Ta Là Vua Giác Đấu


- Băng Hỏa Yên Đan Đệ Nhị Kỹ - Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên!
Áo cam tung bay, Phượng Yên Đan lần nữa lơ lửng trên không trung, hoa sen băng hỏa dưới chân trở thành bệ đứng cho nàng
Phong Linh Nhi thủ thế, chuẩn bị chống lại bất kỳ chiêu thức gì có thể đánh tới
Một vài giây trôi qua, ngoại từ hơi thở trên người Phượng Yên Đan càng lúc càng hung mãnh ra, cũng không có chuyện gì xảy ra cả, khiến cho Phong Linh Nhi có chút không hiểu
Nhưng chỉ mười hơi thở sau, nàng rốt cuộc hiểu được rồi!
Mặt đất xung quanh dần dần như tan chảy ra, nhiệt độ càng lúc càng cao, hơi nóng bốc lên ngùn ngụt
Cảm giác dưới chân càng lúc càng nóng, tuy nhiêu đây vẫn có chút không đủ đối với sức chịu đựng của Phong Linh Nhi, nhưng cũng chẳng ai dại gì mà đứng yên đấy chịu nóng, Phong Linh Nhi học theo Phượng Yên Đan, một dải lụa bằng Phong thuộc tính bao phủ lấy nàng, Phong Linh Nhi rời khỏi mặt đất, lơ lửng trên không trung
- Yên Đan thánh nữ! Người coi chừng!
Phong Linh Nhi bay lên, cũng không muốn bị động nữa, tà áo đỏ đen khẽ động, thân ảnh thoắt một cái đã xuất hiện trước mặt Phượng Yên Đan, một đấm không chút khoan nhượng đánh tới
Một đấm này cũng không quá mạnh, nhưng nếu Phượng Yên Đan bị đánh trúng hẳn là sẽ văng đi khá xa, lực thân thể của Phong Linh Nhi cũng không thể dùng những người khác có thể đánh đồng, hiện tại còn bộc phát ra tu vi Ý Hồn Cảnh Tam Trọng
Phượng Yên Đan mỉm cười, hai tay giơ lên không trung
Ánh mắt Phong Linh Nhi khẽ đổi, trong khoảnh khắc đó, nàng không ngờ Phượng Yên Đan lại không hề né!
Phượng Yên Đan bắt chéo hai tay trước mặt, trực tiếp đỡ lấy một đấm của Phong Linh Nhi.

Một đấm vừa chạm, Phượng Yên Đan lập tức không thể chống lại, thân thể bay ra xa gần chục mét trượt trên mặt đất
Phong Linh Nhi lơ lửng trên không trung, nhìn Phượng Yên Đan đang bay đi, nàng chợt phát hiện trên môi nàng ta đang treo một nụ cười
- Có bẫy sao?
Phong Linh Nhi liền cảnh giác, nhưng đáng tiếc, nàng thực sự đã mắc bẫy
Trên nắm đấm vừa tiếp xúc với Phượng Yên Đan lúc nãy, một cảm giác tê cứng truyền ra, Phong Linh Nhi nhìn lại nắm đấm của mình, khẽ kinh ngạc
Nắm đấm không biết từ bao giờ đã đóng băng, toàn bộ cánh tay phải của mình, đã mất cảm giác từ lúc nào.

Mà ngay sau đó, vô số cột lửa bắn lên như dung nham phun trào từ dưới đất, tạc thẳng vào thên thể Phong Linh Nhi, sức nóng khủng khiếp tràn ra khắp không gian
Cánh tay Phong Linh Nhi giờ đã thành một khối băng, nó đang lan tràn ra khắp người nàng, muốn triệt để ướp lạnh mỹ nhân Phong Hoa Tuyệt Đại này
Phượng Yên Đan đứng trên mặt đất, nói
- Phong Linh Nhi, Tường Gió của ngươi xem như bổn thánh nữ đánh không lại, vậy thì đành dùng chút thủ đoạn vậy
Phong Linh Nhi trên không trung đã rơi xuống đất, toàn thân bao phủ bởi băng giá, nàng giờ đã không khác gì một cái tượng băng, xung quanh là hàng trăm cột dung nham tưới lên thân thể, cảm giác nóng lạnh luân phiên này quả thực là địa ngục đối với ai gặp phải
Dưới sân, mấy người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Trần Lệ lo lắng nhìn Phong Linh Nhi đang như bị chiên trong chảo dầu, trong lòng không ngừng cầu hắn bình an
Chỉ có Hồ Điệp Y khẽ lắc đầu cười cười
- Cái tên này đúng thật là!
Phượng Yên Đan quan sát đại cục, nàng cảm nhận Phong Linh Nhi trong tình trạng toàn thân bị Băng và Hỏa không ngừng dày vò lại không chút phản kháng nào, ngược lại giống như đang buông xuôi tất cả
- Này Phong Linh Nhi, ngươi mà không chịu chống lại, có lẽ mất mạng thật đấy!
Trong lòng Phượng Yên Đan cũng có chút lo lắng cho Phong Linh Nhi, chiêu này không phải chiêu thức hủy diệt khủng bố gì nhưng sức dày vò của nó có thể làm bất cứ ai mất mạng nếu không thoát ra kịp thời
Nhưng mà nàng lại hối hận rồi, nhìn kỹ hơn một chút, trong không gian Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, Phong Linh Nhi đang tắm trong dung nham và băng giá luân hồi, mắt nhắm nghiền, môi khẽ há nhẹ, khuôn mặt nhìn thế nào cũng giống như đang phê pha.

- Thoải mái a, Yên Đan thánh nữ người chờ chút, ta còn chịu được mà, đừng thu hồi!
Phượng Yên Đan tức đến nghiến răng nhìn thân ảnh đang mê man trong băng hỏa, gương mặt thánh khiết đẹp ngang bằng với cô cô của mình trong đó hiện tại đang vô cùng tận hưởng, thiếu điều muốn rên lên như phê thuốc
- Tại sao? Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên ngay cả chính ta là người thi triển còn không dám động vào, sao ngươi có thể thoải mái như vậy chứ?
Phượng Yên Đan đúng là không thể hiểu được, nàng đối với chính chiêu thức của mình cũng sợ hãi, vậy mà Phong Linh Nhi này đối với nhiệt độ trong đó lại như đang tắm suối nước nóng, vậy là sao?*
Phong Linh Nhi lim dim mắt, nói với Phượng Yên Đan
- Chuyện dài lắm!
Dưới sân, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Trần Lệ cũng tò mò hỏi Hồ Điệp Y
- Điệp Y Tỷ, Tỷ biết cái gì đúng không?
Hồ Điệp Y đưa ngón trỏ che môi ra hiệu chúng nữ yên lặng, sau đó một đạo truyền âm truyền vào tai các nàng
- Ngày đó, khảo nghiệm rèn thể của Huyết Băng Phách Lôi Liên đối với thứ nhiệt độ này còn khủng khiếp hơn nhiều, hơn nữa còn khuyến mãi thêm lôi điện oanh kích, hiện tại đối với ta và Lôi Phong, có thể gọi là Nóng Lạnh Bất Chuyển, Bách Độc Bất Xâm, cái chiêu thức kia sao có thể làm hắn thấy khó chịu được, huống chi ngày ấy ta với hắn đều chỉ là Nhập Hồn Cảnh nho nhỏ
Chúng nữ ồ lên kinh ngạc, sau đó tủm tỉm cười nói
- Vậy tính ra, Phượng Yên Đan kia không phải tốn công vô ích rồi sao?
- Ừ, dùng nhiệt độ tấn công Lôi Phong là sai lầm, nếu nàng ta chuyển sang công kích hủy diệt thì may ra, nhưng về hủy diệt, hắn còn sợ ai sao?
- Xem ra kết quả đã có, chỉ tội Phượng Yên Đan từ trước đến giờ vẫn tưởng mình có thể làm khó hắn một chút, không ngờ đến một cái nhíu mày hắn cũng không có!
Nhìn Phong Linh Nhi thảnh thơi trong Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, Phượng Yên Đan cắn răng thu hồi, không thể tiếp tục tiêu hao nữa
Đang tận hưởng thoải mái, chợt các cột hỏa diễm biến mất, băng cũng bốc hơi sạch, Phong Linh Nhi có chút tiếc nuối bất đắc dĩ nhìn Phượng Yên Đan
Phượng Yên Đan cũng bất đắc dĩ nhìn nàng, trong mắt đã xuất hiện chút u buồn
- Ta không tin không thể làm ngươi tổn thương dù chỉ một chút!
Phượng Yên Đan đang có chút ủ rũ, chợt ánh mắt trở nên vô cùng quyết đoán, trong tay dần hội tụ Nguyên Lực và Linh Hồn Lực ngập trời
Từng cỗ hỏa diễm trong thiên địa đột ngột sinh ra, toàn thân Phượng Yên Đan trong vô thức bị nhấc bổng lên trời.

Hai lòng bàn tay luân chuyển vô số hỏa diễm, Băng Thuộc Tính đã không còn thấy đâu nữa, chỉ có một ngọn lửa cuồng bạo bao phủ toàn thân Phượng Yên Đan
Tóc nàng như cũng hóa thành ngọn lửa, chúng chuyển hẳn thành màu cam dựng đứng lên, trông như một ngọn lửa lớn trên đầu nàng, mắt phượng cùng nội liễm vô số hỏa diễm, nhãn cầu chói lóa như mặt trời
Tấm áo choàng của Phượng Yên Đan cháy rụi, lộ ra hoàn toàn thân thể nóng bỏng trong lớp y phục bó sát hở rốn
- Một đòn quyết định sao?
Phong Linh Nhi nhìn trạng thái của Phượng Yên Đan, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cường hãn đến mức độ này đã vượt xa Ý Hồn Cảnh Tam Trọng, dù nàng mới chỉ là Ý Hồn Cảnh Nhị Trọng, tính toán một chút, đây ắt hẳn là một đòn toàn lực của nàng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui