Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần lạnh lùng đáp lại, hắn giẫm trên 18 tầng Địa Ngục nhìn chằm chằm linh trí của Thần Thi, lật ngược thế giới ý thức này.Chỉ thấy sâu trong Địa Ngục, một Luân Hồi Ma Bàn chậm rãi hiện lên, đến trên đỉnh đầu linh trí kia, bao phủ lấy nó.Tạch tạch tạch...Ma Bàn chuyển động, phát ra tiếng vang cạc cạc, linh hồn ý chí của Thần Thi đang bị mài nhỏ từng chút một, sau đó bị luyện hóa hấp thu.- A...!Ngươi dám...Phàm linh, sâu kiến...Nó kêu lên thê lương, tức tối phẫn nộ, và cả bất an nữa.Nó quyết không thần phục, bởi vì Thần Linh là kiêu ngạo, là đứng trên tất cả, Thần Linh không thể thần phục một phàm linh.Trải qua chuyện của Thần Ma trước đó, dĩ nhiên Cổ Trần sẽ không thu phục Thần Linh, hắn không muốn lặp lại sai lầm cũ.Hiện tại, ý nghĩ duy nhất của hắn là tiêu diệt linh trí này, chiếm lấy Thần Thi, tạo ra một thứ cung cấp thần huyết vĩnh cữu phục vụ cho bản thân và cho cả bộ lạc.Vì thế, hắn không tiếc mạo hiểm bắt cho bằng được Thần Thi.- Vốn dĩ ngươi nên chết rồi, còn nhảy ra đây làm cái gì.

Thôi, chôn thân trong Địa Ngục đi.Sự lạnh lùng của Cổ Trần khiến trái tim nó lạnh buốt, sợ hãi đến cực độ, vất vả lắm nó mới được sinh ra, vất vả lắm mới đoạt được quyền sở hữu Thần Thi! Nhưng không ngờ, nửa đường lại có một tên Cổ Trần từ đâu nhảy ra, căn bản không sợ Thần Linh, càng không sợ uy hiếp, thừa dịp nó vẫn chưa hoàn toàn khống chế được Thần Thi liền trực tiếp trấn áp nó.- Bản tôn chính là là Thần Linh cao quý...Nó gào thét.Nó chưa kịp rống xong đã bị Cổ Trần dùng Luân Hồi Ma Bàn đụng vào đầu, răng rắc một tiếng xoắn nát hai tay.- Ngươi còn là chất dinh dưỡng của ta nữa.Mấy lời đạm mạc của Cổ Trần truyền vào tâm trí nó, khiến nó kinh hãi, tiếp theo nó bị Luân Hồi Ma Bàn đáng sợ tạch tạch tạch mài nhỏ.- Không...!Bản tôn không cam tâm, bản tôn chính là Thần Linh, bất tử bất diệt, Vạn Kiếp Bất Ma.Nó thê lương gầm thét, phẫn nộ giãy dụa, đáng tiếc rốt cuộc đều là phí công, nó đã bị Cổ Trần tính toán chu toàn lừa thảm.Vốn dĩ linh trí này rất may mắn, nó chiếm được Thần Thi, thậm chí sau khi hợp nhất hoàn toàn nó sẽ có chiến lực vô địch, khó mà giết chết được nó.

Nhưng không ngờ, một tên phàm linh hèn mọn lại thay đổi hết tất cả, nó đang bị mài mòn từng chút một, linh hồn sắp tiêu tán.Cổ Trần lại khác, linh hồn thể của hắn đang phát sáng không ngừng, trở nên càng thêm cường đại, toàn thân tỏa ra từng đạo thần quang.- Sâu kiến, phàm linh, ngươi giết Thần Linh, ắt gặp Thiên Phạt.Linh trí phát ra một tiếng rít gào thê thảm, chợt bộc phát ra từng luồng ánh sáng linh hồn, hóa thành một sức mạnh nguyền rủa đáng sợ.- Nguyền rủa?Cổ Trần cười, nụ cười kia có chút châm chọc.Chỉ thấy một vệt sáng bay ra từ giữa mày hắn, trực tiếp nuốt sạch sức mạnh nguyền rủa khủng bố kia.Đối với Nguyền Rủa Chi Cung mà nói, bất kì sức mạnh nguyền rủa nào cũng đều là chất dinh dưỡng.- Sức mạnh nguyền rủa đậm đặc quá, còn nữa không, cho thêm chút nữa đi?Cổ Trần sáng mắt nhìn chằm chằm linh trí.Linh trí nghe thế, tức thì ngây ra, nó ngơ ngác nhìn Nguyền Rủa Chi Cung kia, ngay cả nguyền rủa của nó cũng có thể hấp thu sạch sẽ.- Còn nữa không? Nhanh chút! Thời gian của ta là vàng là bạc, chỉ mấy phút là có thể có thêm mấy cỗ Thần Thi, ngươi đừng có lãng phí thời gian của ta!Cổ Trần tỏ ra bất mãn.Lời này khiến Thần Thi thiếu chút nữa là sụp đổ, lập tức lửa giận phừng phừng.- A...!Bản tôn hóa thành tro cũng không buông tha ngươi.Linh trí nổ tung, trực tiếp tự hủy Chân Linh, sức mạnh hủy diệt cường đại tàn phá bừa bãi, phảng phất muốn diệt tuyệt hết thảy.Một tôn Thần Hồn nổ tung, uy lực đến cỡ nào chứ?Cổ Trần chỉ cảm thấy nguy cơ ập đến, hắn không suy nghĩ nhiều đánh ra ngay một cỗ Thời Gian Chi lực.Ông!Sau một khắc, ánh sáng phát ra do linh trí kia tự bạo bị cuốn ngược trở về, mọi thứ trở lại thời điểm trước khi nó tự bạo.Nó ngơ ngác, không sao phân biệt được.- Thời gian quay lại?Linh trí trợn mắt, không cam lòng bị Luân Hồi Ma Bàn nghiền nát thân thể.Hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng, nó bị Cổ Trần luyện hóa.Một linh trí cường đại được sinh ra từ một tôn Thần Thi, cuối cùng bị Cổ Trần mài mòn cắn nuốt như thế.Hô!Bên ngoài, phía trên Thanh Đồng tế đàn, Cổ Trần tỉnh dậy từ trong sâu thẳm, hắn nhìn Thần Thi không nhúc nhích, trong mắt chợt bộc phát ra thần thái sáng chói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận