Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần hét lớn một tiếng, trên người phát ra một cỗ khí thế kinh thiên, lực lượng mênh mông trong cơ thể tụ lại trên cánh tay, rồi vung tay đánh ra một quyền.

Một tiếng “Ầm ầm” vang lên, bầu trời vỡ nát, không gian rung động, những vì sao đều trở nên ảm đạm.

Hai luồng năng lượng cường đại va chạm vào nhau, vậy mà lại khiến năm cường giả Thông Thiên cảnh chấn động đến mức bay ra ngoài miệng phun ra máu, gặp phải tai họa đáng sợ.

Răng rắc!Bàn tay to lớn của tôn thần nứt toác ra, cảnh tượng ấy khiến đầu óc mọi người đều run rẩy.

Thần, vậy mà lại bị đả thương, cho dù chỉ là một tia thần niệm, cũng khiến người ta chấn kinh.

Hai mắt Mỹ Đỗ Toa sáng ngời, nhìn về phía bóng dáng kiêu ngạo có một không hai của Cổ Trần, đột nhiên trong lòng sinh ra cảm xúc mà trước đây chưa từng có.


- Mỹ Đỗ Toa, có dám giết thần không?Cổ Trần mở miệng hỏi một câu, không quay đầu lại, giọng nói vang vọng, lộ ra ý chí ngút trời, đó là dũng khí giết thần.

Thần, cũng có thể giết!Thần, cũng không đáng sợ!Đúng vậy, nàng đã dám trốn đi, vì sao lại không dám giết thần?Hai mắt Mỹ Đỗ Toa càng ngày càng tỏa sáng, hàn khí phất phơ, vô số quy tắc đan xen lẫn nhau, sôi trào, hóa thành một bộ quy tắc chiến y bao bọc cơ thể quyến rũ của nàng.

Keng keng!Quy tắc chiến y che thân, khí tức trên người Mỹ Đỗ Toa càng mạnh mẽ ác liệt hơn, chiến y hình bông tuyết trên người lóe sáng khiến người ta lóa mắt, thu hút ánh nhìn của người khác.

- Có gì không dám?Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát một tiếng, sau đó dậm chân bước đến, đứng bên cạnh Cổ Trần, khí tức của hai người hòa quyện vào nhau.

Ầm ầm!Hai cỗ khí tức hòa vào nhau, trực tiếp cưỡng ép cỗ thần uy kia lui lại, khiến tôn thần vừa xuất hiện vô cùng tức giận.

- Các ngươi, dám khiêu khích thần uy?Hư ảnh của vị tôn thần kia giận dữ hét lên, khiến hư không run rẩy như sắp nứt, thần uy cuồn cuộn lao đến, muốn trấn áp hai người bình thường có can đảm dám khiêu khích hắn.

- Thần sao? Ta cũng giết không tha!Cổ Trần nở nụ cười khinh thường, nhìn hư ảnh tôn thần trước mặt mình, trong ánh mắt lộ ra hào quang nóng rực, giống như đang nhìn thấy thuốc bổ.

Không sai, chính là thuốc bổ, thần niệm đó, tuy chỉ có một tia, nhưng ít ra cũng là thần niệm, ăn vào có tác dụng to lớn đối với linh hồn ý chí của mình.

- Thần niệm, nhìn có vẻ rất ngon đó.

Cổ Trần cười khà khà, liếm môi một cái, nhìn Mỹ Đỗ Toa đang sững sờ bên cạnh.


Nàng có chút kinh ngạc, có chút bó tay, sao cái gì gã này đều muốn ăn thế, trước đây hình như hắn từng ăn một cái ma hồn, bây giờ lại muốn ăn thần niệm.

- Hỗn trướng!- Khinh nhờn Thần Linh, chết!Thần niệm kia bị chọc giận hoàn toàn rồi, hắn gầm thét mở rộng hai tay, ngưng tụ ra một phương Thần Quốc mông lung, hung hăng áp xuống, muốn trấn sát luyện hồn hai tên phàm nhân đáng chết kia.

Quá ghê tởm, chưa bao giờ có phàm nhân nào dám bất kính với hắn, hiện giờ Cổ Trần lặp dám khiêu khích hắn nhiều lần, thậm chí ở ngay trước mặt hắn còn dám nói muốn ăn thần niệm của hắn?Ăn Thần Linh, sao ngươi không lên trời mà ở luôn đi?- Hôm nay chắc chắn bản Hoàng sẽ ăn ngươi, dùng lửa nướng rồi ăn.

Cổ Trần hét lớn một tiếng, một ngọn lửa màu tím đột nhiên phát ra từ trên người hắn, sau lưng hiện ra một phương thế giới u ám, sau đó hắn phóng lên bầu trời, lao thẳng về phía vị Thần Linh kia.

- Giết!Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng hét một tiếng, chân giẫm lên băng sương tuyết quốc, cũng phóng thẳng lên bầu trời, muốn giết thần!Hành động của hai người này, khiến năm cường giả Thông Thiên cảnh của Thủy tộc còn sót lại sợ ngây người, cả đám đều vô cùng hoảng sợ, kinh hãi đến mức choáng váng.

Một kẻ cả gan dám phản kháng tôn thần, muốn giết thần.

Một kẻ dám nói muốn ăn thần niệm của Thần Linh, có quá kinh khủng, quá dọa người hay không?Hai mảnh thế giới hư ảnh chồng lên nhau, tuyết quốc và Hỗn Độn dung hợp lại, hung hăng va vào một mảnh Thần Quốc cuồn cuộn phía trên.

Vừa va vào nhau, cả thế giới giống như sụp đổ, tiếng động ầm ầm chấn vỡ cả bầu trời, rung động khắp nơi, tạo ra một cơn lốc xoáy diệt thế.


Từng cơn lốc xoáy, hủy diệt cả núi rừng trong phạm vi mười dặm, biến tất cả trở thành phế tích, hoang vu.

Tạch tạch tạch!Va chạm mạnh vẫn còn chưa dứt, dưới sự liên thủ của hai người Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa, vậy mà lại ngăn cản được mảnh Thần Quốc hư ảo kia, đồng thời còn đẩy lùi nó từng chút từng chút một.

- Thần Linh, hôm nay ta sẽ ăn cho ngươi xem.

Hai mắt Cổ Trần phát ra hung quang, lệ khí ngập trời, ngay cả vị tôn Thần kia cũng cảm thấy trái tim mình run lên, không hiểu sao lại có cảm giác lạnh lẽo như vậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận