Ta Man Hoang Bộ Lạc


Long Nữ cắn răng, đưa ra một quyết định.Trên người nàng có một kiện bảo vật, nàng cũng chính bởi vì món đồ kia mới bị một sinh vật cấm kỵ truy sát.

Không ngờ hiện tại đối mặt với Cổ Trần lại không thể không mang thứ đó ra.- Dựa vào long huyết tế Thần Ma của ta, cấm kỵ chi lực, mở!Long Nữ bỗng nhiên thét dài, một cỗ Chân Long huyết đốt cháy, một kiện đồ vật thoát ra, trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng kinh thiên động địa che lấp khắp nơi.Nguy hiểm!Cổ Trần chỉ cảm thấy nguy cơ nồng đậm bao phủ, không kịp phản ứng, càng không cách nào né tránh được.Hắn chỉ có thể bộc phát ra toàn bộ thực lực trong cơ thể, cố gắng xuất ra một quyền chống đỡ.Oanh!Nương theo tiếng oanh vang trời, quyền ý cường đại cuốn lên, hư không đều bị đánh sập, nhưng vẫn khó phá vỡ cơn lũ năng lượng kia.Dòng lũ lớn kia cuốn trôi hết thảy, hủy diệt vạn vật, một đường hướng về phía Cổ Trần.Bành!Hai bên vừa mới đối mặt, Cổ Trần đã không chịu nổi hộc máu bắn tung toé, văng xa ra mấy ngàn thước mới dừng lại.


Thời gian vừa uống cạn một chén trà, bụi mù mới tản bay đi hết, lúc này mới lộ ra thân ảnh Cổ Trần vô cùng chật vật.- Cỗ lực lượng này...Cổ Trần kinh nghi vạn phần, đưa tay lau vết máu trên khóe miệng.Hắn thử cúi đầu xem xét, mới phát hiện lồng ngực của mình bị đánh tạo ra một lỗ thủng sâu tới mức thấy rõ xương bên trong, chút xíu nữa thôi là đã đâm xuyên qua thân thể.Một đòn khủng bố vừa rồi, cỗ lực lượng kia mạnh đến không ngờ, không gì địch nổi, khiến Cổ Trần cảm thấy uy hiếp cực lớn.

Nếu không phải thể phách cùng tu vi của hắn đủ cường đại, có khả năng ngày này năm sau là giỗ đầu của hắn rồi.Dù vậy Cổ Trần vẫn là bị một kích này đả thương trầm trọng, đây đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.- Ngươi vậy mà không chết?Long Nữ chính thức sợ hãi rồi.

Nhìn thấy Cổ Trần thụ thương thành như vậy mà vẫn đứng đó như bình thường, tâm nàng không khỏi nhảy lộp bộp một cái.Tung ra chiêu thức vừa rồi, nàng đã nắm chắc chín phần là sẽ đánh chết Cổ Trần, nhưng không nghĩ tới kết quả không như nàng mong muốn, Cổ Trần không bị giết, cùng lắm chỉ là bị thương ngoài da mà thôi.Có nhầm không vậy, đây chính là cấm kỵ chi lực đó.- Vật cấm kị?Cổ Trần híp mắt, nhìn chằm chằm kiện đồ vật vẫn đang nằm im lìm trong tay Long Nữ.Vật kia vẫn còn tản ra một cỗ lực lượng khủng khiếp, cũng chính là lực lượng lúc nãy khiến hắn bị thương - cấm kỵ chi lực.Hắn không nghĩ tới Long Nữ đang nắm trong tay loại vật cấm kị này, hiển nhiên là nàng đã trộm được từ chỗ nào.

Có lẽ đây cũng là nguyên do nàng lúc trước bị sinh vật cấm kị truy sát.Ong ong ong...Đồ vật trong tay Long Nữ truyền đến từng đợt tiếng ong ong.


Món đồ kia tản ra quang mang mông lung, tia sáng chớp lóe lạ kỳ, lộ ra một cỗ khí tức khiến người ta run sợ.- Thì ra là vật cấm kị.

Bất quá, ngươi chỉ dựa vào nó mà muốn giết ta, suy nghĩ cũng quá ngây thơ đi?Cổ Trần vô cùng khó hiểu, cười một tiếng, nhìn ra đối phương cũng không có năng lực thao túng đồ vật này, nàng chưa luyện hóa nó, cũng không có khả năng điều khiển nó.Ngay từ đầu, Long Nữ không thể phát huy được uy lực chân chính của vật cấm kị, nên dĩ nhiên không có khả năng giết được Cổ Trần.Oanh!Sau một khắc, bóng người Cổ Trần nhảy lên, phá không lao tới, đấm một quyền về phía mặt Long Nữ, dọa nàng vội vàng nắm vật cấm kị ngăn ở trước mặt.Coong một tiếng, Cổ Trần chỉ cảm thấy nắm tay truyền đến từng đợt đau đớn kịch liệt, cả cánh tay tê dại dường như muốn nổ tung rồi vỡ vụn.Cỗ lực lượng đáng sợ, cấm kỵ chi lực, đã đem hắn chặn lại từ xa.- Giết ngươi.Cổ Trần nheo mắt, sát ý nảy sinh, muốn giết Long Nữ, chiếm lấy món đồ vật cấm kị kia.Keng!Chỉ thấy Cổ Trần rút kiếm, chém ra một nhát.

Kiếm mang ngút trời, kiếm ý hướng tiêu, ẩn chứa cơn cuồng phong sắc bén.Long Nữ sắc mặt khẽ biến, đưa bảo vật ra đỡ.Đáng tiếc kiếm mang vẫn bị kiện vật cấm kị chặn lại không cách nào phá vỡ được.- Cổ Trần, hôm khác bổn tọa sẽ lại thu thập ngươi sau.Nàng cắn răng nói xong, mang theo vật cấm kị hóa thành một luồng sáng lóe lên, định chuồn đi.- Ngươi muốn đi, phải lưu lại vật cấm kị, cả mạng của ngươi cũng lưu lại!Cổ Trần bỗng nhiên hét lớn, bóng người nhoáng cái bay lên, hai tay vươn ra trực tiếp đuổi theo.


Vật cấm kị chính là thứ không tầm thường, ngàn năm có một, gặp được dĩ nhiên phải chiếm đoạt lấy.

Sao có thể để nàng chạy trốn được.- Đáng chết!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận