Ta Man Hoang Bộ Lạc


Nhìn mọi thứ đã bình ổn trở lại, Cổ Trần chỉ biết thở dài, tuy hắn cảm thấy đáng tiếc, nhưng ít ra lần này cũng có thu hoạch.

Hắn không chỉ luyện hóa được Địa Ngục Chi Thư, dung nhập nó vào trong 18 tầng Địa Ngục, mà còn đẩy ra được Địa Ngục Chi Môn, cướp bóc một ít Địa Ngục bản nguyên.

Nhờ chút ít Địa Ngục bản nguyên này mà 18 tầng Địa Ngục của Cổ Trần đạt được lợi ích không nhỏ, uy lực của nó càng thêm cường đại, cho người ta một cảm giác hoàn toàn mới, như thể nó chính là Địa Ngục thật sự.

Đối với điều này thì Cổ Trần đã hài lòng lắm rồi, 18 tầng Địa Ngục của hắn có tiến triển hiển nhiên là chuyện tốt.

- Thôi, may mà cũng có thu hoạch.

Cổ Trần như có điều suy nghĩ, hắn cảm thụ sự thay đổi của 18 tầng Địa Ngục, mỗi một tầng Địa Ngục đều ngưng tụ hơn, chân thật hơn.

Ngay cả Luân Hồi Ma Bàn cũng thu được một lần thay đổi tiến hóa, nó thần bí khó lường hơn rất nhiều.

- Có lẽ tương lai vẫn còn cơ hội mở ra Địa Ngục chi môn.

Cổ Trần lẩm bẩm, tuy ban nãy Địa Ngục Chi Môn bị vỡ, nhưng toái phiến đã được Luân Hồi Ma Bàn luyện hóa hấp thu, ắt hẳn sau này hắn vẫn còn cơ hội khám phá tiếp.

- Phía sau Địa Ngục Chi Môn kia là Địa Ngục thật sự ư?Cổ Trần thầm thì, nghi hoặc không thôi.

Thế giới phía sau Địa Ngục Chi Môn có phải là Địa Ngục thật? Tiếng gào thét liên tục phía sau cánh cửa là cái gì?- Là Quỷ Thần, hay là Địa Ngục Ma Thần?Cổ Trần không ngừng suy tư, linh hồn thể thu hồi 18 tầng Địa Ngục, bay trở về Tử Phủ.

Cổ Trần chậm rãi tỉnh lại, cả người hắn vẫn còn tràn ngập một cỗ Địa Ngục khí tức.

Hắn thu hồi khí tức này lại, khôi phục như bình thường.

- Đến lúc rồi, đi Tây Mạc một chuyến thôi.

Cổ Trần giãn gân giãn cốt, hắn đã quyết định đi Tây Mạc, trước kia hắn luôn muốn tìm cơ hội đến đó một lần, thu phục những Nhân tộc liên minh khác, bây giờ vừa vặn có cơ hội.

- Nhân Hoàng!Cổ Trần trầm tư bước ra khỏi Thánh Nhai, còn đang nghĩ ngợi miên man, chợt thấy phía trước có ba người đồng loạt hành lễ.

Hắn đưa mắt nhìn một chút, thì ra là Thiên Môn lực lượng và Nữ Anh, ba người vẫn luôn chờ ở chỗ này, thấy Cổ Trần đi ra mới thở phào nhẹ nhõm.

Quả thật biến cố ban nãy dọa sợ rất nhiều người, vô số Nhân tộc ở đây đều khẩn trương không thôi.

- Bảo mọi người tản đi, động tĩnh khi nãy là do bản hoàng tu luyện làm ra, chớ lo lắng quá.

Cổ Trần mở miệng trấn an mọi người.

- Các ngươi đi xuống chuẩn bị theo bản hoàng đến Tây Mạc một chuyến.

Hắn ra lệnh cho hai tỉ muội Li Lạc, hắn muốn cả hai cùng theo hắn đến Tây Mạc.

- Vâng!Li, Lạc lĩnh mệnh, lập tức đi xuống chuẩn bị một phen.

Còn Nữ Anh thì kích động nãy giờ, rốt cuộc Nhân Hoàng đã hành động, Tây Mạc Nhân tộc được cứu rồi!Biên giới Tây Mạc và Bắc Cương, một chiếc Thanh Đồng chiến thuyền đang gấp rút phá không lao tới.

Trên mũi tàu, một nam ba nữ đứng đó, ngắm nhìn mặt đất bao la nơi xa.

- Nhân Hoàng, đi qua ngọn núi trước mắt kia là đến địa phận Tây Mạc rồi.

Đoàn người này chính là Cổ Trần, bên cạnh hắn là tỉ muội Li Lạc và Nữ Anh đến từ Tây Mạc Nhân tộc liên minh.

Người vừa mới nói là Nữ Anh, căn cứ theo lời nàng thì vượt qua ngọn núi kia là đến được Tây Mạc.

Không bao lâu sau, chiến thuyền xuyên qua dãy núi tiến vào Tây Mạc.

Đập vào mắt là rừng rậm nguyên thủy mênh mông, khí độc bao phủ, dày đặc đến mức tạo thành Độc Vụ.

- Đây là Thiên Chướng Độc Lâm, là tấm lá chắn thiên nhiên của liên minh chúng ta.

Nữ Anh chỉ xuống bên dưới, giới thiệu:- Thiên Chướng Độc Lâm này Độc Vụ quanh năm, hàng ngàn hàng vạn độc trùng sinh sống trong đó.

Nơi này chính là lãnh địa của Trùng tộc, không thể đặt chân.

Nàng cảnh cáo nhắc nhở:- Không thể phi hành trên Thiên Chướng Độc Lâm, nếu không sẽ bị Độc Vụ hút xuống, huống hồ ở đó tích trữ độc cả ngàn vạn năm, thiên biến vạn hóa, một khi trúng độc không có thuốc nào chữa được.

Giọng điệu Nữ Anh rất nghiêm túc, hiển nhiên đang nhắc nhở Cổ Trần.

Đừng nhìn vẻ ngoài yên ả của Thiên Chướng Độc Lâm mà lầm, một khi xâm nhập, Độc Vụ trong đó sẽ hóa thành vòng xoáy kinh khủng hút tất cả những thứ dám bay qua.

- Lợi hạy vậy sao?Tỉ muội Li Lạc ở bên cạnh nghe thế thì ngạc nhiên, cả hai hiếu kì đánh giá Thiên Chướng Độc Lâm trước mặt.

Cổ Trần không nói gì, hắn chỉ nhìn thêm mấy lần rồi cho chiến thuyền vòng qua Thiên Chướng Độc Lâm.

Tuy hắn không sợ, nhưng cũng không muốn rước phiền phức vào người.

- Chít chít! Lúc này, trong Thiên Chướng Độc Lâm, từng con độc trùng đáng sợ đang chậm chạp bò lên cây, đủ loại đủ hình, tướng mạo quái dị, bộ dáng dữ tợn, con nào con nấy độc cực kì.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận