Ta Man Hoang Bộ Lạc


Ầm ầm! Một dòng sông ánh sáng cuốn tới, khiến Long Nữ hốt hoảng, thân thể chậm mất một nhịp, bị Cổ Trần bỏ xa.

Nàng không thể không tránh đi cỗ năng lượng đột ngột đánh tới đó, chính vì thế đã để sinh vật đáng sợ nọ đuổi kịp.

- Cổ Trần, bổn tọa không để yên cho ngươi!Long Nữ tức hổn hển thét lên, ngay sau đó, một cỗ lực lượng khủng bố từ trên trời giáng xuống, ầm ầm bao phủ khu vực này.

Cứ như đạn hạt nhân bao trùm, từng cụm mây hình nấm nổ tung lên, bụi mù cuồn cuộn, quét ngang phạm vi hơn mười dặm, biến toàn bộ thành phế tích.

Cổ Trần nhìn thấy cũng phải hít sâu một hơi, hắn mặc niệm hai giây cho Long Nữ, nhưng thật ra cũng không quan tâm mấy tới chuyện sống chết của đối phương.

- Ngươi cứ từ từ mà chơi, ta đi trước.

Hắn cười lớn, bóng người nhoáng cái biến mất không thấy đâu nữa.


- Cổ Trần, khốn kiếp! Xa xa truyền tới tiếng gầm gừ phẫn nộ của Long Nữ, còn có từng hồi rồng gầm khiến khắp nơi kinh hãi, tiếp đó một cỗ nổ tung kịch liệt truyền đến, chấn động chung quanh.

Cổ Trần không quay đầu lại cứ thế bỏ chạy, hắn chạy hết một canh giờ mới chậm rãi giảm tốc độ, dừng trước một vách núi cheo leo.

- Hô, cuối cùng cũng thoát.

Cổ Trần cảm ứng một chút, phát hiện cỗ khí tức đáng sợ kia đuổi không kịp, bấy giờ mới thở phào một hơi.

Ban nãy rất nguy hiểm, phía trên màn trời cất giấu một tôn sinh vật cấm kỵ, quá mức khủng bố, căn bản không cách nào chống lại, chỉ có thể thoát đi.

Còn Long Nữ, Cổ Trần chỉ có thể mặc niệm thêm ba giây cho nàng ta, dù sao cũng là địch nhân, huống hồ còn là tự nàng dẫn tới, trách ai được?- Sao Long Nữ lại chọc đến sinh vật cấm kỵ kia?Cổ Trần lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Ùng ục, ùng ục! Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên trong sơn cốc truyền đến từng âm thanh sủi bọt, giống như có hơi nước nóng bốc lên.

- Không đúng.

Cổ Trần nghiêm mặt, đột nhiên cảm giác một cỗ khí tức ngột ngạt tràn ngập, không khí đều cô đọng.

Trong sơn cốc phía dưới này có đồ!Ùng ục ùng ục! Trong sơn cốc, hơi nước bốc lên dày đặc, thanh âm truyền đến tựa như tiếng nước đang sôi sùng sục.

Trong không khí tràn ngập cảm giác kỳ dị, thời gian, không gian đều hỗn loạn, khiến Cổ Trần cảnh giác.

- Thời không hỗn loạn?Cổ Trần kinh nghi bất định.


Hắn cảm giác được bốn phía không gian, thời gian, sinh ra sự dao động, phảng phất như có thứ gì đó đang cố tình quấy nhiễu.

Quy tắc bốn phía không ngừng giao nhau, sinh ra chồng lên, hỗn loạn không chịu nổi, người ở trong đó dường như bị kéo dài, lại như lập tức già đi.

- Thời gian, không gian, cấm!Cổ Trần sử dụng sức mạnh không gian và thời gian chi lực, tạo một lớp phòng hộ quanh thân để tránh sự ảnh hưởng của thứ lực lượng quỷ dị vặn vẹo kia.

Sau đó hắn nhảy xuống sơn cốc, xuyên qua lớp sương mù dày đặc, rốt cục cũng thấy được tình cảnh bên trong sơn cốcMảnh sơn cốc này, không có một chút sự sống, bốn phía hoàn toàn là một mảnh hoang vu.

Ở giữa sơn cốc, có một con suối cạn, nhưng ở trong lại không ngừng bốc lên từng đợt bọt khí huyết sắc.

Theo từng đợt bọt khí huyết sắc, dưới nền đắt khô cằn bỗng xuất hiện một dòng huyết dịch tản ra cảm giác vô cùng quỷ dị.

- Đây là cái gì?Cổ Trần cảnh giác nhìn huyết tuyềnTừ lòng đất bốc lên bọt khí, dần dần đổ đầy con suối khô, huyết đầm cứ như vậy mà được tạo thành, sương máu bốc lên dày đặc bóp méo không gian cùng thời gian.

Thứ chất lỏng màu đỏ này ẩn chứa một cổ lực lượng cường đại có thể vặn vẹo thời gian khiến không gian sinh ra hỗn loạn.

Răng rắc, răng rắc!Phía trên huyết đầm xuất hiện từng vết nứt đen nhánh, không gian bị chia cắt, lộ ra lít nha lít nhít vết rách chồng chéo ngang dọc.


Cổ Trần cảm thấy một trận rét lạnh, da thịt đều muốn bị cắt đứt, nếu không phải có lớp phòng hộ, có khả năng hắn đã bị cắt thành từng khúc rồi.

Điều này khiến hắn càng ngạc nhiên hơn, trong mắt bốc lên quang mang sáng rực, lực lượng quỷ dị của nơi này khiến hắn kích động vô cùng, thứ sức mạnh chia cắt không gian, làm thời gian vặn vẹo này thật sự rất hấp dẫn.

Phải biết, Cổ Trần từ khi tiến vào hư không chiến trường thì khả năng xé mở không gian của hắn dường như không sử dụng được, không gian nơi này rất kì dị.

Nhưng một màn trước mắt này đã cho hắn thấy được hi vọng, thứ sức mạnh quỷ dị có thể chia cắt thời không này có tác dụng rất lớn với hắn.

Có lẽ, có thể mượn cơ hội này lĩnh ngộ ra quy luật thời gian và không gian, từ đó có thể xé mở không gian chiến trường hư vô ?“Không biết dưới đáy huyết tuyền này có cái gì?”Cổ Trần mắt lộ ra tinh quang, không nháy một cái nhìn chằm chằm huyết tuyền.

Phía dưới này, khẳng định cất giấu đồ vật, nếu không làm sao lại không ngừng bốc lên bọt khí huyết sắc ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận