Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Editor: Trâm Rừng【 Ở cái không gian kia ta đã giết người chơi đó một lần, không biết người này có chết hẳn không.

】【 Thêm ta nữa, cướp đồ của ta, không cần thì đốt đi, ta thật sự không thể nuốt trôi cơn giận này.

】【 Thật sự là khinh người quá đáng, còn có tên đánh rắm kia, đừng để ta bắt được trong vòng chơi tiếp theo.】【 Kêu gọi mọi người cùng truy nã người chơi không gian và người chơi rắm độc.


】......Cuộn xuống tất cả đều là những lời mắng chửi ác độc, trước khi Phù An An xuất hiện, người chơi cấp S chưa bao giờ đoàn kết và thống nhất như vậy, diễn đàn cũng chưa bao giờ sôi nổi náo nhiệt như hôm nay.Ban đầu Phù An An muốn lên tiếng trên diễn đàn nhưng bây giờ có vẻ như cô nên chờ một chút thì tốt hơn.Đến sáng hôm sau, mọi người mới biết là cô đã về.

Cô đi xuống lầu ăn bữa sáng yêu thương của ông bà nội rồi mới đi họp.Trong hai ngày cô đi vắng, ngoài việc Phó Ý Chi vào trò chơi, còn có một sự kiện lớn khác là Chương Tân thân đi thi đấu với người chơi S002, chính là người chơi ngoại quốc kia."Sao lại đột ngột như vậy?" Nghe vậy, Phù An An ngồi thẳng người, "Sẽ rất nguy hiểm đúng không?""Không có gì đột ngột, anh và Tân Thành đã lên kế hoạch từ lâu." Nghiêm Sâm Bác trả lời, “nguy hiểm nhất định là sẽ có, nhưng mà lần này cậu ta sử dụng cơ hội thi đấu bởi vì có một nguyên nhân rất trọng yếu là cậu ấy đã lấy được một đạo cụ rất lợi lại.”“Đạo cụ có thể hạ được người chơi cấp S sao?”"Ừm, đây là cơ chế cân bằng của trò chơi.

Khi tấn công người chơi đó, chúng ta có thể sử dụng đạo cụ trong khi đối phương phải sử dụng dị năng đặc biệt." Nghiêm Sâm Bác trực tiếp đem cái bí mật này nói cho Phù An An."À à.

Trong hoàn cảnh như vậy, khoảng cách về sức mạnh giữa hai người họ sẽ không quá lớn." Sau khi nghe điều này, Phù An An cảm thấy nhẹ nhõm, "Nghiêm ca, sư phụ của tôi có đủ đạo cụ phải không?"Nghiêm Sâm Bác mỉm cười khi nghe những lời đó: "Đương nhiên, chúng ta phải có đủ sức mạnh để chiến đấu một trận oanh liệt, không thể lãng phí hạn ngạch quý giá này.


Đúng rồi, Thí thiên thần ma của em vẫn còn thiếu một số nhân viên chính thức đúng không? Anh sẽ giúp em an bài cho em một đợt tuyển dụng, còn có một số đội viên của Mang mới quay về mấy ngày trước, em có thể xem có người nào phù hợp không.

Địa điểm ngay tại quảng trường ở bên ngoài, lịch trình là buổi chiều."##Bên ngoài Thổ LâuCon hào đào trước đó đã được đào thông hai đầu, bên trong tràn đầy nước sông được dẫn vào, phân chia rõ ràng toàn bộ bản đồ thành nội thành và ngoại thành, bên trong và bên ngoài được nối với nhau bằng một cây cầu gỗ có thể chứa bốn người người đi song song.

Mọi người đi tới lui trên cầu, mới có mấy ngày, bên ngoài đã có thêm rất nhiều người.Trên quảng trường ban đầu được sử dụng để huấn luyện tập thể đã được phát triển thành một mục đích mới, một chợ nhỏ đã được hình thành bao quanh quảng trường, người tới người đi mua bán, trao đổi vật phẩm.

Ở trung tâm khu của quảng trường lại có thêm một số tấm bảng làm từ bùn.Người tụ tập ở đây đông nhất, rất nhiều người đều đang xem nội dung liên quan phía trên tấm bảng, bên cạnh còn có một người ngồi, trước mặt còn có một hàng dài người đang xếp hàng.“Trương Lúc Vạn, nam, 39 tuổi.


Nhận nhiệm vụ phổ thông.”“Lưu Đại Sông, nam, 41 tuổi.

Lúc trước là thợ làm gạch, nhận nhiệm vụ phổ thông: tu sửa đường đi của quảng trường.”......Khi Phù An An bước vào đã nghe thấy hai người đàn ông ở phía trước nói điều này.“Phù đội.” Nhân viên thống kê vốn đang ngồi thấy cô tới liền lập tức đứng lên chào hỏi.“A, chào ngươi.” Phù An An bị động tác quá lớn của hắn làm cho sợ hết hồn, "Ngồi đi, tôi chỉ tùy tiện xem một chút.”"Phù đội, cô đến đây để tuyển dụng người mới phải không?" Thanh niên sau đó lấy ra một tấm biển báo tạm dừng công tác, đứng dậy nói: "Chỗ của cô đã chuẩn bị xong, để tôi dẫn cô đi qua đó trước.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận