Ta Man Hoang Bộ Lạc


Nhìn Huyền Vũ lệnh không hề có động tĩnh gì, Cổ Trần hơi nghi hoặc một chút, hắn không hiểu tại sao Huyền Vũ lệnh lại không cảm ứng được sự tồn tại của Huyền Vũ Thánh Địa.

Giống như Huyền Vũ Thánh Địa không tồn tại, khiến trong lòng Cổ Trần có chút bất an, chẳng lẽ Huyền Vũ Thánh Địa bị diệt, cho nên tìm không thấy?- Ta! Theo ngươi?Thủy linh đột ngột mở miệng nói ra những lời làm Cổ Trần kinh ngạc.

Hắn từ trên cao nhìn xuống Thủy linh bên dưới, nhất thời không biết nói gì cho phải, chẳng lẽ đuổi đi sao?- Ừm?Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên xa xa truyền đến một cỗ dao động, có khí tức đang nhanh chóng tiếp cận nơi này, khiến Cổ Trần chú ý.

- Khí tức này! là Nhân tộc!Cổ Trần sáng mắt, tỏ ra vui mừng, rốt cuộc gặp được một Nhân tộc.

Có điều hắn cau mày lại rất nhanh, cỗ khí tức này vừa hỗn loạn vừa suy yếu, hiển nhiên tình huống không tốt, hơn nữa hắn còn cảm ứng được hai cỗ khí tức cường đại khác.

Đó là dị tộc khí tức, sát khí đằng đằng, tựa hồ đang đuổi giết Nhân tộc kia.

- Dị tộc, muốn chết!Ánh mắt Cổ Trần trở nên lạnh lẽo, hắn không quản Thủy linh nữa, trực tiếp lóe lên rồi biến mất, hắn cấp tốc phóng tới chỗ khí tức Nhân tộc vừa cảm ứng được kia.


Soạt!Thủy linh thấy thế, lại hóa thành một dòng nước nhanh chóng đuổi theo Cổ Trần.

Không bao lâu sau, Cổ Trần đi tới một vùng bình nguyên, vừa vặn trông thấy một bóng người đang vội vàng chạy trốn, cả người chật vật, máu me loang lỗ, khí tức có chút hỗn loạn.

Đây là một Nhân tộc, hơn nữa còn là một thanh niên.

- Là hắn?Khi thấy rõ bộ dáng người này, Cổ Trần cũng phải giật mình.

Hắn từng gặp qua người này một lần, là tại Bách Man sơn.

Sưu sưu!Không kịp nghĩ nhiều, phía sau có hai cỗ khí tức cường đại đuổi theo, rất nhanh đã đuổi kịp người kia.

- Nhân tộc đê tiện, còn muốn chạy?Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, mây đen cuồn cuộn từ giữa không trung tràn tới, chắn ngay trước mặt thanh niên.

- Còn định chạy sao?Phía sau, một đoàn sương đỏ vọt tới, chặn mất đường lui.

Hai người một trước một sau ngăn cản thanh niên Nhân tộc này chạy trốn, chúng đã bịt kín mọi lối thoát.

- Đáng chết! Thanh niên tỏ ra cuống cuồng, thấy trước sau đã bị chặn, trong lòng không khỏi thất vọng.

Rốt cuộc vẫn bị đuổi kịp, lần này hơn phân nửa là khó thoát chết, nhưng trong lòng hắn không hối hận, cũng không cách nào hối hận.

- Thiên Cương Thánh Địa dư nghiệt, ngươi muốn chạy trốn đi đâu?Bên trong hắc vụ phát ra một thanh âm.

Chỉ thấy một người mặc hắc bào chậm rãi hiện lên, đứng giữa không trung, khí tức cường đại vô cùng, là một vị Hắc Giác tộc Bán Thánh cường giả.

Từ trong sương mù đằng sau có người đi tới, hai mắt hắn đỏ như máu, răng nanh lỉa chỉa, sau lưng còn có một đôi cánh dơi, là một tôn Bán Thánh của Huyết tộc.


Chính hai kẻ này đang đuổi giết thanh niên Nhân tộc, tên là Mục.

Đúng vậy, người này từng rời khỏi bộ tộc để đến Nhân tộc Thánh Địa, không ngờ hắn thật sự đến được đó, lại còn cùng với Thiên Cương Thánh Địa tiến vào chiến trường hư không.

- Nói! Thiên Cương Thánh Địa Thánh Chủ của các ngươi đang trốn ở đâu?Huyết tộc Bán Thánh dữ tợn hỏi.

Hắn từng bước tới gần, nhưng Mục lại giễu cợt nói:- Các ngươi không cần hỏi nhiều, cho dù ta có chết đi, các ngươi cũng dừng hòng moi móc bất kì thông tin gì về Thánh Chủ từ ta.

- Ngu xuẩn mất khôn!Hắc Giác tộc Bán Thánh giận dữ, hừ nói:- Vậy ta sẽ bắt ngươi lại, bóc linh hồn ngươi ra tiến hành sưu hồn, ta cũng không tin tìm không thấy Thiên Cương Thánh Địa dư nghiệt các ngươi.

- Mơ tưởng!Mục sắc mặt biến hóa, cắn răng rống to, hắn trực tiếp dứt khoát muốn đốt thiêu linh hồn mình, chứ không muốn bị bắt lại sưu hồn, đây chính là chuyện rất thê thảm.

Cho dù thân tử hồn diệt cũng không muốn bị sưu hồn.

- Trấn áp hắn! Sưu hồn!Thấy thế, Hắc Giác tộc Bán Thánh, Huyết tộc Bán Thánh cùng động thủ, muốn trấn áp rồi sưu hồn đối phương.

Oanh!Hai cỗ lực lượng đánh tới, trong nháy mắt giam cầm Mục, ngay cả thân thể ý thức cũng không thể động đậy, hắn đã bị hai đại Bán Thánh liên thủ phong ấn.


Thấy Mục bị khống chế, hai Bán Thánh nhe răng cười đi tới.

Huyết tộc Bán Thánh cười nói:- Tiểu tử, ngươi còn muốn tự hủy linh hồn ư? Đúng là si tâm vọng tưởng, bây giờ xem ta sưu hồn ngươi thế nào.

Nói xong hắn thò ra một cánh tay chộp tới trán Mục.

Mục trợn mắt, nhưng vẻ mặt không hề khiếp sợ, mà là ngây ngốc đứng đó trợn tròn mắt.

- Sao hà? Bị sợ tới chóang váng rồi?Huyết tộc Bán Thánh cười lạnh chộp tới.

Phốc!Chỉ nghe một tiếng vang trầm truyền đến, máu me tung tóe, Huyết tộc Bán Thánh sắc mặt cứng đờ, kinh ngạc cúi đầu nhìn xuống, liền thấy một cái tay xuyên thủng thân thể hắn, đang nắm lấy trái tim còn đập thình thịch.

- Làm sao!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận