Ta Man Hoang Bộ Lạc


Ngay sau đó một cỗ khí vận mênh mông tràn vào, rót vào trong tộc vận thuộc về Hoang Cổ nhất tộc, còn có một cỗ rót vào trong khí vận của Cổ Trần.

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Cổ Trần nhìn về phía Mặc Kỳ Lân đang ngu ngơ trên bầu trời, thầm đoán là có liên quan đến nó, có lẽ là vì nó mang tới một cỗ khí vận dồi dào.

Sự gia nhập của nó, đại biểu cho tộc vận của bộ lạc, khí vận của Cổ Trần cũng tăng lên, không chỉ một phương diện, mà là cùng nhau tăng thêm.

- Có chút ý tứ.

Cổ Trần lẩm bẩm một mình, lâm vào trầm tư, hắn nghĩ: “Bây giờ có Bạch Hổ, Băng Phượng, Hỏa Hoàng, Kỳ Lân rồi, còn thiếu một con Thanh Long và Huyền Vũ, nếu có thêm một con Chu Tước nữa thì càng tốt hơn.

”Cổ Trần bắt đầu suy nghĩ, nên đi đâu để tìm một con Thanh Long, một con Huyền Vũ đây nhỉ?Hắn từng chứng kiến sự cường đại của Huyền Vũ Thánh Thú, tất nhiên là muốn bắt một con về, nhưng đi đâu để tìm đây.


Hung thú cường đại có huyết mạch Huyền Vũ, muốn tìm được đồng thời thu phục cũng không phải chuyện dễ, điểm ấy Cổ Trần rất rõ ràng.

Ngược lại là Thanh Long, số lượng Long tộc rất nhiều, trong Vô Tận Hải cũng có Long tộc tồn tại, Cổ Trần nghĩ đợi đến khi Mỹ Đỗ Toa bắt đầu chinh phạt Vô Tận Hải, hắn xem tình hình rồi lại bắt một con Thanh Long về.

- Kéc…Lúc Cổ Trần đang nghĩ ngợi, đột nhiên một tiếng gáy vang trời từ nơi xa truyền đến, khiến tất cả mọi người kinh hãi.

Cổ Trần đột nhiên bừng tỉnh, giương mắt nhìn lên, đúng lúc nhìn thấy ba tia sáng đang nhanh chóng bay tới đây, một băng một hỏa, và một tia sáng tam sắc.

- Hả?Nhìn thấy điều này, Cổ Trần kinh ngạc nói:- Là Băng Phượng, Hỏa Hoàng, dường như còn mang theo một con phi cầm khác, chẳng lẽ bọn chúng mang Phượng Hoàng đồng tộc của bọn chúng về?Vù! Ba tia sáng xẹt qua Bách Man sơn, chỉ trong chớp mắt đã tiến vào khu vực trung tâm, bay đến trên bầu trời của Hoang Cổ thành, khiến vô số người chú ý.

- Chủ nhân, chúng ta đã về rồi!Một giọng nói lanh lảnh truyền đến, Băng Phượng được bao bọc bởi hơi lạnh dẫn đầu lao xuống.

Vù!Một tia sáng trắng lóe lên hạ xuống, rơi trên bờ vai Cổ Trần, hóa thành một con Phượng Hoàng toàn thân phủ đầy bông tuyết.

- Các ngươi nỡ quay về rồi?Cổ Trần buồn cười dùng ngón tay chọc vào đầu Băng Phượng một cái.

Băng Phượng lắc lư đầu né tránh, bất mãn nói:- Chủ nhân, đừng làm bộ lông vũ xinh đẹp của người ta rối hết lên.

- Được rồi, giới thiệu cho ta về người bạn mới của các ngươi đi.

Cổ Trần không nhịn được bật cười, ánh mắt xoay chuyển rơi vào trên người con phi cầm ba màu đang bay trên không trung.


Hai mắt Cổ Trần sáng rực, quan sát con phi cầm kia, lông vũ trên người nó lóe ra ánh sáng ba màu, vô cùng chói mắt.

- Khổng Tước?Hắn kinh ngạc lẩm bẩm một câu.

Băng Phượng trên bờ vai nghe thấy thế, kiêu ngạo nói:- Không sai, nàng chính là Khổng Tước tỷ tỷ, nó lợi hại lắm đó, vẫn chưa lột xác hoàn toàn đã rất mạnh rồi.

”- Đúng đó, chủ nhân, vốn dĩ chúng ta định mang thêm mấy bằng hữu đồng tộc về, nhưng chỉ có mình Khổng Tước tỷ tỷ nguyện ý đi theo chúng ta.

Hỏa Hoàng cũng hạ xuống, thu nhỏ thân thể thành một đám lửa đang cháy, vừa bay múa xung quanh Cổ Trần, vừa líu ríu nói không ngừng.

Một băng một hỏa, hai con Phượng Hoàng đang giới thiệu về con Khổng Tước ba màu đang bay trên bầu trời.

Thật ra không cần giới thiệu Cổ Trần cũng đã nhìn ra được nó là Khổng Tước, hơn nữa còn là một con Khổng Tước đang ở trong giai đoạn lột xác quan trọng nhất.

Cổ Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, khí tức của Khổng Tước này không ổn định, huyết mạch chấn động kịch liệt, có cảm giác giống như muốn lột xác đột phá.


Nhưng hắn cũng phát hiện ra được, tích lũy của con Khổng Tước này không đủ, hiển nhiên là không có cách nào lột xác thành công, nhiều nhất chỉ có ba phần xác suất thành công.

Nếu như lột xác thành công, nó lập tức có thể nhảy lên trở thành ngũ sắc Khổng Tước, tiến hóa ra ngũ sắc Thần Hỏa, diễn sinh ra một loại thần thông cường đại, ngũ sắc thần quang.

“Chà chà, không ngờ vậy mà Hỏa Hoàng, Băng Phượng lại lừa được một con Khổng Tước về nhà, ghê gớm, mặc dù không phải Chu Tước, nhưng có thêm một con Khổng Tước cũng không tệ.

”Trong lòng Cổ Trần thầm nghĩ, lộ ra ánh mắt tán thưởng, nhìn con tam sắc Khổng Tước đang bay múa trên bầu trời.

Nó không dám hạ xuống, vì có chút sợ hãi, khi tới nơi này nó đã hối hận, thanh niên Nhân tộc đang đứng dưới tạo cho nó cảm giác cực kỳ nguy hiểm, nó đang nghĩ có nên trực tiếp rời khỏi nơi này hay không.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận