Ta Là Thích Kiếm Pháp Xung Ji Ohru


Jing see roe vừa hét lên thì có người lao vào đấm văn một tên cao thủ.


"(Jing see roe): là anh chủ khách điếm!".


"?Chủ khách điếm): bảo vệ khách hàng là nhiệm vụ của tôi".


Một tên cao thủ hỏi:

"(???): Ngươi là ai sao dám phá bọn ta, ai phái ngươi tới".


"(Chủ khách điếm): ta là chủ nơi này, có một người nhò ta giúp nên ta mới ở đây!".


"(Chủ khách điếm): ba người các ngươi nhào vô hết đi!".


Ba vị cao thủ lao vào đánh với chủ quán.


Bốp!bốp!bốp, pặc pặc pặc.


Một mình chủ khách điếm cân ba vị cao thủ.


Ba vị cao thủ bị chủ khách điếm đánh tả tơi.


Ba vị cao thủ ngồi ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra rõ ràng họ là cao thủ thích khách nhưng không đánh lại chủ quán.


Một tên nói:

"(???): Tên này cũng là cao thủ nhưng hắn lại là cao thủ võ công".


Trong thế giới này cao thủ võ công có sức áp chế hơn cao thủ kiếm pháp.


"(Chủ khách điếm): dám và đây quấy phá khách hàng của ta, giờ thì cút đi".



Ba vị cao thủ sợ hãi rời đi thật nhanh.


"(Chủ khách điếm): vị cô nương này không sao chứ, ta được tướng công của cô nhờ giúp canh chừng cô giờ thì không sao rồi".


Jing see roe nghe hai từ tướng công từ miệng của chủ quán liền đỏ mặt cười mỉm.


"(Xung ji ohru): vậy sao, xin cảm tạ anh vì đã giúp".


"(Chủ khách điếm): không có sao giúp đỡ người khác cũng vui, cô nằm đó chờ anh ta về tôi còn công việc nên không đứng đây nói nhiều nữa".


Chủ khách điếm đi xuống lầu và làm việc đúng lúc Xung ji ohru về đến nơi.


"(Xung ji ohru): có chuyện gì xảy ra đúng không tôi đang thuấn di thì cảm nhận được mối nguy".


"(Chủ khách điếm): không sao tôi giải quyết rồi".


"(Xung ji ohru): cảm tạ anh, làm thế nào tôi có thể đền đáp anh".


"(Chủ Khách điếm): không sao bữa nào hai ta có thời gian ngồi uống trà đàm đạo".


"(Xung ji ohru): vâng tôi chắc là sẽ có thời gian".


"(Chủ khách điếm): khoan!, tôi quên nói điều này anh đã làm gì mà người thích khách môn đến bắt vậy".


"(Xung ji ohru): "lại là mấy tên thích khách môn ta sẽ trả thù mấy tên đó các ngươi hãy rửa cổ mà chờ ta đến lấy đầu các ngươi!".


"(Chủ khách điếm): anh nên cẩn thận với mấy tên đó".


"(Xung ji ohru): vâng tôi hiểu rồi".


Xung ji ohru mang thức ăn lên trên lầu và vào phòng.


"(Xung ji ohru): tướng công của em mang đồ ăn về rồi đây".


"(Jing see roe): mừng anh đã về, tướng công yêu dấu".


"(Xung ji ohru): anh sẽ đút cho em ăn nha".


Jing see roe nghe vậy liền gật đầu lia lịa.


"(Jing see roe): vâng anh".


Xung ji ohru đỡ jing see roe dậy và đút từng thìa cơm cho jing see roe.


" (Xung ji ohru): em thấy nó ngon không?".


"(Jing see roe): ngon hay dở gì vào tay anh đút đối với em nó luôn là một Món Ngon".


" (Xung ji ohru): vậy à, vậy thì anh sẽ luôn chăm sóc em như vậy".


Xung ji ohru đặt tay lên đầu và xoa đầu jing see roe.



Jing see roe đỏ mặt xấu hổ và nói.


"(Jing see roe): vâng! anh em mong là sẽ luôn như vậy, giờ! giờ em hạnh phúc lắm".


"(Xung ji ohru): hạnh phúc đến vậy luôn à, vậy anh sẽ làm em hạnh phúc hơn nữa, đêm nay hai chúng ta sẽ ra ngoài hẹn hò em chịu không?".


"(Jing see roe): vâng!, em muốn đi cùng anh mãi".


"(Xung ji ohru): đợi anh đút em ăn và anh ăn cơm xong đã còn phải tắm nữa chứ".


Jing see roe nghe đến tắm càng đỏ mặt hơn.


"(Jing see roe): tắm! tắm! tắm ạ!".


"(Xung ji ohru): đúng rồi".


"(Jing see roe): " không! không lẽ anh ấy định tắm cho mình?, em! sẽ! tắm cùng anh à?".


"(Xung ji ohru): đúng vậy có sao à".


"(Jing see roe): vâng! vâng em rất vui và sẵn lòng".


Xung ji ohru đút Jing see roe ăn xong lau miệng cho cô rồi bế cô lên đi đến phòng tắm.


jing see roe bất ngờ được bế lên cô vô cùng hạnh phúc.


"(Xung ji ohru): đi thôi tân nương của của anh".


"(Jing see roe): vâng!".


Xung ji ohru bế jing see roe vào phòng tắm.


Một khắc sau.


Xung ji ohru bế jing see roe bước ra phòng tắm hai người chỉ mặc mỗi chiếc khăn tắm.


Không biết jing see roe đã nhìn thấy gì mà mặt cô đỏ như quả cà chua đã chín.



"(Xung ji ohru): em không sao chứ từ lúc bước vào thì em đã có gương mặt đó rồi không lẽ em xấu hổ sao?, hai chúng ta là của nhau rồi mà".


"(Jing see roe): em! em không sao đâu anh xấu! hổ gì chứ".


Xung ji ohru thấy jing see roe như vậy liền ghẹo cô.


"(Xung ji ohru): không lẽ em đã thấy cái đó nên em như vậy".


Jing see roe nghe Xung ji ohru nói vậy đầu liền bốc khói và xấu hổ đáp.


"(Jing see roe): em! em không thấy gì cả!".


"(Xung ji ohru): vậy ư!".


"(Xung ji ohru): thôi không chọc em nữa".


Xung ji ohru bế cô đến giường và nhẹ nhàng đặt cô xuống.


Xung ji ohru ngồi cạnh giường của cô.


Jing see roe vẫn gương mặt ngượng ngùng.


Xung ji ohru đột nhiên nghiêm túc và nói.


"(Xung ji ohru): sáng mai anh sẽ đi tìm thích khách môn để tính sổ còn em thì ở lại đây anh em sẽ xảy ra chuyện gì nữa".


Jing see roe nghe Xung ji ohru nói vậy liền ngăn cản.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận