Ta Man Hoang Bộ Lạc


Vốn là một âm mưu sách lược hoàn hảo, việc chiếm đoạt toàn bộ Thanh Thạch bộ lạc đã nằm trong tầm tay, ai ngờ nửa đường có một con quái vật từ đâu nhảy xổ ra, trực tiếp giết chết hai cha con Thanh Dương kia.

Hơn nữa còn đánh nổ Bảo khí của bọn họ, bây giờ bọn họ đang đối mặt với nguy cơ bị giết, không thể không lôi Huyền Điểu bộ lạc ra uy hiếp Cổ Trần.

- Tiểu tử, chúng ta chính là người của Huyền Điểu bộ lạc!Một hắn hộ vệ hét lớn, giận dữ mắng mỏ Cổ Trần.

Một người khác quát nói:- Đúng vậy, Huyền Điểu bộ lạc chúng ta có Huyết Mạch cảnh tộc lão, ngươi dám động đến Huyền Cát công tử, hẳn phải chết không nghi ngờ!Lời này vừa được nói ra, rất nhiều người vây chung quanh lập tức nghị luận ầm ĩ, người nào người nấy đều lộ vẻ kinh hãi.

- Huyền Điểu bộ lạc thật cường đại.

- Đúng vậy, bọn họ có cường giả Huyết Mạch cảnh tọa trấn.


- Ta dám đánh cược, chắc chắn thanh niên này không dám động đến đám Huyền Cát.

Có người thấp giọng đánh cược, suy đoán Cổ Trần nhất định không dám động vào đám người Huyền Cát, bởi vì Huyền Điểu bộ lạc vô cùng cường đại, không phải cũng dám chống lại.

Nhưng đáng tiếc, bọn họ đã đoán sai.

Huyền Điểu bộ lạc, cường giả Huyết Mạch cảnh?Cổ Trần cười lạnh, trong mắt hiện ra sát ý lạnh thấu xương, không cần biết ngươi là cường giả đẳng cấp gì, chỉ cần là địch của ta, đánh chết!- Nói xong rồi? Đã nói xong vậy đi chết đi!Oanh!Vừa dứt lời, dưới chân Cổ Trần đạp một cái, toàn bộ phòng ốc bộ lạc rung chuyển dữ dội, mặt đất lõm xuống một cái hố to, hắn đã đi tới trước mặt hai hộ vệ.

- Ngươi! Hai tên hộ vệ kinh dị hoảng hốt, vừa muốn nói gì, chỉ thấy một nắm đấm đánh xuống mặt một người trong đó.

Một tiếng trầm đục vang lên, đầu người đó nổ tung như một quả dưa hấu, máu và não văng sang mặt hộ vệ còn lại, dọa hắn sợ muốn vỡ mật.

- Trốn!Hộ vệ còn lại hoảng sợ kêu to, quay người muốn chạy trốn, kết quả thân thể lập tức cứng đờ.

Chỉ thấy “Phốc” một tiếng, trái tim bị một cánh tay xuyên thủng, trong lòng bàn tay của cánh tay đó còn nắm chặt lấy một quả tim đang đập thình thịch, năm ngón tay nhẹ nhàng co lại, lập tức bóp nát.

Liên tiếp giết chết hai tên Đoán Cốt cảnh hộ vệ, Cổ Trần chà lau vết máu trên tay mình, mặt không đổi sắc đi về phía Huyền Cát công tử, kẻ lúc này đã bị dọa cho vỡ mật.

- Ngươi, ngươi là quái vật!- Ngươi không phải người!Huyền Cát công tử hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, liên tiếp lui về sau, lại bị sự hung tàn khủng bố của Cổ Trần dọa sợ, không chỉ hắn, cả đám người chung quanh đều bị dọa cho nín thin thít.

- Chết đi!Cổ Trần không nói nhảm, cánh tay nhoáng một cái, không khí ong ong rung động, nắm đấm cường đại đập vụn không khí ù ù đánh về phía mặt Huyền Cát.

- Không! Đừng giết ta!Huyền Cát thê lương kêu to, hoảng sợ vô biên, lập tức cầu xin tha thứ.


Chỉ tiếc, đáp lại hắn là một quyền hung hãn của Cổ Trần.

Bành!Đầu hắn nổ tung, máu óc văng ra, thiên tài thế thệ trẻ của Huyền Điểu bộ lạc, Tam công tử Huyền Cát, đã bị đánh chết thê thảm như thế.

Thi thể không đầu kia bắn máu tươi, chậm rãi ngã xuống, làm dấy lên bụi mù.

Bốn phía yên ắng, tất cả mọi người ngây ra như phỗng.

- Tê! Sau một hồi, đám đông mới chậm rãi tỉnh táo lại, họ hít sâu một hơi, hoảng sợ lui về phía sau, không dám tới gần.

Bọn họ hốt hoảng nhìn thanh niên ngạo nghễ đứng trong sân, trong mắt lộ ra sự kính sợ cùng kiêng dè.

Đến tột cùng người này là người hay quái vật đội lốt người đây?- Huyền Cát, chết!- Tam công tử Huyền Điểu bộ lạc, bị giết?Tộc nhân Thanh Thạch bộ lạc hoảng sợ không thôi, họ thấy Cổ Trần xoay người, lập tức theo bản năng lùi ra sau một bước dài, sợ muốn nứt cả tim gan.

- Công tử chết!- Đáng chết!Một bên khác, đám người được Huyền Cát mang tới đây vừa kinh vừa hoảng, không chỉ Huyền Cát công tử, ngay cả hai Đoán Cốt cảnh hộ vệ đều chết thảm tại chỗ.


Không thể tưởng tượng!- Trốn!Những kẻ đến từ Huyền Điểu bộ lạc lũ lượt tản ra, trốn vào trong đám người, điên cuồng chạy ra khỏi nơi này.

Bọn họ sợ muốn vỡ tim, không dám dừng lại dù chỉ một giây, cứ xoay người chạy thẳng, hi vọng có thể mang được tin tức này về Huyền Điểu bộ lạc.

- Muốn chạy?Cổ Trần nheo mắt nhìn đám người chạy tứ tán, đều là những người Huyền Cát mang đến trong đợt giao dịch này.

Nếu để những người này đào tẩu, nhất định sẽ mang tin tức về Huyền Điểu bộ lạc, tuy hắn chẳng thèm sợ, nhưng chắc chắn việc này sẽ mang đến tai họa lớn cho Thanh Thạch bộ lạc.

- Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!Nghĩ như vậy, trong mắt Cổ Trần hiện lên sát ý, hắn quyết diệt trừ hậu họa.

Sưu!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận