Ầm!Hắc Thổ từ trên bầu trời rơi xuống, thân thể cao lớn của hắn lõm sâu vào trong lòng núi, tiếng động ầm ầm vang vọng khắp nơi, bụi bặm bốc lên ngập trời.
- Nhân tộc đê tiện, không chịu nổi một kích.
Hắc Thiên Thần Tử nhìn Hắc Thổ đang bò dậy bên dưới tỏ vẻ khinh thưởng, mặt mũi đầy kiêu ngạo.
- Dám xâm phạm Nhân tộc ta, tuy ngươi rất mạnh nhưng vẫn sẽ bị giết thôi!Đột nhiên một tiếng gầm đầy giận dữ truyền đến, Hắc Thổ chui từ trong đống đổ nát ra, cơ thể cao lớn của hắn vươn đến giữa không trung, từng đạo khí tức đáng sợ quấn quanh người.
Khí tức bạo liệt ấy lộ ra cảm giác hoang vu tĩnh mịch, giống như một vị Ma Thần, một cỗ lực lược đặc biệt tuôn ra từ trong cơ thể hắn.
Oành!Hai người lại va chạm lần nữa, lần này, vậy mà Hắc Thiên Thần Tử lại bị đẩy lui về phía sau mấy chục thước, khiến người ta kinh ngạc.
- Ồ?Hắc Thiên Thần Tử kinh nghi kêu lên một tiếng, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Hắc Thổ, hắn đã phát hiện ra được có một cỗ lực lượng đáng sợ đang thức tỉnh trong cơ thể Hắc Thổ.
Đó là lực lượng huyết mạch.
- Không đúng!Hắc Thiên Thần Tử quát to:- Trong cơ thể ngươi có lực lượng không thuộc về Nhân tộc, ngươi không phải Nhân tộc.
- Lão tử chính là Nhân tộc, cút ra khỏi Bách Man sơn, nếu không, chết!Hắc Thổ lộ ra khuôn mặt hung ác, giống như một vị Ác Thần hàng lâm, dáng vẻ hung thần ác sát ấy và khí tức trên người khiến Hắc Thiên Thần Tử đều kinh ngạc.
Cách đó không xa, Mặc Kỳ Lân cũng kinh ngạc nhìn Hắc Thổ, nói thầm:- Cái gã đen như than này, trong cơ thể hắn có một cỗ lực lượng huyết mạch không thuộc về Nhân tộc, chẳng lẽ là chủng tộc nào đó hỗn huyết với Nhân tộc sao?- Hả, nơi này là Bách Man sơn?Mặc Kỳ Lân đột nhiên giật mình tỉnh lại, chợt nhớ tới, hung nhân Cổ Trần của Nhân tộc gần nhất hung danh lan xa, không phải hắn cũng ở trong Bách Man sơn sao?Nghĩ đến điều này, từng tấm vảy Hắc Lân trên người Mặc Kỳ Lân dựng đứng cả lên, trong ánh mắt đột nhiên có chút kinh hãi, trong lòng sinh ra dự cảm không tốt.
- Đúng, hung nhân Cổ Trần, ở ngay trong Bách Man sơn, hắn vừa diệt Hắc Ma Hoàng tộc và Tử Tinh Hoàng tộc, chẳng trách Hắc Thiên Thần Tử lại xuất hiện ở đây.
Mặc Kỳ Lân hoảng sợ nhảy lên một cái, kinh hãi nói:- Cái tên hung nhân khiến tất cả thế lực trong bách tộc Thánh Vực đều kinh động, phải nhanh chóng chạy khỏi nơi này mới là thượng sách.
Nó định rời khỏi nơi này, bởi vì hung danh của Cổ Trần quá hiển hách, suốt quãng đường đi ở đâu nó cũng nghe thấy hung danh của hắn, liên diệt hai đại Hoàng tộc trong Hỗn Loạn Thiên Uyên, chém giết Thiên Nhân.
Hung danh hiển hách và chiến tích bậc này, ngay cả Mặc Kỳ Lân cũng có chút run sợ, trong lòng thầm nghĩ phải nhanh chóng rời khỏi phạm vi Bách Man sơn mới được.
Nếu không đụng phải tên hung nhân kia, khả năng sẽ thê thảm, trong bách tộc có tin đồn, hung nhân Cổ Trần của Nhân tộc có thể ăn vạn vật trong thiên hạ, hung tàn không chừng mực, gặp phải kẻ nào ăn tươi nuốt sống luôn kẻ ấy.
- Tên kia, ngay cả Đại Thiên Ma cũng dám nướng lên ăn, thân thể này của ta sẽ không bị nướng ăn chứ?Mặc Kỳ Lân càng nghĩ càng sợ hãi, trực tiếp quay người đạp trên tường vân màu đen muốn chạy khỏi nơi này.
- Đứng lại!Nào ngờ nó vừa quay đầu, một bóng người đã chắn trước mặt nó, trên tay người kia cầm một cây chiến qua, sát khí đằng đằng nhìn nó.
Người ngăn cản Mặc Kỳ Lân chính là Man Phi, vẻ mặt hung ác nói:- Ngươi phá hủy mười dặm núi rừng của Bách Man sơn gần đây, nhất định phải bồi thường, nếu không đừng nghĩ sẽ đi được.
- Bồi thường?Mặc Kỳ Lân tức giận đến mức mũi thở ra lửa.
Nó nghiến răng khẽ gầm lên:- Ngươi muốn bồi thường thế nào, Nhân tộc, lão tử nói cho ngươi biết muốn cho ta bồi thường là chuyện không thể nào, cút ngay, nếu không ta sẽ nuốt ngươi.
Man Phi mang vẻ mặt kiên định, lạnh lùng hừ một tiếng nói:- Các ngươi, đám dị loại này, hở một chút muốn nuốt muốn ăn, hung tàn thành tính, chỉ biết chèn ép Nhân tộc yếu ớt chúng ta.
- Hôm nay, nếu như ngươi không bồi thường tổn thất cho Hoang Cổ tộc ta, ngươi đừng hòng rời khỏi chỗ này.
Haiz, Man Phi cũng học xấu rồi, khiến Cổ Trần nhìn thấy cũng có chút xấu hổ, hình như mình không lừa gạt bất cứ sinh linh nào như vậy đâu nhỉ?Hai tên Hắc Thổ với Man Phi này, học ở đâu ra vậy?- Gào!Kỳ Lân gào lên hung dữ, chân đạp trên tường vân, Hắc Diễm trên người sôi trào, ầm ầm lao tới.
- Chiến!Man Phi kêu to, vung chiến qua lên giết tới.
Một tiếng nổ ầm ầm cực lớn vang lên, phía bên này hai người cũng bắt đầu đánh nhau, Mặc Kỳ Lân, Man Phi kịch chiến, đánh cho núi rừng run rẩy, khắp nơi nứt toác ra.
.