Ta Man Hoang Bộ Lạc


Trong chốc lát, thiên địa biến hóa, nhật nguyệt ảm đạm.

Từng đạo huyết sắc quang trụ bắn lên trời, xuyên thẳng qua thương khung, liên thông với hư vô, dường như nó đang kết nối với chiến trường hư không, khiến thiên địa đại biến.

Cổ Trần kinh ngạc, đám dị tộc này nhiều thủ đoạn thật, còn có thể kết nối với chiến trường hư không, chẳng lẽ định để Thánh Nhân với Thánh Chủ bên trong buông xuống hay sao?Ông!Đột nhiên, một cỗ chấn động kỳ dị truyền đến, trên thân Cổ Trần bỗng nhiên bay ra một thánh lệnh, là Huyền Vũ thánh lệnh.

Soạt!Thánh lệnh vừa ra, lập tức phát sáng hóa thành một vị lão giả xuất hiện trước mắt Cổ Trần.

- Cổ Trần, đi mau, phía chiến trường hư không có bách tộc Thánh Chủ muốn đối phó ngươi!Lão giả mặt mày nóng nảy cảnh cáo Cổ Trần, khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.

Lão nhân này chính là Thánh giả Huyền Cơ của Huyền Vũ Thánh Địa.

- Thánh Chủ?Cổ Trần cau mày, cảm thấy nguy cơ đến từ hư vô đang ập đến.

Hắn nhìn từng đạo huyết sắc quang trụ xuyên qua hư vô, hiển nhiên là bách tộc cường giả huyết tế để kết nối với bản tộc Thánh Chủ.


- Tiểu tử ngươi lại dám tấn công bách tộc Thánh Vực, thật quá lớn mật!Huyền Cơ hãi hùng khiếp vía nhìn một màn trước mắt.

Lão chưa từng nghĩ tới Cổ Trần lại dám tấn công bách tộc Thánh Vực, hơn nữa còn đánh cho bách tộc liên tục bại lui, không thể đánh trả.

Đúng là không tưởng tượng nổi, lão vô cùng hiểu rõ, trong Thánh Vực ẩn giấu một tồn tại đáng sợ.

- Cổ Trần, nghe ta một câu, bây giờ chưa phải lúc, mau dẫn đại quân của ngươi rút lui.

Huyền Cơ khẩn trương nhắc nhở thuyết phục.

Nhưng Cổ Trần đã quyết tâm, cũng đã đánh tới mức này rồi, đâm lao thì phải theo lui, bây giờ bảo thối lui là không có khả năng.

- Không đạt mục đích, tử chiến không lùi!Cổ Trần hùng hồn, trong lời nói thể hiện rõ sự kiên định.

Hắn nói tiếp:- Hôm nay, đừng nói là bách tộc Thánh Chủ, cho dù là chúng Thần trên trời giáng xuống, bản hoàng cũng nửa bước không lùi.

Oanh!- Cuồng vọng, bổn tọa ngược lại muốn nhìn xem ngươi có năng lực gì?Một tiếng hừ lạnh từ trong hư vô truyền đến, khí tức kinh khủng tràn ngập, một cỗ uy áp mạnh hơn cả Thánh Nhân trùng trùng điệp điệp cuốn tới.

- Thánh Chủ!Huyền Cơ quang ảnh kinh hô, sắc mặt khó coi.

Quả nhiên Thánh Chủ đã xuất hiện.

- Thánh Chủ!- Là Thánh Chủ xuất hiện.

Bên trong Thánh Vực, các tộc cường giả hưng phấn kêu to, ai nấy vô cùng kích động nhìn lên hư không.

Một vòng xoáy to lớn xuất hiện, vô số quy tắc hiện lên, hư không nứt toát như bị một lực lượng nào đó xé mở.

- Nhân Hoàng chết chắc!Có người rống to, kết quả bị một long trảo đập thành thịt nát, chết thảm tại chỗ.


Tổ Long khinh thường nói:- Thánh Chủ tới thôi, ngươi to mồm làm gì?Nhìn thấy cảnh đó, một đám Thánh Vực cường giả hoảng sợ lui lại, không dám tới gần Tổ Long, mức độ hung tàn của nó chẳng khác nào Nhân Hoàng.

- Tổ Long, ngươi quá làm càn.

Trên hư không truyền đến một âm thanh lạnh lùng, tỏ ra tức giận.

Trong vòng xoáy có khí tức đáng sợ đang sôi trào, phá vỡ hư không.

Cổ Trần mặt không đổi sắc giơ ngón giữa về phía bầu trời:- Lão già kia, ngươi nói nhảm quá nhiều, có bản lĩnh thì xuống đây, ta cam đoan đánh không chết ngươi không ăn tiền.

Một câu khiến các phương sợ ngây người.

Chúng cường giả trong bách tộc Thánh Vực hốt hoảng nhìn Cổ Trần, Nhân Hoàng này đúng là chẳng coi ai ra gì, kiêu ngạo không giới hạn.

Hắn lại dám khiêu khích Thánh Chủ?- Sâu kiến, ngươi muốn chết!Quả đúng không sai, bên trong vòng xoáy truyền tới thanh âm tức giận, chỉ thấy một đạo quang trụ từ trên trời giáng xuống, cấp tốc đánh về phía Cổ Trần.

Cảm giác nguy cơ ập đến khiến Cổ Trần cả người căng thẳng, từng đạo quy tắc xen lẫn, tất cả lực lượng bên trong thân thể đều sôi trào lên.

- Phá!Cổ Trần thét dài, bay lên không trung vung ra một quyền.

Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, thương khung sụp đổ, không gian nứt toác, răng rắc vỡ vụn từng khúc như mặt gương.


Quang trụ cường đại với sức mạnh hủy thiên diệt địa kia lại bị một quyền của Cổ Trần chặn đứng.

Răng rắc!Quang trụ đã bị một quyền cường thế vô song của Cổ Trần đánh vỡ nát.

- Thánh Chủ chẳng qua cũng chỉ có thế.

Cổ Trần khinh thường cười một tiếng, mười phần kiêu ngạo.

Hắn vẫy vẫy tay về phía vòng xoáy hư không:- Đến đây lão già chết dẫm kia, không phải ngươi ngông cuồng lắm sao? Xuống xuống, ta đánh cho mẹ ngươi nhận không ra ngươi luôn.

- Trời!Mấy lời này khiến đám người phía dưới hoảng sợ ngây ra.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ Cổ Trần lại cuồng vọng đến thế, dám liên tục khiêu khích Thánh Chủ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận