Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cả ba tên Bán Thần cũng không áp chế nổi sự cường đại của hắn, ngược lại bị đánh cho tơi tả, giết đến mức Thần tộc tam đại Bán Thần liên tiếp tan tác, Thần tộc tử thương vô số.- Chiến!- Chiến! Chiến! Chiến!Mấy chục triệu tộc nhân Nhân tộc gào thét, huyết khí kinh thiên, chiến ý càn quét khắp nơi, lại có một cảm giác bất hủ bất diệt.Nhân tộc chiến hồn đã dung hợp Nhân tộc tướng sĩ không hề tỏ ra hoảng sợ, chỉ có sát ý vẫn tràn đầy.

Dường như mặc kệ là chúng thần hàng lâm hay trời có sập xuống ngay trước mắt cũng không khiến bọn hắn sinh ra một tia mảy may hoảng sợ nào.Tất cả mọi người giết tới điên cuồng, huyết nhục văng vẩy tán loạn, thi thể lần lượt ngã xuống, thủ cấp rơi rụng, chồng chất như núi.


Mọi thứ loạn thành một đoàn, không gì tả nổiÔng!Thần uy dũng mãnh trùng trùng điệp điệp, từng đạo thần quang rủ xuống, trên thượng giới các chúng thần hàng lâm chuẩn bị giáng xuống.Đáy mắt Cổ Trần lộ ra hung quang, hai tay khơi lên liệt diễm cường đại, đấm ra một quyền rồi lại một quyền, trong nháy mắt đã đánh ra mấy trăm ngàn quyền.Oanh!Nương theo một tiếng oanh vang dội, màn sáng nổ tung, rốt cục đã bị đánh phát nổ.- Tiêu diệt!Cổ Trần thét dài, xông lên đánh về phía thượng thương, quyền ý cường thế vô địch bạo phát, thanh âm ù ù thậm chí xuyên thủng qua hư vô, đánh tan phần lớn thần quang.Sắc mặt thượng thương ngưng tụ, cảm nhận được sự uy hiếp, đưa tay dùng một chưởng ngăn cản lại.Chỉ nghe một tiếng vang trầm, hai người thân thể lắc lư, lực lượng bạo phát xé rách hư không xung quanh.- Ngươi đã định là sẽ thất bại rồi.Thượng thương lạnh lùng nhìn thẳng Cổ Trần nói.Cổ Trần ngửa mặt lên trời cười một tràng:- Chết thì có làm sao, Nhân tộc của ta cũng không có đường sống.

Hôm nay, ngươi không chết thì là ta vong, nhưng cho dù chính ta chết trận, vẫn sẽ có vạn vạn Nhân tộc đánh ngươi thay ta!- Nhân tộc nhất định sẽ tử chiến đến cùng!Oanh! Ầm ầm...Đại chiến kịch liệt, Cổ Trần trực tiếp chiến đấu với thượng thương, muốn ngăn cản hắn tiếp tục triệu hoán chúng thần, những nhân tộc tướng sĩ khác cũng bị thiêu đốt đến cực điểm, bộc phát ra chiến lực mạnh mẽ nhất.Trong lúc nhất thời, toàn bộ Trung Thiên Vực chiến hỏa liên miên, tiếng hô “Giết” rung trời, Nhân tộc, thần tộc lao vào chém giết lẫn nhau, sơn hà phá toái, nhật nguyệt vô quang.Máu nhuộm đỏ thương khung!- buông xuống!Thượng thương hô lớn, thần quang rực rỡ, những đạo quang ảnh chậm rãi hiện lên, chúng thần hàng lâm.Oanh!Đột nhiên từng đạo thân ảnh đang buông xuống đột nhiên sụp đổ, nổ tung, hóa thành vô số ánh sáng tiêu tán.Biến cố đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả mọi người sửng sốt, vốn là chúng thần tộc đang hưng phấn lập tức sợ ngây người, còn chưa kịp phản ứng lại.- Chuyện gì xảy ra?Thần tộc bàng hoàng nhìn hư ảnh chúng thần đột nhiên sụp đổ, không biết trong lúc giáng xuống đã xảy ra vấn đề gì.Đừng nói Thần tộc, ngay cả thượng thương cũng không tránh khỏi sửng sốt, hiển nhiên là không nghĩ tới sẽ xảy ra vấn đề.

Nhưng vì sao chúng thần hàng lâm lại có thể xảy ra vấn đề, hơn nữa là trực tiếp vỡ nát?- A...!Là các ngươi?- Nhân tộc!Đột nhiên, những thần ảnh vừa nổ tung trước đó phát ra từng cơn nộ hống, mang theo lửa giận vô tận.Cổ Trần nghe xong thầm giật mình, mơ hồ đoán được điều gì.


Chúng thần thượng giới lại giống như gặp gỡ địch nhân, buông xuống bị gián đoạn.- Nhân tộc?Thượng thương mặt nhăn mày nhíu, trong mắt lộ ra vẻ tức giận, giờ phút này mới hiểu rõ vấn đề xảy ra khi chúng thần hàng lâm là gì.Có Nhân tộc cường giả cản trở chúng thần hàng lâm.- Ai nha nha, kém chút là không bắt kịp các ngươi.Trong hư vô tối tăm chợt truyền tới một thanh âm già dặn như của một lão nhân, nhưng lại có vẻ cực kỳ không đứng đắn.Nghe được thanh âm này, Cổ Trần sửng sốt, đây không phải thanh âm của lão Vu Chúc sao?- Chính là cái lão già nát rượu kia sao...Cổ Trần vô thức thốt ra.Trong hư vô, lập tức truyền tới âm thanh thở hổn hển.- Xú tiểu tử, lão tử tân tân khổ khổ dẫn người hốt đại bản doanh Thần tộc, chọc giận chúng thần, đang bị vô số nữ thần truy sát đây.

Ngươi còn ngồi đó châm chọc?Thanh âm lão Vu Chúc truyền đến, có vẻ hơi tức giận.Nhưng lời này để Cổ Trần suýt thổ huyết, cái lão già nát rượu nhà ngươi cũng nói được câu bị vô số nữ thần truy sát, vậy thế nào ngươi vẫn chưa chết đi?- Vu Chúc đại nhân!Giờ phút này, lão Chí Tôn vô cùng kích động, kìm lòng không được cả người cũng phấn khởi lên.Hắn nghe được thanh âm của Vu Chúc, kích động lơ là kém chút bị mấy tên Thần tộc Bán Thần đánh bể đầu, may mà tránh thoát được trong gang tấc.- Xú tiểu tử, ngươi hãy tranh thủ thời gian xử lý thượng thương đi.


Mới chỉ một cái ý chí mà thôi ngươi cũng phải trầy trật, vậy sau này đừng đến thượng giới nữa, miễn cho ta mất mặt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận