Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lúc này, một luồng hàn khí tràn đến, Mỹ Đỗ Toa đạp trên băng sương đi đến gần Cổ Trần.

Nàng nghiêm túc nhìn hắn đang bị vô số quy tắc xích sắt khóa chặt, muốn kéo hắn vào trong vòng xoáy hư không phía sau.

Cổ Trần lắc đầu, quét mắt toàn bộ chiến trường rồi cười nói:- Ta không sao, mọi người không cần phải lo lắng, trận chiến này có thể đại thắng là may nhờ Thủy tộc, Bạch Hổ tộc, Long tộc giúp đỡ.

- Chủ nhân, ngươi chớ nên khách khí!Bạch Hổ há mồm hét lớn, hai mắt kích động nhìn hắn, đã quá lâu nó mới gặp lại chủ nhân của mình.

Cổ Trần nhìn Bạch Hổ, cười nói:- Ngươi đã là đệ nhất Bạch Hổ, không thể lại gọi ta là chủ nhân nữa, sau này ngươi chính là đại diện cho toàn bộ Bạch Hổ tộc, không thể không có khí thế.

- Sao lại không được?Bạch Hổ nghe xong nhảy chồm lên, gào thét:- Ai dám nói này nói kia, lão tử ăn nó! Các ngươi có ý kiến sao?Bạch Hổ nói xong trừng mắt nhìn Bạch Hổ tộc cao thủ sau lưng, ánh mắt hung ác đó khiến đám thuộc hạ chỉ biết nhìn nhau cười khổ.

Ngài đã nói như vậy, chúng ta ý kiến được chắc?- Hoàng, chúng ta không ý kiến!- Ách, không ý kiến!Một đám Bạch Hổ tộc cao thủ vội vàng biểu thị, nói đùa, ai dám có ý kiến chứ, chưa nói tới bản thân Bạch Hổ đã là tồn tại chí cao trong Bạch Hổ tộc, mà riêng hung nhân Cổ Trần kia thôi, ngươi dám nói quàng nói xiên ở trước mặt hắn là chán sống rồi.

- Các ngươi thất thần làm cái gì, còn không nghĩ biện pháp giúp chủ nhân ta thoát khỏi đám xích sắt này!Bạch Hổ táo bạo gào thét, dọa đám Bạch Hổ tộc run lẩy bẩy.

Một vị Bạch Hổ tộc lão giả cười khổ nói:- Hoàng, không phải chúng ta không muốn giúp, mà chính là không có cách, một khi bị thiên địa quy tắc khóa lại thì đừng mong thoát ra.

- Phế vật, một đám rác rưởi!Bạch Hổ tức giận đến phát run, thiếu điều nỗi bão.

Cổ Trần nhìn Bạch Hổ đang tức giận, cười mắng:- Ngươi đã là Bạch Hổ mà còn như vậy sao được, ngươi đừng làm khó bọn họ, họ nói đúng đấy.

- Chủ nhân! Bạch Hổ gấp lên.

Băng Phượng, Hỏa Hoàng, Khổng Tước ở một bên cũng nóng nảy, chủ nhân của chúng sắp bị kéo vào chiến trường hư không, lấy ai chấn nhiếp Thần Tộc và các phương dị tộc đây?- Nếu ngươi đi, ai sẽ bảo vệ tộc nhân của ngươi?Giọng nói thanh lãnh của Mỹ Đỗ Toa truyền đến, nàng chậm rãi đi đến trước mặt Cổ Trần.

Thấy nàng làm thế, Cổ Trần ngăn lại nói:- Mỹ Đỗ Toa, dừng lại, ngươi đã sắp bước vào Thánh cảnh, không nên tới gần, nếu không ngay cả ngươi cũng sẽ bị cuốn vào chiến trường hư không.

- Thủy tộc có thể không có ta, nhưng nếu tộc nhân của ngươi thiếu ngươi, bọn họ có thể thành công sao?Mỹ Đỗ Toa không dừng lại, vẫn tiếp tục đi về phía Cổ Trần.

.

Hai ngưới đối mặt mặt, đôi mắt chăm chú nhìn đối phương.

- Ngươi muốn làm gì?Cổ Trần cau mày, bỗng nhiên phát giác Mỹ Đỗ Toa có chút kì lạ.

Nàng muốn làm gì?Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên lộ ra nét cười, nàng nhìn xuống Cổ Trần, nhìn đến độ hắn hoảng sợ, rốt cuộc vị Thâm Hải Nữ hoàng này định làm gì đây?- Ngươi đoán xem, ta muốn làm gì?Một mùi thơm nồng nàn, đột nhiên nàng ghé sát vào tai Cổ Trần nhẹ nhàng hỏi một câu, lại còn dí dỏm nháy mắt.

- Ngươi.

.

Cổ Trần hơi biến sắc mặt, đang muốn mở miệng.

Sau một khắc, Mỹ Đỗ Toa làm ra một chuyện khiến tất cả đều hoảng sợ.

Xoạch!Cổ Trần trợn mắt, chỉ thấy bờ môi rét lạnh, một cổ hàn khí theo cổ họng tuôn vào bên trong cơ thể, toàn thân đông cứng thành tượng băng.

Mỹ Đỗ Toa, vậy mà hôn hắn!Cổ Trần ngây ra, không ngờ mình lại bị nữ hoàng hôn.

Hư không đứng im, mọi âm thanh đều tĩnh lặng, dường như toàn bộ thiên địa đã ngủ yên trong thời khắc này, tất cả mọi người trợn tròn mắt.

Oanh!Thiên địa run lên, biển cả dao động, sóng lớn ngập trời, dường như Hải Thần đang nổi giận.

Ầm ầm! Vô Tận Hải sôi trào, Thủy tộc chấn kinh.

Naga tộc nhân đơ người, không dám tin vào mắt mình.

Trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ, Hải Thần bị cắm sừng rồi!Mỹ Đỗ Toa là do đích thân Hải Thần lựa chọn, vừa ra đời đã định sẵn phải đi phụng dưỡng Hải Thần, nhưng hôm nay, hành động kia của nàng đã khiến toàn bộ Thủy tộc và Naga tộc kinh hãi.

- Độc Thần, Độc Thần a! Naga tộc cao tầng thiếu chút nữa là thổ huyết, hai mắt choáng váng nhìn hình ảnh kia, Mỹ Đỗ Toa lại hôn Cổ Trần!Còn hôn trước vô số người! Nữ hoàng này quá bá đạo, làm cho Hải Thần tức đến nổi trên đầu xanh lè.

Ông!Giờ phút này, sâu trong Vô Tận Hải, từng tôn tượng thần phát sáng, vô tận thần quang bay múa, từng tượng Hải Thần sống dậy, phát ra thanh âm tức giận.

- Mỹ Đỗ Toa!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận