Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần muốn nhìn xem trong Nhân tộc có ai thích hợp làm Nhân Hoàng, chỉ huy Nhân tộc cạnh tranh, phát triển, không ngừng lớn mạnh cùng các tộc còn lại trong Man Hoang.

Đã là Thiên Đế, Cổ Trần dự định buông tay, Nhân tộc không thể mãi nằm ở dưới sự che chở của hắn, trải qua lần Phạt Thiên chi chiến vừa rồi, Nhân tộc đã có được sự tự tin.

Tương lai chỉ cần không đi sau đường, Nhân tộc có thể tiếp tục phồn vinh hưng thịnh, trừ phi Thiên Đình diệt vong, Nhân tộc bị thượng giới đồ diệt.

Oanh! Thiên địa bỗng nhiên truyền đến một tiếng ầm vang, trời ban điềm lành, như đang ăn mừng thiên địa trưởng thành.

- Bách tộc hủy diệt, Man Hoang tân sinh!Cổ Trần nhất động, thấy được Bách Tộc Thánh Vực hủy diệt, bách tộc dư nghiệt bị thanh lý hầu như không còn, một số Man Hoang thế lực sót lại bỏ chạy tứ tán, đám Thần Tộc ngoan cố chống cự đều trốn hết vào bí cảnh hoặc tiểu thế giới.

Đến đây, Man Hoang đã chính thức bước và trạng thái đối lập bình ổn, Nhân tộc chính thức trở thành chúa tể của toàn bộ Man Hoang đại thế giới.

- Khôi phục nguyên khí, trù tính chung vạn linh!Cổ Trần ngồi trong Thiên Đế điện, hai mắt lóe lên từng đạo nhật nguyệt tinh thần, thế giới diễn biến, hình như hắn thấy được vô số hình ảnh trong tương lai.


Giờ khắc này, Man Hoang đều nằm trong tay hắn.

- Thiên Đế bệ hạ, Oa Hoàng cầu kiến.

Lúc này, bên ngoài Thiên Đế Cung truyền tới một thanh âm thanh thúy.

Hai tỉ muội Li Lạc cung kính báo cáo, Oa Hoàng đến đây cầu kiến.

Bên ngoài Thiên Đế cung, Oa Hoàng giẫm lên thềm ngọc, nhật nguyệt tinh thần chi cảnh quấn quanh toàn thân, mây lành đóa đóa, tự có một loại dị tượng âm dương hợp nhất, vạn vật sinh diệt.

- Thiên Đế!Oa Hoàng hơi hơi thi lễ, xung quanh là mây lành rực rỡ, không dính khói lửa trần gian, mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều thể hiện quý khí của bậc mẫu nghi thiên hạ.

- Ngươi xuất quan rồi?Cổ Trần kinh ngạc đánh giá nàng, tựa hồ nàng đã đột phá.

Oa Hoàng dịu dàng cười một tiếng, nói khẽ:- Vừa mới xuất quan, ta đã minh ngộ tâm của mình.

Lúc ở Thiên Chi Cực, ta thu thập Thiên Thạch ngũ sắc, luyện chế một Thiên Đế miện cho Thiên Đế.

Đế Miện trước đó đã không thể gánh nổi tôn vị Thiên Đế nữa, nên ta đặc biệt làm thứ này vì Thiên Đế.

Nàng nói xong, lấy ra một đoàn thần quang ngũ sắc, bên trong bao bọc một Đế Miện, lộ ra một loại tôn quý vô thượng.

Đây là Oa Hoàng đặc biệt thu thập Thiên Thạch ngũ sắc, lấy Thiên Ti luyện chế bện thành từng chút một, ẩn chứa một cỗ thiên uy.

- Ngươi có lòng.

Cổ Trần hơi cảm động, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của đối phương.


- Ta đổi cho ngươi! Nói xong, Oa Hoàng giúp Cổ Trần thay đổi Đế Miện trước đó, thứ này đã không còn thích hợp với thân phận của hắn.

Cổ Trần ngồi yên, mặc cho Oa Hoàng thay Đế Miện cũ bằng Thiên Đế miện mà nàng mới chế tạo ra, phối hợp với Thiên Đế bào do Thiên Đạo diễn hóa thành, khí tức Cổ Trần càng thêm tôn quý, uy nghiêm hơn mấy phần, trên thân tỏa ra thiên uy nhàn nhạt, khiến người kính sợ.

- Man Hoang đã định, tiếp theo Thiên Đế có tính toán gì không?Đổi xong Đế Miện, Oa Hoàng nhẹ giọng hỏi.

Cổ Trần không nói chuyện, nắm tay ngọc của nàng, hai người chậm rãi rời khỏi Thiên Đế cung, giẫm lên đóa đóa mây lành đi tới Thiên Cung.

Từ nơi này có thể nhìn xuống toàn bộ Man Hoang thế giới, ở trên cao nhìn xuống, thống trị chúng sinh vạn vật.

- Có phải ngươi có việc muốn nói với ta?Cổ Trần quay đầu nhìn Oa Hoàng bên cạnh.

Trong lòng nàng có chuyện, Cổ Trần liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Oa Hoàng bị điểm ra tâm sự, nhất thời trầm mặc, nửa ngày đều không nói gì, dường như rất chần chờ.

Cổ Trần nắm chặt tay của nàng, nhẹ giọng nói:- Giữa ngươi và ta còn cố ky gì ư? Có chuyện gì mà không thể nói với ta?- Đi thôi, tới Oa Hoàng cung của ngươi nhìn xem.


Nói xong, Cổ Trần mang theo Oa Hoàng, hai người đạp không đi tới một tòa cung điện nguy nga bên cạnh Thiên Đế cung, phía trên có khắc ba chữ:Oa Hoàng cung!Đây là tẩm cung của Oa Hoàng, đại biểu cho thân phận và địa vị của nàng.

Đi vào trước điện, dường như nghĩ tới điều gì, Oa Hoàng hai má ửng hồng, giữa hai mày lóe lên chút xấu hổ.

Chín ngày sau, Cổ Trần cùng Oa Hoàng bước ra khỏi Oa Hoàng cung, hai người như hình với bóng, giẫm lên ánh sáng rực rỡ dạo chơi trong Thiên Giới.

- Hiện tại có thể nói rồi?Cổ Trần mỉm cười nhìn nàng.

Oa Hoàng hơi hơi cúi thấp xuống, nói khẽ:- Thiên Đế, thượng thương từng nói Nhân tộc ở chư thiên vạn giới đều bị tận diệt, chỉ còn một nhánh Nhân tộc ở Man Hoang.

Chẳng hiểu tại sao, gần đây ta cứ cảm thấy tâm thần bất an, có rất nhiều hình ảnh và cảm ngộ kỳ quái lóe qua biển ý thức, như có điều ngộ ra, lại như đang chỉ dẫn về một con đường nào đó.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận