Ta Man Hoang Bộ Lạc


Rất nhiều tộc nhân Hắc Ma tộc mờ mịt, bọn họ đã hiến tế vô số tộc nhân, ngay cả Hắc Ma Hoàng vả mấy vị Thông Thiên Lão Ma đều hiến tế bản thân.

Triệu hoán Thiên Ma ngoại vực, vì sao hắn lại không buông xuống?- Này, Thiên Ma ngoại vực, có phải ngươi cũng nghe thấy lời ta hay không?Sắc mặt Cổ Trần có chút quái dị, lại lần nữa mở miệng hỏi một câu.

Tất cả mọi người nghe thấy hắn hỏi như thế, đồng loạt quay đầu nhìn về phía hắn, vẻ mặt choáng váng, vậy mà ngươi dám nói chuyện với Thiên Ma ngoại vực như thế?- Ta! Ta, ta! Lão Thiên Nhân kia thiếu chút nữa đã bị sặc chết, kìm nén đến mức mặt đỏ bừng lên, choáng váng nhìn Cổ Trần, trong lòng cảm thấy có phải mình vẫn chưa tỉnh ngủ hay không?Vậy mà Cổ Trần lại đang nói chuyện phiếm với Thiên Ma ngoại vực, nhìn có vẻ như không sợ chút nào.

Hư không tĩnh lặng, vòng xoáy dừng lại, giống như bị điểm huyệt tại nơi đó, không có một tiếng động nào.

Cổ Trần nhíu mày, bất mãn nói:- Này, ngươi nói một tiếng đi chứ, ngươi có phải Thiên Ma ngoại vực hay không, nhanh xuống đây một chút xem nào.

Tất cả mọi người nghe thấy thế thiếu chút nữa đã ngã quỵ.

- Ôi, trái tim này của ta, không chịu nổi nữa rồi.


Một lão nhân Thông Thiên cảnh dùng tay ôm ngực che kín trái tim mình, thiếu chút nữa đã hoảng sợ sinh ra bệnh tim.

Vũ Hoàng cũng cười khổ nhìn Cổ Trần trên hư không, trong lòng có cảm giác quái dị không nói thành lời, gã này, rốt cuộc là không biết sợ hãi, hay là sao?Ngươi đó, vậy mà lại dám bảo Thiên Ma ngoại vực mau xuống đây.

- Rốt cuộc ngươi có xuống hay không!Cổ Trần hét lớn, không kiên nhẫn được nữa.

Ầm!Vòng xoáy đang đứng im trên hư không đột nhiên chấn động, một áp lực đáng sợ từ bên trong truyền ra, ầm ầm áp xuống.

Đáng tiếc, mặt Cổ Trần vẫn không đổi sắc, vẫn đứng yên ở đó mặc cho cỗ uy áp đáng sợ kia ập vào mặt, vẫn không nhúc nhích tí nào.

- Ta ngửi thấy khí tức thiên phạt, nguy hiểm, rất nguy hiểm!Trong nước xoáy, một tiếng lầm bầm lầu bầu như có như không truyền đến.

Hình như vị Thiên Ma ngoại vực này cảm nhận được nguy cơ nồng đậm, hắn có cảm giác nếu hạ xuống sẽ bị người ta ăn sạch.

- Ngươi xuống đây đi!Cổ Trần hét lớn, giọng nói vang vọng khắp nơi, khiến vô số tộc nhân Hắc Ma tộc may mắn còn sống sót trợn tròn mắt.

Bên phía Vũ Hoàng, cả đám người đều choáng váng nhìn Cổ Trần, giống như hắn chờ mong vị Thiên Ma ngoại vực này xuống nhanh một chút.

Đúng là Cổ Trần đang chờ mong Thiên Ma ngoại vực kia xuống nhanh một chút thật, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức của Thiên Ma ngoại vực, khiến linh hồn thể của hắn truyền đến cảm giác hưng phấn.

Đó là cảm giác hưng phấn khi gặp được một món ăn mỹ vị, linh hồn thể, muốn ăn Thiên Ma ngoại vực, cảm giác ấy khiến cả tử phủ đều chấn động.

Mười tám tầng địa ngục rung động ầm ầm, huyết quang tràn ngập, Luân Hồi Ma Bàn chuyển động kêu kèn kẹt, có thể xông ra trấn áp vạn linh bất cứ lúc nào.

Cho nên Cổ Trần mới có chút chờ mong, hi vọng Thiên Ma ngoại vực mau buông xuống một chút, sau đó để hắn trấn áp, thôn phệ, khiến linh hồn thể lớn mạnh hơn.


Trong lòng hắn giật mình hiểu ra, thứ gọi là Thiên Ma ngoại vực, thì ra là một loại hồn thể đáng sợ trôi nổi bên ngoài Man Hoang thế giới, là một loại Thiên Ma cường đại.

Thứ này, quỷ dị khó lường, vô cùng cường đại, hơn nữa đặc biệt còn ăn huyết nhục của sinh linh, mỗi khi buông xuống một thế giới nào đó, chắc chắn sẽ tạo ra gió tanh mưa máu.

Thế nhưng, hiện giờ bên ngoài vòng xoáy, vị Thiên Ma ngoại vực được triệu hoán tới này lại chần chờ, không dám bước vào thông đạo triệu hoán kia.

Nó cảm nhận được bên dưới thông đạo có nguy cơ khủng bố.

- Sinh linh hạ giới, ngươi dám! Nói chuyện như vậy với bổn tọa?Đột nhiên một tiếng gào thét kinh khùng từ trong vòng xoáy truyền tới, ma uy cuồn cuộn áp xuống.

Ầm ầm! Sào huyệt Hắc Ma tộc chấn động, phòng ốc sụp đổ, hoa cỏ cây cối đều trở nên điêu linh, Ma khí đáng sợ trùng trùng điệp điệp bao phủ khắp nươi.

Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, khinh bỉ nói:- Ngươi đó, vậy mà cũng dám xưng là Thiên Ma ngoại vực, không có gan xuống đây sao?- Gào! Bổn tọa không thèm xuống đấy, ngươi có bản lĩnh thì tới đây đi.

Một tiếng gào thét đầy giận dữ truyền đến từ trong vòng xoáy, một hư ảnh đáng sợ hư ảnh hiện lên ở đầu bên kia vòng xoáy, ma ảnh đáng sợ, khiến người ta cảm thấy uy áp vô tận xuất hiện.


Nhưng nó vẫn không xuống, đôi mắt không nhìn thấy kia, giống như có thể xuyên qua bình chướng vòng xoáy, trông thấy sự tồn tại của Cổ Trần.

- Ngươi xuống đây đi, ta muốn hàn huyên với ngươi!Cổ Trần nói xong thì liếm môi một cái, thiếu chút nữa còn lau nước miếng.

Cơn chấn động truyền đến từ tử phủ thật sự quá lợi hại, linh hồn thể ở bên trong truyền đến từng cơn khát vọng theo bản năng, giống như chỉ cần cắn nuốt Thiên Ma ngoại vực này, sẽ nhận được chỗ tốt kinh người vậy.

Sao có thể nỡ lòng bỏ lỡ điều này, Cổ Trần nhìn Thiên Ma ngoại vực không buông xuống, chỉ đứng bên ngoài thông đạo, trong lòng có chút sốt ruột.

- Sâu kiến, ngươi tới đây đi, để bổn tọa ăn ngươi!Giọng nói gầm thét, cuồn cuộn truyền xuống, khiến vô số người chấn động.

Đám người Vũ Hoàng, lão Thiên Nhân đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt choáng váng, đầu kêu ong ong.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui