Ta Man Hoang Bộ Lạc


Thanh âm Lão Vu Chúc lại truyền đến, nhưng có vẻ hơi hỗn loạn, hiển nhiên là bên đó cũng đang gặp phải cường địch vây giết.Lão không rõ lắm tại sao lại có thể cản trở chúng thần hàng lâm, ở thượng giới giúp Cổ Trần một tay, cũng xem như giảm bớt áp lực cho hắn.Oanh...- A...!Đừng đánh mặt...- Lão tử...!Ngao...!Đau...Trong hư vô truyền tới những tiếng kêu thảm thiết, càng ngày càng yếu, sau cùng tắt lịm không nghe thấy gì nữa.Thần quang tán loạn, chúng thần hàng lâm thất bại.Cổ Trần vẫn giữ im lặng, lắng nghe thanh âm kia dần dần biến mất, chợt nhận ra lão già nát rượu này thật sự là không đứng đắn, bị đuổi giết còn có thể gây sự với người ta.- Nguyên lai, thượng giới còn có Nhân tộc cường giả của ta.Cổ Trần cười, nụ cười rất rực rỡ.Hắn biết lão Vu Chúc còn sống, nhưng gia hỏa này trước đó kêu khổ với hắn là đang bị giam cầm.


Giờ mới biết hiển nhiên hắn lại bị lừa.- Ha ha ha, thượng thương, ngươi triệu hoán chúng thần thất bại rồi.Cổ Trần vui sướng cười một tràng dài, tâm lý nhẹ nhõm không ít, phía bên thượng giới có người chống đỡ thì nơi đây sẽ chiến đấu tự tin hơn rất nhiều, lực lượng cũng nhiều hơn.Thượng thương chỉ lạnh lùng nhìn Cổ Trần, trong mắt thậm chí còn lộ ra một tia thương hại.- Ta nói cho ngươi biết, chư thiên vạn giới, tất cả Nhân tộc đều đã bị diệt vong.


Cho tới nay cũng chỉ còn lại có một chi Nhân tộc các ngươi ở Man Hoang này.Giọng nói thượng thương vô cùng đạm mạc, để nụ cười Cổ Trần cứng đờ bên khóe miệng, thẳm sâu trong lòng cũng nhịn không được run lên.Hắn nói cái gì, có đúng là vừa mới nói ở khắp chư thiên vạn giới tất cả Nhân tộc đều bị tuyệt diệt, chỉ còn lại một chi Nhân tộc ở Man Hoang này?- Nhân tộc vốn dĩ không cần thiết phải tồn tại.Thượng thương lạnh lùng bồi thêm một câu:- Trong khắp chư thiên vạn giới, Nhân tộc đều đã bị ta diệt đi cả rồi, chỉ còn lại một chi này ở Man Hoang thôi.- Nhân tộc đã bị xóa sổ khỏi bốn phương thiên địa.Một câu lại một câu khiến Cổ Trần bị kích thích, cũng làm cho tất cả mọi người bách tộc nghe thôi cũng khiếp sợ.Nhân tộc thật sự bị diệt sạch, chỉ còn lại một chi ở Man Hoang.Tâm lý Cổ Trần lúc này nhấc lên một hồi sóng to gió lớn, từ đầu hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề này, chư thiên vạn giới cũng chỉ là Giới Hải, to lớn như Man Hoang đại thế giới cũng chỉ là bên trong Giới Hải mà thôi.Thượng thương nói, chư thiên vạn giới Nhân tộc, toàn bộ Nhân tộc trong khắp thế giới này, đều đã bị hắn tiêu diệt sạch sành sanh.Chỉ còn một chi Nhân tộc ở Man Hoang, cũng là những tộc nhân duy nhất may mắn còn sống sót, vẫn chưa bị diệt đi.

Mà lý do chi này chưa bị tuyệt diệt, có lẽ là do trước đây vẫn chưa tìm được chủng tộc mới thay thế vào.Bây giờ đã có chủng tộc mới, thượng thương hắn không cần lo lắng về điểm ấy nữa, Nhân tộc cũng đã không còn lý do tất yếu để tồn tại rồi, coi như cho dù có xóa sổ thì cũng sẽ không tạo thành vấn đề quá lớn.- Ta không tin!Cổ Trần thét dài, hai mắt phun trào hai đạo hỏa quang, toàn thân chiến ý sôi trào, cơ hồ trong nháy mắt khí tức của hắn đã tăng vọt một khoảng lớn.Lửa giận, bi thương, bất ngờ, sát ý, các loại tâm tình xen lẫn khiến trạng thái Cổ Trần bắt đầu sinh ra một loại biến hóa đáng sợ.- Nhân tộc, cho dù có chết cũng không được từ bỏ, giết hết chúng thần, tiêu diệt thượng thương!- Vì Nhân tộc, tiến lên!Tiếng gầm gừ của Cổ Trần truyền khắp toàn bộ Man Hoang thế giới, trong linh hồn bộc phát ra lực lượng hùng mạnh, nháy mắt phá vỡ mọi hạn chế của cơ thể.Răng rắc một tiếng, thân thể thượng thương run lên, dường như vừa bị đánh trúng, sắc mặt cũng thay đổi.- Ngươi hẳn phải chết không còn nghi ngờ gì nữa!Hai mắt Cổ Trần sáng rực như thiêu như đốt, khí tức toàn thân không ngừng bùng nổ lên.Hắn bị thượng thương kích thích một phen, trực tiếp phá vỡ mọi ngăn trở, xông phá trở ngại, một bước tiến vào cảnh giới Chí Tôn.- Chí Tôn!Trên chiến trường, lão Chí Tôn vẫn còn đang chém giết bỗng dưng toàn thân chấn động, nhìn sang hướng Cổ Trần đang đứng, vui mừng quá đỗi, vậy là Nhân tộc đã có tân Chí Tôn ra đời.Cổ Trần dẫn đầu tất thảy mọi người, đặt chân vào cảnh giới Chí Tôn, đạt thành tựu chí cường giả.Chỉ thấy toàn thân Cổ Trần, khí tức không ngừng trào dâng dường như không ngừng không nghỉ.- Phá cho ta!Cổ Trần phát ra một tiếng rít trầm trầm, giận dữ chấn phá thương khung, tiếng nổ tạch tạch không ngừng truyền ra từ trong cơ thể, đột phá tu vi, thẳng tiến đạt thành tựu chí cường giả.- Giết!.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận