Ta Man Hoang Bộ Lạc


Răng rắc răng rắc!Cổ Trần cuống cuồng bỏ chạy, hiển nhiên đã bị thứ bên trong huyết quan kia dọa sợ.

- Tiểu ca ca tươi ngon kia ơi, ngươi thơm quá nha, thật muốn cắn môt miếng! Thanh âm mềm mại kia lại phát ra.

Nhưng vào trong tai Cổ Trần lại khiến hắn dựng hết lông tơ, đây là lần đầu tiên hắn bị đuổi giết mà không dám dừng lại chút nào.

Bên trong huyết quan cất giấu một thứ rất kinh khủng.

- Ngươi còn đuổi theo, ta sẽ dẫn Thiên Phạt xuống đánh ngươi!Cổ Trần bị đuổi gắt quá, cuối cùng tức giận mở miệng uy hiếp.

Nếu đối phương thật sự là sinh vật cấm kỵ, có lẽ Thiên Kiếp hay Thiên Phạt sẽ uy hiếp được nó, nhưng nếu không phải thì không có biện pháp.

Thứ mà sinh vật cấm kỵ sợ nhất chính là Thiên Phạt, vậy tại sao Cổ Trần lại không dùng nó để đánh sinh vật cấm kỵ đuổi theo Long Nữ trước đó?Hắn đâu có ngu, bộ người ta sẽ chờ hắn dẫn Thiên Phạt xuống sao?Hơn nữa, sinh vật kia là đuổi theo Long Nữ, chẳng liên quan gì tới hắn, việc gì phải dùng Thiên Phạt chọc đối phương kết thù?Tình huống lúc này lại khác, cỗ huyết quan kia đuổi theo hắn không tha, không còn cách nào, Cổ Trần chỉ có thể mạo hiểm dùng Thiên Phạt Chi lực thử nó một chút.


Thậm chí nếu cần, hắn sẽ dẫn động Thiên kiếp, trực tiếp kéo huyết quan vào trong, như vậy có lẽ sẽ bức lui được nó.

Đây cũng là phương pháp cuối cùng của Cổ Trần.

- Thiên Phạt?Huyết quan dừng một chút, nhưng tốc độ không giảm, nó vẫn đuổi theo như trước.

Thanh âm mềm mại đáng yêu kia lại xuất hiện:- Tiểu ca ca, đừng chạy, ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn đến đây với nô gia đi! Yên tâm, một tiểu ca ca thơm phức như ngươi, nô gia sẽ yêu thương ngươi một phen, rồi chậm rãi hưởng dụng! Mấy lời của huyết quan khiến Cổ Trần càng khẩn trương hơn, thứ này có vấn đề về não à?Đây là muốn ăn hắn hay còn muốn làm gì khác?Còn tiểu ca ca nữa chứ? Cổ Trần khiếp đến nổi da gà rớt đầy đất.

- Nếu ngươi không từ bỏ ý định, vậy liền diệt ngươi.

Cổ Trần cắn răng, hét lớn một tiếng, từ trong thân thể bỗng nhiên tách ra một cỗ lực lượng đáng sợ, ngàn vạn lôi quang ù ù bao phủ tới.

Oanh!Thiên Phạt Chi lực bạo phát, cuồn cuộn như lôi hải, hóa thành ngàn vạn Thiên Phạt lôi quang, Ngũ Sắc Thiên Phạt tạo nên một mảnh lôi hải ập tới phía sau.

- Thiên Phạt?Bên trong huyết quan truyền tới tiếng kêu sợ hãi, huyết quan rung động ầm ầm, vô số ký hiệu bay múa, mấy chục sợi huyết sắc xích sắt lập tức cuốn ngược về bao bọc quanh huyết quan.

Leng keng.

Huyết quan tỏa ra sương máu cuồn cuộn, chống lại ngàn vạn lôi hải.

Rầm rầm rầm! Từng đạo lôi đình, Ngũ Sắc Thiên Phạt vô cùng vô tận bổ xuống, đánh cho huyết quan run rẩy liên hồi, sương máu tán loạn.

- Ngươi thật sự nắm giữ Thiên Phạt Chi lực?Bên trong huyết quan truyền đến tiếng kinh hô, tồn tại trong đó bị dọa sợ, vốn cứ nghĩ Cổ Trần chỉ hù dọa nàng, ai ngờ là thật.

Răng rắc!Một đạo lôi quang đánh xuyên sương máu, đánh nát từng huyết sắc xích sắt, tấn công thẳng vào huyết quan kia, cuối cùng lại bị đám ký hiệu quỷ dị phía trên chặn lại.


- Không đúng, đây là Thiên Khiển Chi lực!Bên trong huyết quan kêu lên sợ hãi.

Ngay sau đó, chỉ thấy huyết quan hóa thành một vầng sáng lóa, ầm ầm phá tan Thiên Phạt lôi hải, phá vỡ phong tỏa của Thiên Khiển Chi lực vọt ra ngoài.

Cổ Trần đã trốn ra xa, thấy cảnh này liền bị hù dọa, Thiên Khiển Chi lực cũng không cách nào làm bị thương đối phương, thậm chí còn không đánh nát được huyết quan.

- Mạnh như vậy?Cổ Trần biến sắc mặt.

Nhưng hắn cắn răng, từ trong thân thể liên tục tuôn ra Thiên Khiển Chi lực, ngưng tụ thành một ánh mắt khủng bố nhợt nhạt, Thiên Khiển Chi Nhãn xuất hiện.

Ông!Một đạo quang mang đánh thẳng vào huyết quan, khiến bên trong hét lên liên hồi.

- Thiên Khiển? Rốt cuộc ngươi là ai!Huyết quan có chút kiêng kị nhìn lên Thiên Khiển Chi Nhãn, hiển nhiên rất bất ngờ về Cổ Trần.

Hắn là ai? Sao lại nắm giữ được Thiên Khiển Chi lực, thậm chí ngưng tụ được Thiên Khiển Chi Nhãn?Thứ này vừa xuất hiện, huyết quan liền e dè ngay, không dám tùy tiện đuổi theo nữa.

Thấy huyết quan đã biết sợ, Cổ Trần thở phào nhẹ nhõm.


Hắn không giảm tốc độ, tiếp tục độn không bỏ chạy, mà Thiên Khiển Chi Nhãn kia vẫn ngưng tụ khóa chặt huyết quan.

Đối phương cố kỵ, không dám đuổi theo, chỉ có thể trơ mắt nhìn Cổ Trần đào tẩu.

- Ha ha ha! Tiểu ca ca, nô gia càng ngày càng cảm thấy hứng thú với ngươi nha.

Sau lưng truyền đến từng đợt tiếng cười duyên, khiến tâm thàn người nghe phập phù chập chờn, mà Cổ Trần lại càng hốt hoảng không thôi.

Hắn bạo tăng tốc độ, hóa thành một vệt ánh sáng phá vỡ hư không, chớp mắt biến mất.

Huyết quan này quá quỷ dị, quả nhiên bên trong cất giấu một sinh vật cấm kỵ, khiến hắn suýt nữa phải bỏ mạng, may mà còn có Thiên Khiển Chi lực làm đối phương kiêng kỵ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận