Ta Man Hoang Bộ Lạc


Oán niệm xuất hiện, khiến cho thiên phạt bạo động, lôi đình thiên phạt vô tận bổ xuống, tất cả oán khí, oán niệm, nguyền rủa đều bị chôn vùi rồi biến mất.

Dưới thiên phạt, bất kỳ thứ gì mang theo lực lượng và khí tức oán niệm đều không thể tồn tại.

- Ngươi dám điều khiển lực lượng thiên phạt, cướp lực lượng của trời cao, một ngày nào đó sẽ bị trời phạt (Thiên Khiển) chết.

Một tên Hoàng giả cuối cùng ngửa mặt lên trời gào thét, trên người phát ra lôi quang, trong nháy mắt đã nổ tung, hóa thành tro tàn rồi biến mất.

Câu nói cuối cùng của hắn ta, khiến Câu Trần khinh thường, trời phạt, hôm nay nếu như Thiên Khiển thật sự tiêu diệt hắn, vậy thì cứ tới đi.

- Tử Tinh Hoàng, đến lượt ngươi rồi.

Câu Trần xoay chuyển ánh mắt, khóa chặt một bóng người đứng trước tổ địa trong sào huyệt Thiên Tinh tộc, đó là Tử Tinh Hoàng, Hoàng giả đệ nhất của Thiên Tinh tộc.


Hắn ta đã lui đến trước tổ địa, sử dụng trận văn phòng ngự cường đại của tổ địa, để ngăn cản thiên phạt công kích hủy diệt.

- Nhân tộc, các ngươi làm như vậy, sẽ bị thượng tầng của tộc ta nhổ tận gốc.

Tử Tinh Hoàng gào thét dữ tợn, lộ ra vẻ giận dữ vô cùng, nhìn vô số tộc nhân, tướng sĩ của Thiên Tinh tộc, chết thảm dưới thiên phạt của Câu Trần.

Lòng hắn đang rỉ máu, trận chiến này, khả năng tộc quần của hắn sẽ bị xóa tên khỏi nơi này, nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra, hắn cũng sẽ phải bỏ mạng.

- Trời cao ơi, bản Hoàng không cam tâm, vì sao Nhân tộc có thể điều khiển thiên phạt, vì sao không diệt hắn.

Tử Tinh Hoàng ngẩng mặt lên trời gào thét, giận dữ gầm lên với thiên phạt cuồn cuộn, nói ra hết bất mãn trong lòng mình.

Hắn thật sự không cam tâm, vì sao Câu Trần không bị thiên phạt hủy diệt, ngược lại còn có thể khống chế thiên phạt công kích bọn họ, đúng là chuyện lạ có một không hai.

Đáng tiếc hắn không biết, nếu như biết thiên phạt của còn đáng sợ hơn, nói không chừng hắn sẽ bị dọa chết ngay tại chỗ.

- Thiên phạt, chẳng qua chỉ là bề ngoài của một loại quy tắc, sao không thể thao túng nó?Câu Trần khinh thường nói:- Các ngươi giết hại vô số Nhân tộc chúng ta, hiện giờ ngược lại còn nói chúng ta là ma ma quỷ, vậy các ngươi là thứ gì?- Ma thì có làm sao ? Nếu có thể giết chết các ngươi, nếu có thể giải cứu hàng tỷ tộc nhân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, Câu Trần ta, nguyện ý hóa thân thành ma quỷ, giết hại hết dị tộc các ngươi.

Mỗi câu mỗi chữ Câu Trần nói ra, đều mang khí thế sát phạt chấn động thiên địa, thiên phạt cũng vì thế mà ngừng lại, giống như bị ý chí sát phạt đáng sợ này làm cho chấn động.

Đó là quyết tâm và ý chí muốn giết sạch dị tộc, vô cùng đáng sợ, chấn động đến mức thiên phạt cũng phải run rẩy, vô cùng thiên phạt hội tụ, thai nghén ra một luồng khí tức càng đáng sợ hơn.

Thiên phạt biến dị, bởi vì một câu nói của Câu Trần, muốn giết chóc chúng sinh, giết sạch dị tộc, ý chí này đã khiến thiên phạt biến dị.


- Khí tức sát phạt đậm đặc quá.

Mỹ Đỗ Toa cũng không nhịn được nhíu mày, trong lòng chấn động.

Nàng không ngờ, dưới trướng Cổ Trần còn có vị chiến tướng sát phạt đáng sợ bậc này, mỗi tiếng nói mỗi cử động, đều mang theo ý chí giết chóc đáng sợ.

Nhân vật bậc này, nếu như là bạn bè, là minh hữu còn tốt, như là là kẻ địch vậy thì quá đáng sợ.

Mỹ Đỗ Toa quay đầu nhìn Cổ Trần bên cạnh, hắn vẫn bình chân như vại, bình tĩnh tự nhiên uống rượu, giống như đã đoán trước được vậy.

- Thuộc hạ này của ngươi, tương lai đã chú định sẽ đối nghịch với trời, ngươi không sợ sao?Nàng khẽ cất lời hỏi một câu.

Cổ Trần nghe thấy thế thì bật cười nói:- Đối nghịch với trời, vậy thì sao? Chẳng lẽ hiện giờ ông trời đang hướng về phía Nhân tộc chúng ta ? Nếu như trời muốn diệt chúng ta, vậy thì sẽ diệt ông trời trước.

Ầm!Một tiếng sấm sét nổ vang, cơn chấn động truyền đến từ trong thiên phạt, giống như vì một câu nói của Cổ Trần, thiên phạt lại biến dị càng đáng sợ hơn.

Vậy mà thiên phạt lại biến dị lần nữa, dường như câu nói kia của Cổ Trần đã chọc giận trời cao.


- Nổi giận sao?Cổ Trần cười mỉa mai, mặt đầy vẻ khinh thường nói:- Trời, sao có thể có cảm xúc vui buồn đau đớn, nếu như có cảm xúc ấy, vậy thì đó không phải là trời.

”- Nếu ngươi đã nổi giận, vậy thì ta sẽ khiến ngươi càng tức giận hơn.

Vừa dứt lời, Cổ Trần bóng người lóe lên một cái, rồi biến mất khỏi Thanh Đồng hoàng tọa.

Hai mắt Mỹ Đỗ Toa nhíu lại, đột nhiên quay đầu nhìn sang, nàng lập tức trông thấy một bóng người không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên dưới thiên phạt.

Đó chính là Cổ Trần, xuất hiện ở giữa thiên phạt, khiến lực lượng vô tận của thiên phạt tụ lại, thậm chí còn sinh ra biến dị đáng sợ hơn.

- Nuốt!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận