Ta Man Hoang Bộ Lạc


Huyết tộc Bán Thánh hoảng sợ há mồm, muốn nói điều gì, kết quả thân thể “bịch” một tiếng nổ tung lên, hóa thành vô số bùn máu bắn khắp nơi, lại bị một cỗ dliệt diễm đỏ tươi đốt thành tro tàn.

Đến tận khi chết hắn cũng không biết mình bị giết như thế nào, là ai đã ra tay.

Chỉ có Hắc Giác tộc Bán Thánh phía đối diện mới thấy rõ ràng, Huyết tộc Bán Thánh là bị một thanh niên đột nhiên xuất hiện dùng tay đâm xuyên người, móc tim ra rồi thiêu chết.

- Ngươi, ngươi là ai?Hắc Giác tộc Bán Thánh kinh dị hét lớn, nhịn không được lui lại.

Hắn cảm giác được nguy cơ đang ập đến, định lui lại, kết quả bị từng đạo nước xiêt quấn quanh thân thể, hóa thành từng xiềng xích giam cầm hắn giữa không trung.

- A! chuyện gì xảy ra?Hắc Giác tộc Bán Thánh hoảng sợ kêu to, thân thể bị xiềng xích khóa chặt, không cách nào động đậy.

Xuất thủ lần này Thủy linh, hồ nước kia đã hóa thành sinh linh, trực tiếp khóa chặt Hắc Giác tộc Bán Thánh kia, khiến Cổ Trần khá ngoài ý muốn.


Cổ Trần nhìn Thủy linh, nói:- Nếu ngươi muốn theo ta, sẽ nhiễm vô tận giết hại cùng huyết tinh! Bành!Nói còn chưa dứt lời, Hắc Giác tộc Bán Thánh đã nổ tung, hắn bị xoắn nát thành bột phấn, hơi nước phun trào cuốn quanh, lập tức biến mất không còn tăm tích.

Một Bán Thánh bị giết chết, chỉ còn lại linh hồn vẫn bị trói buộc ở nơi đó.

Mục thấy mà ngây người, thân thể đã khôi phục tự do, hắn ngơ ngác nhìn Cổ Trần trước mắt, cả bóng người được hơi nước bao bọc toàn thân kia nữa.

- Ngươi, ngươi là! Cổ Trần tộc huynh?Mục lắp bắp hỏi.

Chẳng phải hắn từng gặp qua người này ở Bách Man sơn đó sao?Người này tên là Cổ Trần, lúc ấy còn tặng cho hắn cái nhẫn trữ vật, không ngờ lại có thể gặp nhau ở đây, cứu hắn một mạng.

- Mục huynh, đã lâu không gặp.

Cổ Trần vẻ mặt tươi cười, tâm tình thật tốt.

Rốt cuộc gặp được Nhân tộc, hơn nữa còn là người quen, tự nhiên thật cao hứng.

- A! Ngươi mau buông bổn tọa ra!Một tiếng hét thảm truyền đến, chỉ thấy Thủy linh đang nắm chặt một đạo Linh thể, nó tò mò đánh giá như một kẻ hiếu kỳ trước món đồ hiếm lạ.

Cổ Trần thấy vậy, đưa tay bắt lấy linh hồn kia, tiếng kêu thảm thiết của Hắc Giác tộc Bán Thánh Linh thể lập tức im bặt, hắn bị một đoàn liệt diễm đỏ tươi đốt cháy.

Linh hồn bị thiêu đốt tại chỗ, hóa thành một vệt khói xanh, chỉ còn lại một trí nhớ rơi vào tay Cổ Trần.

Mà sâu trong Địa Ngục, một linh hồn khác cũng đang bị Cổ Trần luyện hóa, hấp thu trí nhớ đối phương.

Sau khi tiếp thu trí nhớ của cả hai, Cổ Trần mới thật sự hiểu rõ một vài bí mật của chiến trường hư không.


- Phù Không đảo, Bách Tộc thành! - Thiên Hoang cực cảnh, Nhân tộc chiến bại! - Nhân tộc phải thua?Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc hẳn, hắn yên lặng hấp thu ký ức của hai đại dị tộc Bán Thánh linh hồn, ánh mắt lóe lên không ngừng.

Sau khi hấp thu toàn bộ trí nhớ cả hai, cuối cùng hắn cũng biết được tình huống hiện tại ở chiến trường hư không.

Ngoài ra, hắn còn biết được một tin tức quan trọng, đó chính là tám đại dị tộc cường giả vây công Thiên Cương Thánh Địa, khiến Thánh Địa thảm bại, Thánh Địa đệ tử thương vong thảm trọng.

Mà Thánh Địa Thiên Cương Thánh Chủ bất đắc dĩ phải mang theo số đệ tử còn lại trốn đi, nhưng ai cũng bị thương nặng, trước mắt không ai biết hắn đã đi đâu.

Lúc này, Mục còn đang choáng váng, tỏ ra kinh hãi nhìn Cổ Trần, quả thật không dám tin.

Người này lại tới chiến trường hư không, hơn nữa vừa ra tay đã giết chết hai tôn Bán Thánh, hiển nhiên cũng là một cường giả đẳng cấp Thánh Nhân, chẳng lẽ hắn siêu phàm nhập Thánh rồi?- Mục huynh, Thiên Cương Thánh Địa xảy ra chuyện gì?Cổ Trần ngẩng đầu, sắc mặt nghiêm túc nhìn Mục hỏi.

Sau khi tỉnh táo lại, Mục cay đắng đáp:- Cổ Trần tộc huynh, Thiên Cương Thánh Địa bại, Thánh Chủ trọng thương, mang theo số người còn lại của Thánh Địa chạy trốn.

Ta bị thất lạc mọi người khi bát đại tộc cường giả truy sát, ban nãy suýt nữa bị hai tôn Bán Thánh kia giết chết.


Nếu không phải Cổ Trần tộc huynh ngươi tới kịp thời, có khi ta thật sự đã! Mục khổ cười nói ra những gì mình đã trải qua.

- Chờ một chút, có gì đó đang tới.

Cổ Trần bỗng nhiên đưa tay, sắc mặt thận trọng, hắn nhìn chằm chằm nơi xa, bỗng nhiên cảm giác được một khí tức kì dị dạng đang ập đến.

Mục cùng Thủy linh ở bên cạnh cũng nhìn sang, lập tức bị một màn trước mắt dọa cho kinh hãi.

- Cái đó là! Đồng tử Mục co lại, tỏ ra sợ hãi sâu sắc.

Cổ Trần híp mắt nhìn, phía xa có một đội ngũ đang nhanh chóng đạp không bay qua đây.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận