Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Editor: Trâm RừngBăng cướp trẻ vị thành niên—Trong đầu cô xuất hiện đầu tiên chính là thứ này.

Phù An An nhìn đứa trẻ đang cố gắng leo lên ở bên cạnh, dùng một tay kéo nó xuống, "Nếu các dám ném đồ lung tung xuống, ta sẽ để nó làm đồ che chắn.

"“Ngươi dám!” Đứa trẻ phía trên dường như đã gặp phải tình huống này nhiều lần, sắc mặt của nó ung dung bàn điều kiện với cô, "Nếu ngươi dám đụng vào Phù An, chúng ta sẽ đập chết ngươi.

"Phù An? Cái tên này cũng thật giống tên của cô.

Phù An An sững người một lúc sau khi nghe thấy cái tên này tiếp đó đè lại đứa trẻ đang giãy giũa.

"Các ngươi hiện tại tìm cái gì đó đưa chúng ta đi lên, nếu không để ta đi lên được cũng sẽ không tha cho ngươi.


"Đứa trẻ ổn định nhất phía trên nhìn tiểu đồng bọn ở phía dưới, "Vậy được rồi, nhưng ngươi phải đổi một ít vật tư để lại, sau đó chúng ta mới có thể thả ngươi ra ngoài.

"Khi Phù An An nghe thấy lời nói thương lượng của những đứa trẻ này, điều đầu tiên cô đến là cho bọn chúng một ít vật tư để ổn định bọn nhỏ trước rồi tính sau.

Nhưng mà vào lúc trao đổi hàng hóa, cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhìn đứa nhỏ bên cạnh cũng không giãy giụa nữa, vô cùng bình tĩnh đứng ở bên cạnh cô.

“Bọn chúng có phải sẽ không cứu ngươi nữa đúng không?” Phù An An đột nhiên lên tiếng, lúc này đứa nhỏ đột nhiên ngẩng đầu quát lớn đến đám tiểu đồng bọn ở phía trên: "Cô ta đã phát hiện kế hoạch của chúng ta!"Vừa dứt lời, tấm thép lớn lơ lửng trên đỉnh đầu đã rơi xuống.

Nói thì chậm nhưng diễn ra quá nhanh, cô duỗi chân đã đứa nhỏ vào trên vách tường, bản thân cũng dán chặt vào mép hố bùn, tấm thép kia chỉ cách đầu mũi chân của cô một cm.

Đây thực sự là giết người cướp của! Phù An An không muốn chơi với chúng nó nữa, cô đạp lên con đường mà đứa trẻ muốn đi ra vừa rồi, cô trèo lên còn nhanh hơn cả con tắc kè.


"Cô ta lên tới, chạy mau!" Đứa trẻ bên dưới vẫn còn thông báo với đám tiểu đồng bọn bên trên.

Người này suýt chút nữa đã bị đè chết, bây giờ vẫn còn cố báo tin cho bọn nhỏ phía trên, thật là quá nghĩa khí.

Tục ngữ có câu, bắt giặt trước bắt vua.

Việc đầu tiên cô làm khi đi lên chính là bắt đứa lớn nhất gây khó dễ cô lúc nãy, cho dù những đứa trẻ khác đã chạy tán loạn, chẳng phải cô vẫn còn được hai đứa ở đây sao? Nhìn bộ dạng chờ chết của đứa trẻ lớn kia, Phù An An cởi chiếc giày còn lại rồi dùng dây dày trói tay chân của nó, “Tiểu tử, còn không thu phục được ngươi sao!!!”Khuôn mặt của đứa trẻ đó biểu hiện như thể rơi vào tay ngươi coi như ta xui xẻo, muốn đánh muốn giết thì tuỳ ngươi.

Phù An An cũng không có khách khí với cậu bé, bắt đầu tra khảo "Họ gì tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi?"“Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta tên là Phù An An! Năm nay 14 tuổi, chết ở trong tay ngươi xem như lão tử xui xẻo!”"Ngươi cũng tên là Phù An An?" Cô sửng sốt, không ngờ lại gặp được một Phù An An khác.

Không đúng, “Đứa bé ở dưới hố cũng tên Phù An An?”“Ta tên Phù An!” Đứa trẻ trong hố sửa lại lới của cô, "Ngươi nghĩ rằng ai cũng được mang tên Phù An An này sao?""Thật trùng hợp, ta cũng tên là Phù An An.

""Ngươi cũng là fan hâm mộ của Phù An An 6618 sao?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận