Hiển nhiên lúc này Cổ Trần vô cùng chấn kinh, quả thực có thể nói là ngơ ngác hoàn toàn.
- Mẹ nó, sao thượng thương lại buông xuống trên người của ta?Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng như sóng cuộn biển gầm, chỉ cảm thấy một cỗ ý chí vô thượng khóa chặt lấy bản thân, không cách nào động đậy, như thể thân thể đã mất quyền khống chế.
Thiên Nữ bên cạnh cũng sợ ngây người, nàng căn bản không nghĩ Cổ Trần sẽ thành vật dẫn của thượng thương.
- Làm sao có thể?Bên trong đám sinh vật cấm kỵ có một tôn tồn tại toàn thân tỏa ra tử khí, vô cùng cường đại, bấy giờ vẻ mặt hắn cũng hết sức ngạc nhiên.
Hắn là kẻ hiểu rõ Cổ Trần nhất, Cổ Trần là kẻ thương xuyên bị Thiên Khiển cùng Thiên Phạt đánh nhưng vẫn không chết, là một kẻ “thiên kỵ”.
Nhưng vì sao lúc này thượng thương lại biến Cổ Trần thành vật trung gian, một kẻ “thiên kỵ” sao có thể thành vật dẫn của thượng thương?- Sao Nhân tộc này lại thành vật dẫn của thượng thương rồi?Đông đảo Thần Tộc cường giả hoảng hồn, ai nấy ngây ngẩn hoảng sợ, không hiểu nguyên nhân là ở đâu.
Ông!Thiên Hà cuốn ngược, tiếng tạch tạch vang giòn truyền đến, thời gian, không gian, Hỗn Độn, bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hỏng hóc, tình cảnh đáng sợ khiến chúng cường giả có mặt tại hiện trường sợ vỡ mật.
Ai dám đối diện với thượng thương?- Kìa!Có Bán Thần kinh hô, sợ hãi nói:- Nhất định là do Thượng Thương bản nguyên, do Nhân tộc này mới đạt được thượng thương bản nguyên của Thiên Nữ!- Không sai, nhất định là như vậy.
Tất cả mọi người kịp phản ứng, lập tức tỉnh ngộ.
Có thể chính cỗ thượng thương bản nguyên mà Thiên Nữ rót vào cơ thể Cổ Trần đã khiến hắn sinh ra dị biến, từ đó trở thành vật dẫn của thượng thương.
Hiện tại hay rồi, Cổ Trần thành vật dẫn, nhất định thượng thương ý chí sẽ mạt sát linh hồn hắn, biến hắn thành hóa thân của thượng thương.
Kỳ thật, tất cả những chuyện đang xảy ra này đều là do Thiên Khiển Chi Nhãn trong cơ thể Cổ Trần đã hấp dẫn thượng thương ý chí.
Cổ Trần điều khiển được Thiên Khiển Chi lực, tương đương với việc cướp mất lực lượng của Thiên, có một tia lực lượng của Thiên trong người sẽ rất dễ dàng dung hợp cùng thượng thương bản nguyên.
Từ đó bị thượng thương biến thành vật dẫn, dùng để buông xuống nơi này.
- Mở!Cổ Trần hét lên giận dữ, tuy hắn giật mình thật, nhưng quyết không ngồi chờ chết, thậm chí hắn còn trực tiếp thiêu đốt giọt Chí Tôn huyết kia rồi dung nhập nó vào cơ thể.
Bên trong trái tim, một bào thai thế giới u ám đang chấn động, tuôn ra vô lượng chi lực chảy khắp toàn thân, bắt đầu phản kháng.
Oanh!Sắc trời rung động, bị Cổ Trần bùng phát sức mạnh lay chuyển, như muốn sụp đổ đến nơi.
Cỗ thượng thương ý chí kia muốn giáng xuống là phải dựa vào Thiên Hà, nhưng mắt thấy Thiên Hà sắp bị Cổ Trần đánh gãy.
- Cổ Trần, chớ phản kháng, ngoan ngoãn trở thành vật dẫn của thượng thương.
Lúc này, Thanh Thiên chợt cười to một tiếng, hắn đưa tay vỗ tới một chưởng, trong nháy mắt đánh gãy sự phản kháng của Cổ Trần.
Cổ Trần biến sắc mặt, căm tức nhìn Thanh Thiên, tên này đang gây sự, nhất định hắn đã tính toán từ trước, nếu không đã không xảy ra chuyện này.
- Cuối cùng vẫn bị gài bẫy.
Cổ Trần trong lòng nặng nề.
Hiện tại hắn không còn hơi sức đâu mà để ý Thanh Thiên, thượng thương ý chí càng ngày càng gần, áp lực kinh khủng tới mức khiến hắn cũng phải run rẩy.
Ngay cả linh hồn ý chí đã dung nhập với Địa Ngục thế giới cũng có cảm giác sắp sụp đổ, đứng trước thượng thương, thế giới ý chí không là gì, như một sâu kiến không cách nào chống lại thượng thương, một nguy cơ chưa từng có bao phủ Cổ TrầnChẳng lẽ, lần này thật phải chết?- Ta không tin trời!Cổ Trần thét dài, thiêu đốt mọi lực lượng trong cơ thể, sau đó phóng xuất ra toàn bộ.
Ầm ầm! Thiên Hà rung động lần nữa, Cổ Trần ra sức bay lên không trung, một quyền được vung ra, hắn thiêu tốt tất cả lực lượng và Chí Tôn huyết dồn hết vào một quyền này.
Nhất lực phá vạn pháp!Chỉ thấy bịch một tiếng, một quyền của Cổ Trần sụp đổ, còn Thiên Hà cuồn cuộn kia bị đánh gãy mất một khúc, nhưng chưa kịp cao hứng bao lâu thì một cỗ ý chí đáng sợ đã phủ xuống.
- A! Cổ Trần kêu lên thê thảm, chỉ cảm thấy một cỗ ý chí đáng sợ giáng xuống, linh hồn Cổ Trần như bị đông cứng lại.
Thân thể bị giam cầm, cả người cứng ngắc giữa hư không, Cổ Trần bị Thiên Hà khóa chặt, chậm rãi tắm trong sắc trời, từng đạo ý chí giáng xuống.
Sắc trời xen lẫn hóa thành vô số xiềng xích quay quanh Cổ Trần, có ánh sáng ý chí đáng sợ chui thẳng vào Thiên Linh của hắn, chìm vào biển ý thức của Tử Phủ.
Giờ phút này, Cổ Trần chính thức cảm nhận được sự bất lực, đối mặt với thượng thương, hắn chỉ là một con kiến, căn bẳn không có bất kì năng lực phản kháng nào.
.