Ta Man Hoang Bộ Lạc


Thật ra thì, tàn thành này mạnh thật nhưng tương tự cũng có hạn chế, bởi vì là một tòa thành, cho nên muốn thoát khỏi gông cùm của thành trì nhất định phải khôi phục tàn thành.

Chỉ có chữa trị tàn thành mới có thể bước vào biến đổi, hóa thành vật sống có máu thịt thật sự.- Đúng lúc ta thiếu một tòa thành, lấy ngươi luyện thành một chiến thành, vì ta mà chinh chiến hư không.Cổ Trần hai mắt tỏa sáng rực, không sợ hãi mà còn vui mừng, vậy mà tuyên bố muốn lấy tàn thành này luyện hóa thành một tòa chiến thành cho mình.- Kẻ ngông cuồng, ngươi là Nhân tộc kiêu ngạo nhất mà bổn tọa lần đầu tiên gặp qua ở đây.Huyết ảnh khô lâu màu máu kia rống to, giọng nói mang theo một loại trùng kích linh hồn, nếu như linh hồn không đủ mạnh mẽ sẽ rất dễ dàng bị ảnh hưởng trọng thương.


Cổ Trần chẳng những không sợ, ngược lại từng bước một đạp không muốn bước vào tàn thành, trực tiếp tòa chém chết linh hồn của Thần thành này.

Trong lời nói nhàn nhạt của Cổ Trần bộc lộ sự tự tin mạnh mẽ khiến linh hồn tàn thành bắt đầu bất an một cách khó hiểu.- Chỉ là một tòa tàn thành, ngươi không trốn đi mà còn dám tản bộ khắp nơi, gặp phải ta là bất hạnh của ngươi, chỉ có thể nói đường của ngươi mạt rồi.- Nói khoác mà không biết ngượng, bổn tọa nuốt chửng ngươi.Tàn thành chấn động rầm rầm, vô số quang mang huyết sắc tràn ngập hóa thành một cái miệng lớn màu đỏ máu đáng sợ mở ra nhắm ngay Cổ Trần mà nuốt.

Sương máu phát sáng giống như một thế giới huyết sắc, bên trong tràn ngập oán niệm của sinh linh bách tộc, vô cùng vô tận tiếng kêu khóc chói tai, như thể quỷ thần khóc gào.Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy, Cổ Trần cười khẩy, trong Địa Ngục, một đóa hoa sen huyết hồng bỗng nhiên bay ra.Đó là Nghiệp Hỏa Hồng Liên!Hầu như trong tích tắc, Nghiệp Hỏa Hồng Liên đã đánh tan huyết quang đầy trời, không ngừng mở rộng, cánh hoa mở ra lập tức bao phủ toàn bộ tòa tàn thành.Phừng!Ngay sau đó, một ngọn lửa bốc cháy ngút trời, ngọn lửa đỏ rực lộ ra một hơi thở đáng sợ.

Nghiệp Hỏa thiêu đốt, cả tàn thành bốc lên khói đen xì xèo, bên trong truyền ra từng tiếng gầm gừ thê lương kinh hãi, lộ vẻ hoảng sợ vô cùng.- A...!Đây là cái gì?Từng tiếng kêu thảm không ngừng truyền đến, tàn thành chấn động, phát ra từng vòng ánh sáng, thần quang sáng chói chống lại loại sự thiêu đốt khủng bố kia.


Nghiệp Hỏa bùng cháy làm cho tàn thành không chịu nổi, đặc biệt là linh hồn tàn thành gặp phải uy hiếp và trùng kích trước nay chưa từng có.- Chậc chậc chậc, tàn thành này đã cắn nuốt biết bao sinh vật và cường giả, oán khí, oán niệm, nghiệp lực dồi dào, vừa hay cung cấp lượng lớn chất dinh dưỡng cho Nghiệp Hỏa.Đòang!Vừa dứt lời, bên trong Hồng Liên, tàn thành bỗng nhiên bị nhóm lửa, Nghiệp Hỏa bùng cháy thiêu khắp cả tòa tàn thành, bỗng chốc hóa thành biển lửa.- A...!Nghiệp Hỏa, đây là Nghiệp Hỏa?Tiếng kêu rên thảm thiết truyền đến, linh hồn tàn thành kia rốt cục nhận ra đây là cái gì, lại là ngọn lửa khủng bố không tồn tại trong truyền thuyết.Nghiệp Hỏa!Ngọn lửa này nghe đồn không tồn tại trên thế gian, thật không ngờ có một ngày nó lại gặp phải, trực tiếp đốt cháy nghiệp lực vô hạn của nó, thiêu rụi hoàn toàn.

Tàn thành đáng thương, bởi vì thân thể thành thánh của Cổ Trần trong lúc vô tình đã tỏa ra một tia khí tức thuần túy hấp dẫn nó đi ra.Muốn cắn nuốt Cổ Trần chữa trị cho thân thể tàn phế, nhưng không ngờ trái lại rơi vào trong Nghiệp Hỏa của Cổ Trần, có thể nói là bi thảm.Tàn thành bị bao bọc bởi Hồng Liên căn bản không có cách nào thoát ra, càng không có cách nào thoát khỏi Nghiệp Hỏa thiêu đốt, chỉ có thể liên tục chịu Nghiệp Hỏa đốt cháy không ngừng trong thống khổ tột cùng.- Không, mau dừng lại, ta thần phục, thần phục...Cuối cùng, linh hồn tàn thành nọ không chịu nổi nữa, mở miệng xin tha, tiếng kêu khóc thê lương không ngừng vang vọng trong hoa sen.


Toà tàn thành kia bị thiêu đốt từng chút một, linh hồn bên trong bắt đầu bị đốt cháy càng ngày càng yếu, nghiệp lực bạo phát, nhóm lên Nghiệp Hỏa hừng hực.Chỉ là một lần này, uy lực và cường độ Nghiệp Hỏa của Cổ Trần đã tăng lên hơn gấp mười lần, mạnh đến mức khiến hắn cũng phải biến sắc.- Đừng gào nữa, ngoan ngoãn thành tro đi.Cổ Trần cười lạnh, yên lặng tăng tốc độ đốt cháy luyện hóa, chẳng bao lâu, Nghiệp Hỏa cuốn qua khắp mọi ngóc ngách trong tàn thành, hoàn toàn tiêu diệt linh hồn tàn thành.- Không...Kèm theo một tiếng hét thảm cuối cùng, tàn thành chi linh hoàn toàn biến mất.

Đến lúc này, một tòa tàn thành cổ xưa mạnh mẽ đã rơi vào tay của Cổ Trần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận