Ta Man Hoang Bộ Lạc


Dưới đáy Thiên Uyên, Cổ Trần giẫm lên vô số hài cốt, yên lặng suy tư một phen, rốt cuộc quyết định phải chuẩn bị kĩ trước, không thể mù quáng xông tới, khiến Thần Thi chạy trốn lại thành ra toi công.

Ông!Đầu tiên, Cổ Trần ném ra một Thanh Đồng lò luyện, bắt đầu ném vô số Thanh Đồng đĩnh vào đó, tiến hành nung khô, dung luyện, chuẩn bị luyện chế một vật.

Lần trấn áp Thần Thi này rất quan trọng, không thể thiếu sót được.

Thương thương thương! Cổ Trần liên tục ném nguyên vật liệu vào trong, phối hợp với Thanh Đồng, bắt đầu đoán tạo ra một tòa Thanh Đồng tế đàn khổng lồ.

Cổ Trần lấy linh cảm luyện chế thứ này dựa trên Thương Thiên tế đàn, muốn bắt Thần Thi, nhất định phải có nó.

Nếu Đọa Lạc Thần Ma đã bị Thương Thiên tế đàn khóa chặt, vậy bên trong thứ này phải có một lực lượng bí ẩn nào đó.

Cho nên Cổ Trần cảm thấy cần phải làm một tế đàn, hay nói đúng hơn là phỏng chế Thương Thiên tế đàn chế tạo một Thanh Đồng tế đàn, chuyên môn dùng để vây khốn Thần Thi.

Có thể nói, Cổ Trần có lòng tin rất lớn trong việc dùng thứ này khống chế Thần Thi.

Ông! Lúc này, hầu như các nguyên vật liệu trong lò luyện đã hòa tan và bắt đầu ngưng hình, dưới thao tác của Cổ Trần, nó nhanh chóng thành một tế đàn nho nhỏ.

Tế đàn này giống Thương Thiên tế đàn đến tám phần, nhưng cũng có một số khác biệt, phía trên không chỉ có phù văn đặc biệt của Thương Thiên tế đàn, mà còn có cả Thanh Đồng khắc văn và Hỗn Độn Bát Cấm Phù.

Cổ Trần miệt mài làm việc, một tế đàn dần dần thành hình, phía trên là phù văn dày đặc và tám cấm phù u ám được khắc ở tám vị trí khác nhau, vừa vặn đối ứng toàn bộ tế đàn, trở thành một tổng thể hoàn mỹ, đủ để trấn áp Thần Thi.

Cổ Trần mất gần nửa canh giờ mới tạm coi là xong việc, hắn thu tế đàn hoàn mỹ vào trong lòng bàn tay, quay tròn chuyển động.

Hắn đánh giá tế đàn nhỏ nhắn, một khi được tung ra chắc chắn có thể gần giống Thương Thiên tế đàn, khóa chặt địch nhân bên trên, giam cầm tu vi cùng lực lượng.

- Vạn sự sẵn sàng, nên đi bắt Thần Thi.

Cổ Trần nhếch miệng khẽ cười, hắn rất hài lòng với kiệt tác của mình.

Hiện tại mọi chuẩn bị đã xong, xuất phát đi bắt Thần Thi thôi.

Nơi đây cất giấu một bộ Thần Thi, trách không được lại quỷ dị như vậy, may mà Cổ Trần đã diệt được cái bóng của nó, mới có được tin tức quan trọng này.

Bạch!Cổ Trần thu hồi tất cả mọi thứ, bước ra một bước rồi biến mất tại chỗ, chỉ để lại xương trắng âm u đầy đất và lớp bột xương thật dày.

Bên trong hắc vụ, một bóng người cấp tốc lướt qua, hướng về nơi sâu nhất dưới đáy Thiên Uyên.

Dọc theo đường đi, thi thể rải đầy đất, có đủ các loại sinh vật, tỏa ra một loại khí tức u ám tà ác.

Nếu không phải Cổ Trần biết được thông tin về Thần Thi, có khi hắn đã nghĩ nơi này có một tôn Tà Thần, nhưng chắc chắn cỗ Thần Thi kia cũng không phải là Tà Thần.

Hay nói đúng hơn, lúc còn sống nó không phải Tà Thần, chỉ khi chết đi mới có lực lượng tà dị như vậy.

Nhưng không biết vì sao tôn Thần Linh này lại chết, để rồi thi thể rơi xuống dưới đáy Thiên Uyên, trải qua biết bao tháng năm vô tận ăn mòn Thần Thể của mình, cuối cùng cho ra đời một linh trí hoàn toàn mới, không, nói đúng hơn là sinh ra hai linh trí, vì bên trong bóng đen biến dị đó cũng có linh trí.

Nói cách khác, bóng đen chính là một ý thức nữa của Thần Thi, hai ý thức giao đấu với nhau, cái yếu hơn bị đuổi ra ngoài.

Hiện tại Thần Thi đang ở trong một tình huống vi diệu, chỉ cần biết lựa đúng thời cơ, ắt hẳn Cổ Trần có thể thành công bắt được bộ Thần Thi này.

Hô!Xuyên qua hắc vụ trùng điệp, càng đi về trước, Cổ Trần càng cảm thấy áp bách nặng nề, đó chính là thần uy.

Chỉ Thần Linh mới có uy áp, Thần Thi đang ở trong bóng đêm vô tận phía trước.

Càng vào sâu, Cổ Trần lại càng cẩn thận.

Hắn cực lực ẩn giấu đi khí tức của mình, thậm chí không kinh động đến khí lưu và hắc vụ nơi này, hắn lặng lẽ dung nhập vào trong, đi xuyên qua nó.

Lặng yên không một tiếng động, Cổ Trần chậm rãi tiếp cận sâu trong bóng tối.

Đây là nơi sâu nhất dưới đáy Thiên Uyên, bốn phía tràn ngập một cỗ khí thế đáng sợ, khiếp người đảm phách, như có một ngọn núi đang đè xuống.

Càng tới gần, Cổ Trần cảm giác thần uy kia càng mãnh liệt, hắn biết mình đã gần Thần Thi lắm rồi.

Quả nhiên, sau khi xuyên qua một mảnh hắc vụ cuối cùng, rốt cuộc Cổ Trần tới một nơi hài cốt chồng chất, khí tức âm lãnh bao phủ chung quanh.

Cổ Trần đưa mắt nhìn, hắn thấy hàng đống hài cốt cao như núi, đều là hài cốt của các loại sinh linh.

Trên một núi hài cốt, có một tòa Cốt Điện khổng lồ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận