Ta Man Hoang Bộ Lạc


Nó sững sờ nhìn theo hướng Cổ Trần rời đi, bỗng nhiên nhảy lên, dưới chân hiện lên một cỗ hơi nước cấp tốc đuổi theo.Không lâu sau khi hồ nước biến mất, mảnh ốc đảo đột nhiên mất đi thứ cung cấp dinh dưỡng nuôi chúng, dần dần trở nên khô héo.

Toàn bộ ốc đảo đều héo mòn, cuối cùng bị cát vàng đằng đẵng bao phủ, hoàn toàn biến mất.Trong sa mạc có duy nhất một cái hồ nước mà cũng đi rồi, hoa cỏ cây cối, toàn bộ ốc đảo nơi này vẫn có thể sống sót mới quái lạ.Một hồ nước ở sa mạc lại có lý tưởng muốn trở thành một vùng biển rộng.


Không thể không nói nó đúng thật là có ý chí cao cường.- A?Phía trước, Cổ Trần đang đi bỗng nhiên ngừng lại.Hắn quay người nhìn lại, kinh ngạc phát hiện một mảnh hơi nước bay trên hư không, nhanh chóng xuyên qua sa mạc, rồi một cỗ khí tức rét lạnh đập vào mặt.Sau đó, một thủy nhân toàn thân trong suốt hiện lên trước mặt hắn, đối với hắn khoa chân múa tay, truyền đến ý niệm“Ta...!Đi..

Vơi… Ngươi…”Nó muốn rời đi vùng sa mạc này, muốn cùng đi với Cổ Trần, cho nên mới đuổi theo.Cổ Trần lắc đầu:- Không cần theo ta, truy cầu của ngươi là trở thành biển, kỳ thật cũng rất đơn giản.

Hiện giờ ngươi chỉ cần rời khỏi sa mạc hoang vu, tìm tới một vùng biển, hoặc là tìm đến hồ nước khác, trực tiếp dung nhập trong đó là được.


Hoặc ngươi cũng có thể tìm tới một dòng sông, nhập vào trong đó, chảy về phía biển rộng, đến lúc đó ngươi chính là một bộ phận của biển rồi.Hắn một năm một mười giới thiệu, nhưng đối phương vẫn đờ ra không hiểu ý hắn muốn nói, ngốc ngốc.Nó là một tờ giấy trắng, cái gì cũng đều không hiểu, chỉ có một lý tưởng cao thượng là hóa thành biển.

Có thể lý tưởng này đối với Cổ Trần mà nói, rất đơn giản.Hắn thấy rất đơn giản nha, ngươi đã dung nhập vào bên trong một vùng biển rộng, vì vậy ngươi cũng chính là biển rộng.“Không...!Không phải như thế...”Rốt cục, sau khi hắn giải thích một phen, thủy nhân đó minh bạch ý tứ Cổ Trần, lập tức đáp lại.Nó truyền đến một đạo ý niệm, đem lý tưởng của mình truyền cho Cổ Trần, bây giờ mới để hắn hiểu được biển trong ý nó là cái gì.- Cái này...Cổ Trần giờ mới hiểu cách nó định nghĩa biển là thế nào, lập tức trừng lớn hai mắt, tràn đầy không thể tin, kém chút dùng một mồi lửa nướng khô nó luôn.Nguyên lai mộng tưởng của cái hồ này không phải là hóa thành một biển bình thường mà trong nhận thức của nó, biển chính là Giới Hải.- Ngươi muốn trở thành một mảnh Giới Hải?Cổ Trần kinh nghi đánh giá nó.Gia hỏa này, muốn hóa thành một mảnh Giới Hải, đây là điều không thể tưởng tượng, cũng là mộng tưởng không có khả năng đạt được.- Huynh đệ, ta nghĩ ngươi nên ngủ một giấc đi.Cổ Trần dở khóc dở cười, khoát khoát tay, quay người xé mở không gian bước vào trong đó, trực tiếp đi luôn.


Nó có lý tưởng quá mức vĩ đại rồi.Nhìn thấy Cổ Trần rời đi, thủy nhân đứng ngốc tại đó, hoàn toàn không hiểu sao rõ ràng đang rất tốt mà Cổ Trần lại đột nhiên nói đi liền đi.Nó rất mất mát, đứng ở nơi đó thật lâu cũng không động đậy, trong lúc nhất thời rất mờ mịt, bộ lý tưởng của mình không đúng sao?- Ta...!Muốn...!Hóa...!Thành...!Biển...Cuối cùng, hồ nước chi linh kiên định, mở miệng nói ra câu nói đầu tiên trong đời nó.Hóa thành biển, là lý tưởng nhân sinh của nó, là mục tiêu phấn đấu của nó.“Hóa thành Giới Hải? Có khả năng sao?”Cổ Trần vừa bay qua sa mạc vừa suy tư, sau lại nhịn không được lắc đầu, cảm thán chỉ là hồ nước chi linh sao cũng có lý tưởng không thể thành hiện thực được.Đương nhiên, đó là lý tưởng cao thượng của người ta, Cổ Trần cũng không có hứng thú xen vào.Bên ngoài hoang mạc, một bóng người bay đến, đứng giữa hư không.- Rốt cuộc bay ra khỏi hoang mạc này.Cổ Trần quay đầu nhìn sa mạc mênh mông phía sau, thở phào nhẹ nhõm, mất hết một ngày một đêm mới bay ra khỏi đó, quả thật không dễ dàng.Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên một cỗ hơi nước tràn ngập, khí tức rét lạnh đập vào mặt, chỉ thấy một dòng nước ngang qua hư không, nhanh chóng bay tới, còn quấn lấy Cổ Trần không ngừng xoay quanh.Nhìn thấy thế, Cổ Trần có chút dở khóc dở cười:- Ta nói chứ, sao ngươi vẫn còn theo ta hả?Ông!Dòng nước vờn quanh, nhanh chóng hóa thành bóng dáng Thủy nhân ở trước mặt hắn, nó nghiêng nghiêng cái đầu nhìn hắn, không nói lời nào, dường như muốn cùng đi.Cổ Trần bất đắc dĩ lắc đầu, không để ý đến đó, hồ nước chi linh này quyết tâm muốn theo hắn rồi.Nhìn lướt qua bốn phía, hắn lấy ra một lệnh bài, phía trên khắc hoạ một đầu Huyền Vũ, chính là Huyền Vũ Thánh Địa Huyền Vũ lệnh.- Vì sao không cách nào cảm ứng hay truy tìm Huyền Vũ Thánh Địa?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận