Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Editor: Trâm RừngNói xong, anh đứng dậy tùy ý lấy trên giá sách một cuốn Lịch sử triết học phương Tây dày 5 cm, khổ giấy A4.

Ném lên bàn, phát ra trọng lượng mười phần trầm đục.Phù An An nhìn cuốn sách và im lặng.

Quả nhiên ở trước nhóm đại ca trong biệt thự giả vờ ngầu thì chỉ có tự mình chuốc lấy cực khổ mà thôi.Quên đi, cô tự mình đi chọn một cái.

Phù An An một mình đi đến giá sách, chọn một lúc lâu mới tìm thấy một cuốn sổ tay mỏng.

Dị năng không gian có thể được tối đa hóa trong trò chơi, nhưng nó sẽ bị giảm đi rất nhiều trong thực tế.


HAiz! Cũng chỉ có cuốn sổ này tương đối thích hợp với năng lực hiện tại của cô.Phù An An để cuốn sách trên bàn sau đó nhìn chằm chằm vào nó và bắt đầu điều khiển nó bằng tinh thần lực.Sổ tay ở trên bàn hoạt động.

Giống như những cục nam châm mà cô hay chơi khi còn bé.

Chuẩn bị hai cục nam châm và một chiếc bàn, đặt một cục nam châm lên trên, dùng tay giữ cục nam châm còn lại dán vào gầm bàn.

Cánh tay bên dưới di chuyển thì nam châm bên cũng di chuyển theo.Hiệu ứng này hoàn toàn không giống với vẻ ngoài bá vương lạnh giá của cô trong trò chơi, thậm chí nó còn lộ ra một chút buồn cười.“Phốc ha ha ha ha !” Đại Cường Ca thực sự nhịn không được nữa mà cười to.Chương Tân Thành hai tay ôm vào trong lòng, nhìn một hồi mới hỏi: "Cô mới học được pháp thuật hả?" thực sự là không cho người ta một chút mặt mũi.“......!Cáo từ!” Vừa rồi ta còn kiêu ngạo bao nhiêu, bây giờ lại xấu hổ biết bao, đúng là không cho người ta cơ hội được ra vẻ một chút nào! Phù An An buồn bực đi thẳng lên lầu năm, bịch một cái đóng cửa lại.Trong đại sảnh dưới lầu, nhìn Phù An An đi lên, nụ cười trên mặt Tô Sầm biến mất, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

"Lão Chương, nếu chúng ta còn không cố gắng, tiểu An An sẽ vượt qua chúng ta đó."Nghe vậy, Chương Tân Thành nhìn về phía Tô Sầm, “trong trò chơi đã xảy ra chuyện gì?”Tô Sầm nói với anh những gì đã xảy ra ở trong trò chơi, "Gọi lên Từ Thiên rồi đi hỏi Lão Nghiêm.

Có lẽ anh ấy sẽ biết điều gì đó."Phù An An không biết mấy vị ca ca của cô đang có cảm giác nguy cơ.

Cô hiện đang nằm trên giường đi dạo diễn đàn.

Diễn đàn sinh tồn bây giờ thực sự đã đánh mất mục đích ban đầu của nó, không còn giống như giai đoạn đầu tiên của trò chơi.Giai đoạn đầu, trong trò chơi, mặc dù mọi người đều vì vật phẩm không gian mà sinh tử chiến đấu, nhưng ở bên ngoài trò chơi, ít nhất bọn họ cũng có thể coi như một nhà yêu thương nhau.


Dù là để khoe khoang hay là để tích lũy nhân phẩm thì vẫn có khá nhiều người chơi sẵn sàng chia sẻ trải nghiệm trò chơi của họ.Nhưng bây giờ diễn đàn đã trở thành nơi để mọi người trút giận.

Bên trong chướng khí mù mịt, có người ở trong đó công khai kéo bè kết phái, còn có người ở trong đó viết bài treo thưởng để giết người.Mặc dù game có cơ chế bảo vệ người chơi, nhưng cũng không loại trừ một số người chơi vào game cùng nhau hoặc gặp gỡ trong game; với những người đã quen biết nhau ngoài đời thực, còn những người chơi game đã quen nhau ngoài đời thực trong giai đoạn đầu của trò chơi.Chỉ trong nửa giờ, cô đã thấy ba bài viết treo thưởng lấy đầu người.

Ở trên ghi tên, ngoại hình, thành phố nơi người đó ở, v.v.

được mô tả khá chi tiết.

Số tiền thưởng cũng không hề nhỏ.

Cô đếm một chút, tới sáu chữ số.Dưới bài post trả lời cũng không phải khuyên lâu chủ đừng làm chuyện này , cũng không phải nói giết người trong thực tế sẽ phạm pháp, mà hơn phân nửa cũng là hỏi thật hay giả? Sau khi chuyện thành công sẽ trả tiền như thế nào? Cũng có một phần nhỏ thắc mắc hỏi lâu chủ có thông tin cụ thể hơn không? Ví dụ như người cần giết sống ở quận nào, lâu chủ có bức ảnh của người đó hay không?Chậc! Cái kiểu hỏi thăm này làm cho cô cảm thấy lòng người đang càng ngày càng đi xuống.


Xung đột giữa những người chơi ngày càng gay gắt hơn.

Hơn nữa, trò chơi yêu cầu rất nhiều tiền, điều này chắc chắn sẽ khiến một số người chơi tìm mọi cách để kiếm tiền.

Trước đây, mọi người chỉ cần lo lắng về việc có thể sống trong trò chơi hay không, nhưng bây giờ phải cẩn thận liệu ngày nào đó có chết trong thực tế hay không.Phát triển dị năng mới là đạo lí sống còn bây giờ.

Phù An An lấy ra một cây bút để tiếp tục rèn luyện dị năng không gian của mình như một thỏi nam châm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận