theo hắn liên lạc với Ngọc La Sát yêu cầu nàng và Vô Sầu về gặp Phụng Thiên để bàn công việc mở Đồ Thần Các.
Tiện thể bàn giao nàng một số việc.
Mọi việc xong xuôi Hà Phong liền rời đi.
Chạy về hướng thành Biện Kinh.
Mục đích của hắn là tìm đến Quái Gở Lão Nhân làm nhiệm vụ chuyển chức.
Ở Hà Phong rời đi không bao lâu, Ngọc La Sát cùng Vô Sầu cũng trở về.
Hai người kiếp trước cũng chỉ nghe đến danh tiếng Phụng Thiên cũng chưa từng gặp hắn, không biết nhân vật truyền kỳ sẽ hình dáng sao.
Ngay khi nhận được thông báo, bọn hắn lập tức liền quay về, không dây dưa dài dòng.
Vào đến trong sân lớn Ngọc La Sát cùng voocsaauf bắt gặp hai bóng người.
Một người khoác một bộ đạo bào màu đen từ trên xuống dưới, khó có thể nhìn rõ khuôn mặt.
Khỏi nói 2 người cũng biết người này chính là Minh Quốc.
Kiến Trúc Sư của công hội.
Người còn lại khuôn mặt hiện lên vẻ tinh anh.
Khoác trên người một bộ trang phục màu tráng.
Cả người toát lên vẻ phong trần.
Hai người đoán kẻ này có thể là Phụng Thiên.
" Ngươi chính là Phụng Thiên ? "
Để chắc chắn Ngọc La Sát vẫn tiến lên hỏi.
Phụng Thiên lúc này đang cùng Minh Quốc đàm đạo.
Cùng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở kiếp trước.
Đứng vào hàng thiên tài.
Cả hai nói chuyện vô cùng hợp gu.
Cả hai đều có chung một suy nghĩ, đối phương không phải tầm thường.
Đang mải mê nói chuyện.
Phụng Thiên nghe có người gọi tên, vội vàng quay ra thì thấy rõ được 2 bóng người đang đến.
Nhưng chưa đợi hắn kịp phản ứng thì Minh Quốc lên tiếng
" Minh Quốc xin chào nhị vị trưởng lão "
Phụng Thiên lúc này mới chớt nhớ ra.
Hà Phong có nói sẽ nói Ngọc La Sát đến tìm hắn bàn chuyện.
Chắc hẳn nữ tử này chính là Ngọc La Sát.
Biết người đến sau, Phụng Thiên ánh mắt tỏa sáng.
Đại danh đỉnh đỉnh đứng thứ 2 Ngọc La Sát chính là nàng.
Hắn vội vàng chắp tay
" Phụng Thiên ra mắt nhị vị trưởng lão "
" Ừm "
Ngọc La Sát gật đầu, sau đó liền nói " Không cần màu mè, ta phụng lệnh hội trưởng đến kết hợp với ngươi.
Bên cạnh ta là Vô Sầu.
Là đại sư trong ngành chế rạo, luyện khí, rèn đúng.
Tính tình bỉ ổi, hám gái, nói nhiều.
Sau này cần nên tránh "
Ngọc La Sát giới thiệu làm Vô Sầu mặt đày hắc tuyến.
" Mịa nó, Ngọc La Sát.
Ngươi muốn gây chuyện "
" À, chỉ là chút thiện ý "
" Thiện ý con bà ngươi.
Muốn chiến hả "
" Chờ ngươi đã lâu "
Tuy vậy vậy nhưng Vô Sầu vẫn đứng im không động thủ.
Kiếp trước, kiếp này hắn đánh với Ngọc La Sát 100 trận thì thua hết 99.
Nên thôi khỏi đi cho đỡ nhục mặt
Cảnh này không khỏi khiến Phụng Thiên tròn mắt.
Các công hội khác dù tam lưu hay siêu phàm nội bộ chắc chắn sẽ có đấu đá ngầm, người này muốn hạ bệ người kia.
Nhưng trực tiếp xỉ nhục trước mặt thì hắn đây mới thấy lần đầu.
À mà khoan.
Đột nhiên Phụng Thiên lại nghĩ đến.
Vô Sầu ? Đại thần đứng hàng 3 Vô Sầu ?
Cmn, không nghĩ đến chỉ đặt cược hi vọng theo Hà Phong không nghĩ đến công hội lại có cùng lúc cả Ngọc La Sát cùng Vô Sầu.
Một hội tam thần ?
Phụng Thiên cảm giác muốn điên rồi.
Lúc nào đại thần dễ gặp như thịt heo ngoài chợ thế ?
Minh Quốc một bên thì chỉ cười cũng không nói gì.
Cảnh này trong công hội hắn đã quá quen thuộc rồi.
" Vào chuyện chính, ngươi định dựng Đồ Thần Các ở vị trí nào ? " Sau khúc dạo đầu, Ngọc La Sát nghiêm túc mà vào vấn đề.
Phụng Thiên thì mở ra bản đồ chi tiết khu vực Vô Song Thành.
Hắn nghĩ nghĩ mấy phút rồi chỉ vào ba vị trí.
" Theo ta thấy thành Vô Song là khu vực quan trọng, muốn tiến nhập Hắc Ám Sâm Lâm ắt phải đi qua.
Tuy nhiên nơi đây cũng tràn ngập nguy hiểm.
Ta kiến nghị mua ở ba vị trí trên "
Ba người quan sát vị trí Phụng Thiên chỉ không khỏi nhíu mày.
Ba vị trí này cũng không được tính là khu dân cư đông đúc.
Chỉ là tạm ổn.
Không có gì đặc biệt.
" Ngươi chắc chắn ? " Ngọc La Sát mang ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Phụng Thiên.
" Vâng " Phụng Thiên gật đầu dứt khoát.
Ngay sau đó hắn nói tiếp
" Ba vị trí này có 4 cái lợi
Cái thứ nhất vì mật độ dân cư không đông nên khu vực này giá đất sẽ rẻ.
Thứ hai: Vì giá đất rẻ nên giá xây dựng, nhân công sẽ thấp.
Thứ ba: Cũng là ba nơi gần hướng Đồ Thần công hội nhất.
Khi có việc thuận tiện đi lại.
Cuối cùng khu vực này đất trống khá nhiều.
Sau này ta muốn quy hoạch phát triển khu dân cư, xây dựng tổng bộ công hội Đồ Thần dễ dàng hơn "
Nghe Phụng Thiên trình bày, mọi người cảm thấy cũng rất có lý.
Công hội hiện giờ thành viên ủy thác rời mạng toàn bộ ở trong sân.
Chưa có phòng riêng cho loại hình này.
Không phải công hội không đủ tiền xây mà Hà Phong vốn có dự định đưa tổng bộ công hội vào trong thành Vô Song.
Xây ngoại thành bây giờ quá lãng phí.
" Nhưng mật độ dân cư hiện giờ cũng quá ảnh hưởng đến tiến độ buôn bán " Rất nhanh Vô Sầu phát hiện điểm này.
Hắn liền nghi ngờ hỏi.
Phụng Thiên nhún nhún vai " Chịu thôi, ta định mua một mảnh ở khu vực vàng trung tâm, nhưng giá cả quá cao.
Chi bằng mua 3 miếng ta vừa chỉ.
Có 3 cửa hàng dù sao phát triển cũng nhanh hơn một cửa hàng "
Bất động sản ở đại lục Thần Ma khá đắt đỏ.
Thành Vô Song nằm ở vị trí nguy hiểm, giá tuy rẻ mạt so với thành thị khác nhưng muốn mua một miếng ở trung tâm cũng có giá 500 700 nghìn Kim Tệ.
Phải biết Phụng Thiên đi buôn mấy tháng trời mới chỉ lão 4000 5000 Kim.
" Không tính đến yếu tố giá thành đất.
Toàn bộ thành Vô Song, những khu đất nào ngươi thấy đẹp nhất " Ngọc La Sát lúc này lại lên tiến hỏi.
Tuy không hiểu vì sao Ngọc La Sát hỏi vậy nhưng Phụng Thiên vẫn quan sát bản đồ.
Sau đó chỉ tay mấy nơi.
" Nơi này dân cư đông đúc, nhưng thiếu dịch vụ Khách Sạn, Nhà nghỉ
Nơi này Tiệm Thuốc khá nhiều.
Nhưng lại không có nơi sửa trang bị, sẽ mất thời gian đi vòng
Trong thành Tạp Hóa dồn hết về bên cửa kia, phía bên này lại không có.
Quá bất tiện....."
Mỗi nơi Phụng Thiên đều phân tích rõ ưu nhược điểm, khiến người nghe không khỏi tán đồng.
Đợi Phụng Thiên kết thúc sau, Ngọc La Sát lúc này mới lên tiếng.
" Được, lập tức tiến về thành Vô Song thu mua "
" Yes sir "
Sau đó 4 người lập tức xuất phát.
Tiến về thành Vô Song.