Ta Man Hoang Bộ Lạc


Dưới sự dung nhập của mười loại huyết mạch chi lực, thể phách hắn được đẩy mạnh, thiếu chút nữa thôi là thân thể hắn có thể thành Thánh.

Nhưng Cổ Trần không làm vậy, bởi vì hắn đã có lựa chọn tốt hơn, đó là khai mở thế giới bên trong thân thể, tiếp tục dung hợp thân thể, đánh vỡ hàng rào, trở thành Thánh Thể mạnh nhất.

Còn về tu vi, Cổ Trần không hề lo lắng, một khi thân thể hắn thành Thánh, tất nhiên sẽ kéo theo tu vi đột phá, trực tiếp bước lên đẳng cấp càng cao hơn.

Hiện tại, hắn mơ hồ có dấu hiệu đột phá, phía trên hư không, một cỗ quy tắc xuất hiện, có lực hút cường đại ập tới đánh thức Cổ Trần.

- Phong cấm!Cổ Trần quát khẽ, lập tức phong cấm chính mình, không tiết lộ mảy may.

Trong nháy mắt lực hút kia biến mất, Cổ Trần liền thở phào nhẹ nhõm, hiện tại vẫn chưa phải lúc tiến vào chiến trường hư không.

Hắn còn chưa sắp xếp xong mọi thứ, hiển nhiên chưa an tâm rời đi.

- Xem ra không áp chế được bao lâu nữa.


Cổ Trần lẩm bẩm, cảm giác bản thân không cầm cự được lâu, chẳng mấy chốc sẽ phải gia nhập vào chiến trường hư không.

Nghĩ đến đó, Cổ Trần đứng ngồi không yên, hắn còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.

Đầu tiên là phòng ngự an toàn cho bộ lạc, mặc kệ là Bách Man sơn, Vạn Thạch lĩnh, hay Hỗn Loạn Thiên Uyên, Bắc Cương, Tây Mạc, đều cần quy hoạch thật tốt một phen.

Thế lực nhân khẩu của Hoang Cổ tộc ngày càng lớn mạnh, nhưng lực lượng vẫn rất nhỏ yếu, Cổ Trần phải nghĩ ra một số biện pháp phòng ngự thật tốt thì mới yên tâm được.

- Oa Hoàng, Hình Chiến, Long Uyên, Câu Trần, Tử Vi, Man Phi, Hắc Thổ, Tổ Long, Tiểu Bạch, Khổng Tước, mặt sẹo, mau tới gặp ta.

Vừa ra khỏi địa cung, Cổ Trần trực tiếp đánh ra mấy đạo ngọc phù, chúng xuyên thấu hư không, chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, những người vừa nhận được tin do Cổ Trần truyền đến, dù đang ở phương xa cũng dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Bách Man sơn.

Bọn họ biết Cổ Trần có chuyện quan trọng muốn bàn giao và an bài, nếu không đã không đột ngột triệu tập bọn họ tới như thế này.

Cổ Trần đi vào trong Thanh Đồng đại điện, ngồi phía trên Thanh Đồng hoàng tọa, bắt đầu yên lặng chờ đợi.

- Thánh Chiến! cũng nên đi chiến trường hư không rồi.

Cổ Trần lẩm bẩm, thần thái kiên định.

Hắn đã quyết định muốn tiến vào chiến trường hư không, tham dự Thánh Chiến lần này.

Trước khi đi, hắn nhất định phải triệu tập thủ hạ tới, an bài mọi việc cho thật ổn thỏa.

- Tham kiến Nhân Hoàng!Bên trong Thanh Đồng đại điện, Oa Hoàng, Hình Chiến, Long Uyên, Câu Trần, Tử Vi, Man Phi, Hắc Thổ, Tổ Long, Tiểu Bạch, Khổng Tước, Hỏa Hoàng, Băng Phượng, mặt sẹo, Mặc Kỳ Lân, cung kính hành lễ bái kiến.

- Miễn lễ!Cổ Trần đưa tay khẽ nâng.


Tổ Long hóa thành một Long Bàn dài ba trượng lượn quanh Thanh Đồng trụ, mặt sẹo thu nhỏ thân hình, cung kính nằm phục bên dưới.

Bạch Hổ thu nhỏ hình thể, Khổng Tước, Hỏa Phượng, Băng Phượng lẳng lặng lơ lửng trên không trung cách mặt đất nửa thước.

Mặc Kỳ Lân an tĩnh quan sát đại điện, trong lòng suy đoán không biết Cổ Trần gọi chúng tới để làm gì.

Không những thế, nơi này không chỉ có bọn chúng, còn có Tây Mạc Oa Hoàng, Nam Cương Hình tộc Hình Chiến, có cả các chiến tướng dưới trướng Cổ Trần như Long Uyên, Câu Trần, Tử Vi, Man Phi, Hắc Thổ.

Trong số có mặt ở đây, ắt hẳn chỉ Oa Hoàng và Tổ Long mới biết Cổ Trần gọi mọi người tới là để làm gì.

- Chư vị! Trầm mặc thật lâu, Cổ Trần chầm chậm mở miệng:- Lần này triệu tập mọi người đến là có một việc muốn tuyên bố.

Bản hoàng quyết định, chinh chiến hư không!Lời này vừa được thốt ra, tất cả chấn kinh, sắc mặt biến đổi.

- Chinh chiến hư không?Khổng Tước, Hỏa Hoàng, Băng Phượng biến sắc mặt, có chút kinh hãi.

Mặc Kỳ Lân thì kinh ngạc vạn phần, nó nhìn Cổ Trần, hỏi:- Nhân Hoàng muốn tham dự Thánh Chiến sao?- Đúng vậy, bản hoàng muốn chinh phạt hư không, tham dự Thánh Chiến.

Cổ Trần trực tiếp dứt khoát gật đầu thừa nhận.


Những người khác kinh ngạc, Long Uyên, Câu Trần, Tử Vi, Hắc Thổ, Man Phi cùng nhau quỳ xuống.

- Chúng ta nguyện đi theo Nhân Hoàng, chinh phạt hư không.

Năm người gọn gàng linh hoạt, thần thái kiên nghị muốn theo cùng Nhân Hoàng.

Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu:- Các ngươi không thể đi được, mà bản hoàng cũng không cho phép.

Nếu các ngươi đi, lấy ai trấn thủ bộ lạc, lấy ai thủ hộ tộc quần?Cổ Trần vừa nói thế, năm người lập tức cúi đầu không nói, đây là sự thật.

Bọn họ đều đi, ai sẽ bảo vệ bộ lạc tộc quần?Giỡn sao? Ngay cả một tướng lãnh cũng không có, nói không chừng bọn họ vừa đi, bộ lạc tộc quần liền bị người ta diệt sạch.

Oa Hoàng thần sắc phức tạp, nhẹ giọng hỏi:- Nhân Hoàng, ngươi là dự định một thân một mình chinh chiến hư không?- Đúng vậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận