Ta Man Hoang Bộ Lạc


Việc Cổ Trần có thể giúp cũng chỉ có như vậy thôi, con đường tương lai còn phải dựa vào bản thân hai người.

- Đi xuống đi, tu luyện cho tốt.

Hắn dặn dò hai người một phen, sau đó trực tiếp bước vào trong đại điện, để lại hai tỷ muội Li, Lạc đứng đó, trên mặt vẫn tràn đầy kích động.

- Tỷ tỷ, chị nói xem đây là thứ gì?Lạc có chút tò mò giơ bình ngọc trong tay lên.

Li nhíu mày, quát lớn:- Không được lỗ mãng, thứ Nhân Hoàng ban thưởng tất nhiên là chí bảo, chỉ cần chúng ta tu luyện cho tốt, đột phá tầng cao hơn, mới có thể được Nhân Hoàng ưu ái và thưởng thức.

- Đi thôi, về tu luyện.


Làm tỷ tỷ, tất nhiên Li hiểu biết nhiều hơn, nàng hiểu rõ, muốn được giữ lại bên cạnh Cổ Trần, không chỉ phải dựa vào sắc đẹp và tu dưỡng của bản thân, quan trọng hơn là thực lực, thiên phú, tiềm năng.

Nếu không có những thứ này, thì không lâu sau nữa sẽ bị lãng quên, mà không phải giống như bây giờ, có thể ở bên trổ hết tài năng để hầu hạ Cổ Trần.

Hai tỷ muội biết rõ, muốn ở lại bên cạnh Cổ Trần, nhất định phải có đủ thiên phú, tiềm năng, thực lực, nhan sắc, không có những thứ này sao có thể ở lại bên cạnh hắn?Cho dù Cổ Trần không thèm để ý, tộc nhân cũng sẽ để ý, đường đường là Hoàng của nhất tộc, vậy mà bên người lại không có một hai thị nữ cái xinh đẹp như hoa.

Nhưng Cổ Trần vẫn luôn thờ ơ trong vấn đề này, khiến tất cả tộc nhân trong bộ lạc đều lo lắng, đều mong mỏi Nhân Hoàng có thể khai chi tán diệp.

Nhìn Hắc Thổ xem, hậu đại của gã này đã có mười mấy người rồi, có thể nói là giai thoại lớn nhất trong bộ lạc!.

Lúc này, ở chỗ sâu nhất trong Thanh Đồng hoàng cung, một mình Cổ Trần đang ngồi khoanh chân tu luyện trong đại điện.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, trên người tản ra ánh sáng mông lung, có một luồng khí tức kỳ dị đang lan tràn đan xen lẫn nhau.

Xèo xèo! Từng tia lửa bắn ra bốn phía xung quanh, và một tia lôi đình ngũ sắc sáng lập lòe, Thần hỏa màu tím cháy bừng bừng.

Còn có cả những phân tử màu đen nhẹ nhàng lơ lửng, khiến không gian chấn động kịch liệt.

Cổ Trần đang sắp xếp lại tất cả lực lượng trong cơ thể mình, bốn loại lực lượng huyết mạch, các loại bí thuật, cấm thuật … Sau khi xem lại từng thứ, hắn lại lĩnh ngộ ra được một mặt khác.

Lúc này, khí tức trên người Cổ Trần càng ngày càng mãnh liệt, dẫn ra hư không quy tắc, giống như đang chuẩn bị xây dựng nên một cánh cửa lớn.

Đó là khí tức linh hồn, đã đạt đến cực hạn, muốn đột phá, nhất định phải dẫn động ra quy tắc thiên địa để tiến hành tẩy lễ mới được.


Nhưng muốn nhận được quy tắc thiên địa tẩy lễ, nhất định phải bước vào thiên môn độ kiếp, đây chính là việc đăng thiên môn.

Linh hồn ý chí của Cổ Trần đã đạt đến cực hạn phàm trần đầu tiên, muốn siêu phàm thoát tục, trở thành linh hồn Thiên Nhân, nhất định phải bước vào thiên môn, đón nhận khảo nghiệm của quy tắc thiên địa.

Đối với việc tu hành mà nói, linh hồn đăng thiên môn càng hung hiểm khó khăn hơn, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, kết cục sẽ là hồn phi phách tán.

Nếu như thân thể đăng thiên môn, thất bại có khả năng sẽ rơi ra ngoài, nhưng linh hồn tiến vào trong thiên môn thì không có cách nào ra được.

Cho nên, linh hồn đăng thiên là hung hiểm nhất, không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán, hóa thành tro bụi.

Hiện giờ Cổ Trần đã đạt đến cực hạn, muốn đột phá nhất định phải mở cửa thiên môn để linh hồn nhập thiên môn, đăng thiên độ kiếp mới được.

Phù!Rất lâu sau, Cổ Trần nhẹ nhàng phun một ngụm khí, khí tức vốn dĩ đang sôi trào đã dần dần thu lại, khí tức quy tắc kia cũng bắt đầu biến mất.

Hắn không lỗ mãng để hồn nhập thiên môn, bởi vì đó không phải hành động sáng suốt, tất nhiên phải áp chế lại, chờ đợi đến thời cơ tốt nhất.


Trước đó vừa mới đột phá, hơn nữa còn trải qua hai lần đại chiến hung hiểm, khiến thể xác và tinh thần của Cổ Trần đều có chút mệt mỏi, nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.

- Trước tiên chờ thêm một chút đã, tu vi và nhục thân vẫn chưa đạt đến cực hạn, còn kém một chút nữa, hoãn lại một chút rồi đánh vỡ thiên môn lên trời sau.

Cổ Trần lẩm bẩm một mình, mục tiêu của hắn vô cùng rõ ràng, cho nên hắn tỉnh táo, quả quyết, không lỗ mãng nếm thử.

Sau khi điều chỉnh tốt thể xác tinh thần của mình, lúc này Cổ Trần mới nghĩ đến công năng mới của hạt châu kia.

Quy tắc luyện thể!Ánh mắt Cổ Trần sáng lấp lóe, nhỏ giọng lầm bầm nói:- Hiện giờ vẫn chưa thể đánh vỡ thiên môn, vậy thì ta thử hiệu quả của quy tắc luyện thể kia một lần.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận