Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần vung song quyền đánh xuyên thông đạo, một đường tăng tốc xông tới, lực lượng cường thế vô song đó liên tiếp phá thông phía trước đã bị bít kín.

- A?Từ trong hư vô truyền tới tiếng kinh ngạc, dường như có tồn tại nào đó đã chú ý đến Cổ Trần.

- Thật thú vị, lại còn có thể đánh thông thông đạo, bản tôn thật muốn nhìn xem ngươi có thể làm được bao lâu.

Cùng với tiếng hừ lạnh, một bàn tay to đen như như mực quét tới, ầm ầm đánh sập thông đạo, một lần nữa bít kín thông đạo Cổ Trần vừa mới khơi thông.

Lực lượng cường đại tàn phá bừa bãi, xé nát thông đạo, Cổ Trần đã ở ngoài thông đạo, chỉ có bóng tối hư vô bao trùm hết thảy.

- Mở1Hai mắt Cổ Trần bốc lên hào quang rừng rực, hắn vung quyền liên tiếp, trong phút chốc đánh ra hơn vạn quyền, quyền thế đánh xuyên hư vô, đánh nát hắc ám, một đường giết qua.

- Là ai ở trong bóng tối rình rập ta?Cổ Trần vừa vung quyền vừa hét lên.


Nhất định là bị người ám toán, ban nãy có cường giả đánh nát thông đạo ngăn cản hắn, nhằm khiến hắn không tiến vào được chiến trường hư không.

Nơi này là mảnh đất hư vô, tĩnh mịch chết chóc, bất kì sinh linh nào ngã vào đây đều sẽ bị chìm ngập, đồng hóa biến mất.

Trừ phi ngươi có thực lực cường đại, không bị hư vô đồng hóa, nếu không chỉ có duy nhất một kết cục, chết.

Dưới nguy cơ trùng trùng, Cổ Trần bộc phát ra lực lượng cường đại nhất, nhục thân, tu vi, linh hồn, ba lực hợp nhất, nắm đấm phát sáng, quyền sau nhanh hơn quyền trước, trong chốc lát đánh ra hơn 100 ngàn quyền.

Rầm rầm rầm! Hư vô nổ tung, nắm đấm của Cổ Trần sáng rực đánh xuyên hắc ám nơi này, đánh xuyên qua cả thông đạo đã sụp đổ, một lần nữa tiến vào trong thông đạo hư không.

Vừa tiến vào, Cổ Trần chưa kịp thở lấy một hơi đã gặp lại bàn tay lớn nọ, nó mang theo lực lượng băng diệt vạn vật đánh úp về phía Cổ Trần.

Cả thông đạo lại bị đánh nát.

- Đáng chết! Tốt nhất ngươi đừng để ta biết ngươi là ai!Cổ Trần rống to, tung quyền đánh tới.

Ầm ầm!Toàn bộ thông đạo nổ tung, hư vô hỏng mất, lực lượng cường đại phát tiết tạo nên dao động khủng khiếp.

Bàn tay lớn kia sụp đổ biến mất, Cổ Trần lại mất đi phương hướng, không thấy thông đạo hư không đâu nữa.

Hắn rơi vào mảnh đất hư vô, hoàn toàn mất đi phương hướng, không cách nào tiến vào thông đạo hư không đồng nghĩa với việc không tới được chiến trường hư không, chỉ có thể vĩnh viễn trầm luân ở chỗ này.

- Hừ, dám khinh nhờn tôn thần, đáng chém.

Trong bóng tối truyền đến tiếng hừ lạnh, dần dần tan đi, ánh mắt Cổ Trần sáng lên, rốt cuộc hắn đã nắm bắt được chút khí tức kia.


Kẻ ám toàn hắn đã biến mất, nhưng khí tức của hắn lại bị Cổ Trần nắm được, khí tức đến từ chiến trường hư không lóe lên một cái rồi biến mất.

- Thời không hợp nhất, vận mệnh chỉ dẫn, mở!Cổ Trần hét lớn, ba cỗ quy tắc chi lực bạo phát, thời gian, không gian trong nháy mắt hợp nhất, ngay sau đó vận mệnh chi lực hóa thành một luồng sáng xông phá hắc ám.

Vận mệnh chỉ dẫn, Cổ Trần lái thời không chi lực phóng về phía trước, hắn gia tốc đuổi theo khí tức vừa xuất hiện đã biến mất kia.

Ông!Trong bóng tối hư vô chợt truyền đến từng đợt tiếng rung, giống như có vật đáng sợ nào đó đã bị đánh thức.

Cổ Trần run rẩy, kinh dị nhìn qua, liền thấy trong bóng tối hư vô có hai đốm đỏ, tà ác, lạnh lẽo, tàn nhẫn và tràn đầy hủy diệt.

Nguy hiểm!Đây là cảm nhận đầu tiên xuất hiện ngay trong lòng hắn, nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.

Loại nguy cơ này chưa từng xuất hiện, ngay cả khi hắn đối mặt với tôn tồn tại bí ẩn ở sâu trong Thánh Vực, cũng không kinh khủng và mãnh liệt như thế.

Vật trong bóng tối kia là gì? Sao lại có thể mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm đến vây? Chẳng lẽ nó còn cường đại, còn khủng bố hơn cả tôn tồn tại bí ẩn kia?Không kịp ngẫm nghĩ nữa, toàn thân Cổ Trần chấn động, quy tắc dày đặc xuất hiện ngoài thân thể, lực lượng bên trong bạo phát toàn bộ.


- Nhất lực phá vạn pháp, mở!Cùng với tiếng rít của hắn, lực lượng, tu vi, ý chí đồng loạt bạo phát, hắn tung ra một quyền mạnh nhất.

Đông!Hư không phía trước nổ tung, vừa vặn đánh xuyên hắc ám tạo ra một lỗ thủng, cứ thế mở ra một con đường đi đến chiến trường hư không.

Cổ Trần sáng mắt, lập tức bạo tăng tốc độ xông vào lỗ thủng đó, biến mất khỏi nơi này.

Soạt!Ngay lúc ấy, trong bóng tối hư vô phía sau đột ngột thò ra một móng vuốt lổn nhổn thịt thối chung quanh, nó mạnh mẽ xé toạt lỗ thủng, chộp tới chỗ Cổ Trần.

Nơi hoang vu, núi non trùng điệp, sương mây mờ mịt.

Răng rắc!Bỗng nhiên, hư không nứt ra một lỗ thủng, từ bên trong có người rơi xuống, đập thẳng vào ngọn núi phía dưới,Oanh!Ngọn núi sụp đổ, hóa thành vô số đá vụn lăn xuống, bụi mù bốc lên mù mịt khuấy động chung quanh.

Soạt!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận