Ta Man Hoang Bộ Lạc


Ầm ầm! Quy tắc vô tận xen lẫn hóa thành một vòng xoáy, giống như một cái lỗ đen không ngừng tỏa ra lực hút kéo Lão Long về phía mình.

Bành!Hai long trảo kia hỏng ngay tại chỗ, không có lực lượng của Lão Long chống đỡ, chúng chẳng duy trì được bao lâu, biến mất rất nhanh.

- Ngao! Bổn tọa không cam lòng!Lão Long gào thét, thân thể bốc lên huyết quang nồng đậm, hóa thành một con huyết sắc Chân Long hét lên giận dữ, không ngừng dãy giụa muốn bay ra ngoài.

Nhưng đành khiến hắn thất vọng rồi, dưới sự kềm giữ của quy tắc thiên địa, hắn đừng hòng trốn thoát, thân rồng to lớn bị sợi tơ chi chít quấn chặt kéo vào vòng xoáy.

Cổ Trần, Mỹ Đỗ Toa, thiếu nữ, cả ba yên lặng nhìn tình cảnh trước mắt, thần sắc khác nhau.

- Cổ Trần, khi Thánh Chiến kết thúc, bổn tọa sẽ trở lại.

Huyết Long kia không cam lòng gào thét, một đôi mắt to như đèn lồng trợn lên, hắn hung ác trừng Cổ Trần.

Nghe hắn nói như thế, Cổ Trần khinh thường cười một tiếng:- Nếu ngươi có thể trở về cũng không phải đối mặt với ta của hiện tại, huống chi ngươi còn mạng để về hay không thì khó nói lắm.


- Ngao! Bổn tọa không cam lòng.

Lão Long thê lương gào thét, thân rồng to lớn không ngừng giãy dụa, nộ hống, hai sừng rồng huyết sắc trên đỉnh đầu tỏa ra thánh quang mãnh liệt.

Đáng tiếc vẫn không một chút tác dụng, thân thể hắn nhanh chóng bị đẩy vào vòng xoáy trên hư không, biến mất từng chút một rồi không còn tăm hơi.

Hắn không cam tâm, một lòng muốn phong ấn tu vi tránh thoát Thánh Chiến, hắn không muốn tham gia Thánh Chiến, vì thế mới không tiếc phong ấn bản thân, rốt cuộc lại bị Cổ Trần phá hỏng.

Lão Long đáng thương, mới mở phong ấn ra chưa được bao lâu, thậm chí còn chưa giết được đám người Cổ Trần thì đã bị quy tắc thiên địa kéo vào trong chiến trường hư không.

Đây chính là quy tắc, Thánh cảnh, nhất định phải tham dự Thánh Chiến.

- Cái con rồng già này, đáng tiếc một bữa mỹ thực.

Cổ Trần thở dài một tiếng, cảm giác có chút tiếc hận, Lão Long này có đẳng cấp Bán Thánh đó, nếu giết nấu ăn được thì tốt rồi.

Nhưng suy nghĩ thì tốt, trước mắt lại không không cách nào thực hiện được, hắn có thể kiên trì giao chiến với Bán Thánh đến tận lúc này, xem như đã rất không tồi.

May nhờ quy tắc thiên địa kéo Lão Long vào trong chiến trường hư không, hóa giải nguy cơ cho đám người Cổ Trần.

Còn chuyện có thể sau này Lão Long sẽ không trở về, Cổ Trần căn bản không nghĩ tới, bởi vì hắn quyết tâm muốn tham dự Thánh Chiến lần này.

- Lão Long, lên đường bình an, hi vọng ngươi đừng chết nhanh như vậy, chờ ta tiến vào chiến trường hư không lại bắt ngươi hầm canh ăn.

Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hô to một tiếng, vừa vặn để Lão Long đang bị hút vào vòng xoáy nghe thấy, mặt mày hắn xanh lét, hộc máu tại chỗ.

- A.


.

bổn tọa quyết không tha cho ngươi!Lão Long thê lương gầm gừ, dần mất tăm vào trong vòng xoáy.

Vòng xoáy khổng lồ kia chậm rãi tiêu tán, quy tắc thiên địa biến mất từng cái một, như chưa từng xuất hiện.

Cổ Trần có chút tiếc hận nói:- Đáng tiếc thời gian không đủ, nếu không lĩnh ngộ được quy tắc này sẽ mang lại lợi ích to lớn.

Mỹ Đỗ Toa nghe xong dở khóc dở cười, chẳng lẽ cái tên này cũng muốn ăn cả quy tắc thiên địa?- Cô nương, vừa rồi đa tạ.

Cổ Trần xoay người, nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều trước mắt, toàn thân nàng chìm trong sương mù, không rõ hình dạng.

Hắn sẽ không tự tự thăm dò chuyện riêng tư của người ta, nếu người ta đã không muốn lộ mặt, nhìn trộm là chuyện vô đạo đức.

Thiếu nữ kia nhìn chằm chằm Cổ Trần, đôi mắt trong trẻo hiện lên tia sáng.

Cổ Trần bị nhìn có chút không được tự nhiên, cười nói:- Cô nương, nhìn đủ rồi chưa, ngươi nhìn ta như thế sẽ rất dễ gây hiểu lầm đó.

- Ngươi đoạt Long Hồn của ta.


Thiếu nữ đột nhiên mở miệng, thanh âm thanh thúy dễ nghe.

Cổ Trần sững sờ, sắc mặt hắn quái dị nhìn nàng, hỏi:- Sao lại bảo ta đoạt Long Hồn của ngươi? Đó là của Long Hoàng mà? Là ta giành được từ trong tay hắn.

Với lại, hình như là ta vừa cứu ngươi.

Cổ Trần nói xong đánh giá thiếu nữ trước mắt.

Chỉ thấy thiếu nữ hừ nhẹ nói:- Ai nhờ ngươi cứu chứ? Ta vốn định thừa dịp Long Hoàng hiến tế bắt đi Long Hồn cấm kỵ của hắn, không ngờ bị ngươi đi trước một bước.

Cổ Trần giang tay ra cười nói:- Vậy thì chẳng có cách nào, ai nhanh tay là của người đó, hiện tại Long Hồn là đồ của ta, chẳng lẽ ngươi muốn cướp lại?Đúng rồi, ta là Cổ Trần, nàng là Mỹ Đỗ Toa, ngươi tên gì?Cổ Trần dời đi đề tài hỏi.

Thiếu nữ kia trầm ngâm một lát mới lên tiếng:- Ta không có có danh tự, ngươi có thể gọi ta là Nữ Anh.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận