Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần ăn xong thì ợ, tỏ vẻ chưa thỏa mãn nói:- Mùi vị không tệ, nhưng vẫn chưa đủ, lại tung ra 9 mặt trời cho ta nếm thử nào?Lời này vừa được nói ra, bốn phía hoàn toàn yên ắng, Thần Tử các phương hoảng sợ phát hiện ra hung nhân Cổ Trần này đúng là danh bất hư truyền.

Hắn quá hung tàn, ngay cả mặt trời cường đại do Thái Dương Thần Tử đánh ra cũng dám nuốt!- Rốt cuộc ta đã biết vì sao Thái Dương Thần Tử lại bại.

Lôi Trạch tự lẩm bẩm, nhưng trong hai mắt lại bắn ra lôi quang.

Hắn tỏ ra thận trọng, có cái nhìn hoàn toàn khác về Cổ Trần, không còn dám khinh khi nữa.

Trước đó hắn đã định một mình đi giết Cổ Trần, may mà bận chút việc mới chậm trễ chưa đi, nếu không! có khi không còn mạng mà về.

Lôi Trạch cảm thấy may mắn quá.

- Đáng chết, suýt nữa quên mất.

Thái Dương Thần Tử sa sầm mặt mày, thầm mắng mình quên mất bài học trước kia.

Còn không biết Cổ Trần cái gì cũng nuốt sao? Thiếu chút nữa là hỏng chuyện.

- Đừng lo lắng, cùng tiến lên.

Thái Dương Thần Tử giận dữ quát lớn, đánh thức đám Thần Tử, Thần Nữ chung quanh, bấy giờ mọi người mới giật mình tỉnh lại.

- Cổ Trần đúng là khiến người sợ hãi.

Thái Thản Thần Tử hơi run lên, không dám tùy ý hành động, hắn chẳng những không xông lên trước, ngược lại còn lặng lẽ lui ra sau, hắn không muốn xung đột với Cổ Trần.

Cái tên này từ đầu đến đuôi là một hung vật, ngươi sẽ không biết hắn hung tàn cỡ nào, nếu dám chống đối, chắc chắn phải ngậm trái đắng.

- Sao ngươi lui vậy?Có ai đó âm thầm truyền âm cho hắn, Thái Thản Thần Tử hoảng sợ đưa mắt tìm kiếm, lúc này mới phát hiện Hắc Ám Thần Tử cũng đang lặng lẽ lui ra ngoài.

Hai người nhìn nhau cười cười, cả hai đều hiểu ý nhau, đều không muốn đối đầu với hung nhân Cổ Trần kia.

- Để bọn họ chơi đi, chúng ta đứng xem trò vui thôi.

Hắc Ám Thần Tử cười ha ha, hắn cùng Thái Thản Thần Tử lặng lẽ rời khỏi vòng chiến, không một ai chú ý tới động tác của hai người.

.

- Cổ Trần, quả nhiên ngươi cũng có chút bản lĩnh.

Ánh sáng bừng lên, có người giẫm lên ánh sáng rơi xuống, như thể có một vầng sáng bao phủ quanh thân.

Hắn chính là Quang Chi Tử, hắn đi đến đâu ánh sáng chiếu rọi đến đó, y như một bóng đèn cao áp di động.

- Ha ha, ta thấy Cổ Trần cũng chỉ có vậy mà thôi.

Một bên khác, bóng tối bao trùm, thanh âm lạnh lùng mang chút khinh thường truyền đến.

Ám Chi Tử xuất hiện, Quang Ám hai đại Thần Tử đại biểu cho sự cường đại của Thần Tộc, là thiên tài nổi bật trong thế hệ trẻ hiện nay.

Hai người bọn họ đại diện cho hai phe khác nhau trong Thần Tộc, ánh sáng và hắc ám trước giờ chưa từng chung đường, nay lại vì giết Cổ Trần mà hợp thành một khối.

Cổ Trần đánh giá một Quang một Ám, trong mắt lóe lên điều gì đó, dường như hắn đang suy tư, có thể ăn Quang và Ám không nhỉ?- Nhân tộc Cổ Trần, ngươi đang nhìn cái gì?Quang Chi Tử cảm thấy không thoải mái trước ánh mắt của Cổ Trần, hắn lạnh nhạt hỏi.

Cổ Trần đột nhiên phun ra một câu:- Ta đang nghĩ không biết hai người các ngươi có ăn được hay không, ta chưa từng ăn ánh sáng, nhưng cái đám đen thui kia, trông khá là ngon miệng đấy!Cổ Trần vừa nói xong, hiện trường yên tĩnh, nguyên một đám Thần Tử Thần Nữ đơ ra, ngơ ngác nhìn hắn, rõ ràng là bị mấy lời này dọa sợ ngây người.

- Quả nhiên hung tàn!Thái Thản Thần Tử sợ run, cười khổ nói:- Cổ Trần lại nghĩ đến chuyện ăn Quang Chi Tử cùng Ám Chi Tử?Hắc Ám Thần Tử tỏ ra quái dị nói:- Ta ngược lại rất muốn hắn ăn sạch Ám Chi Tử, chỉ như vậy mới có hi vọng tranh đọat chức vị Ám Chi Tử mới.

- Ngươi muốn thượng vị?Hắc Ám Thần Tử cười thản nhiên:- Ai không muốn ngồi lên phía trên? Đối với Hắc Ám tộc mà nói, thân phận Ám Chi Tử là một vinh quang!Thái Thản Thần tộc các ngươi không có Thái Thản Chi Tử, chẳng lẽ ngươi không muốn thượng vị?Hắc Ám Thần Tử cười hỏi.

Lời này khiến Thái Thản Thần Tử trầm mặc, Thái Thản Chi Tử là một loại tôn vinh, là biểu tượng cho thân phận cao quý trong Thái Thản tộc, tương lai sẽ có cơ hội nhận được Thái Thản Thần truyền thừa, có khi còn có thể đi lên Thiên giới.

- Cổ Trần! Trong Thần trận, ánh lửa bùng lên, bên trong ẩn giấu một bóng người uyển chuyển.

Nàng là Hỏa Vân Nhi, nãy giờ vẫn yên lặng đánh giá Cổ Trần, trước giờ nàng chỉ mới được nghe những lời đồn về Cổ Trần.

Hiện tại gặp được người thật, nàng mới nhận ra danh tiếng hung nhân kia quả không sai.

Nhìn đi, tên này đang định ăn Quang Chi Tử và Ám Chi Tử đấy!- Ôi trời! Hắn muốn ăn Ám Chi Tử và Quang Chi Tử sao?Lôi Trạch kinh ngạc, sau lưng lạnh toát.

Hung nhân này có cần can đảm vậy không? Còn dám nói ra ngoài? Không sợ hai người kia tức giận ư?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận