Ta Man Hoang Bộ Lạc


Mỗi người đều mang lòng kính sợ với hắn, điều này không phải là không tốt, chỉ là Cổ Trần cảm thấy có chút bất đắc dĩ, ắt hẳn đây là thứ mà kẻ làm Thiên Đế phải gánh chịu.

- Ô ô! Đột nhiên, bên chân truyền đến từng đợt ô ô, Cổ Trần cúi đầu xem xét, sắc mặt nhất thời đen thui.

Chỉ thấy bên chân không biết từ khi nào xuất hiện một sinh vật tròn quay, màu lông trắng đen xen kẽ, hai con mắt như hai cái quầng thâm.

Thân thể nó vô cùng mập mạp, trong tay đang cầm một thanh trúc màu vàng óng, đưa lên miệng cắn, khiến Cổ Trần giận điên lên.

- Đồ khốn kiếp ngươi, ngươi là Thực Kim Thú, sao lại ăn cây trúc rồi?Cổ Trần tức muốn bốc khói.

Hắn mang vô số kim loại trân quý, thậm chí luyện ra Tiên Thiên Thanh Đồng chỉ để dành cho nó ăn, nhưng kể từ khi tới Thiên Giới, nó lại không thèm ăn kim loại nữa, chỉ chuyên ăn các loại Linh trúc vô cùng trân quý.

- Ô ô! Nó trợn mắt tròn xoe tỏ ra vô tội nhìn Cổ Trần, như thể đang nói “ta thích ăn cái này nha”.


Cổ Trần hung trợn trừng nó một cái, mắng:- Ngươi là sủng vật, là tọa kỵ của trẫm, sao lại chẳng ra gì thế này? Mau ăn thiên ngoại Thần Kim mà trẫm chuẩn bị cho ngươi đi!- Ô ô! Đại Hùng Miêu hung hăng lắc đầu.

Nó tỏ ra uất ức nhìn Cổ Trần, khóc luôn tại chỗ, khóc đến thương tâm, khiến Cổ Trần giận đến nỗi muốn một cước đá bay nó.

Cái con Thực Kim Thú này giỏi, không biết sao lại đổi tính rồi, chuyển sang mê trúc, thật khiến hắn thất vọng.

- Được rồi, mau xéo đi, đừng ăn sạch vườn Linh trúc của Thiên Giới là được.

Cổ Trần hơi không kiên nhẫn đuổi nó đi, cứ tưởng nó sẽ ăn các loại kim loại trân quý để trưởng thành, vậy mà bây giờ! Nhìn nó lê thân thể mập mạp tròn vo đến vườn Linh Trúc, Cổ Trần thở dài nói:- Nghiệp chướng mà, Thực Kim Hung thú lại biến thành thế này, đúng là nuôi phế vật mà.

Cổ Trần lắc đầu, cười khổ nói:- Thôi, vẫn nên đi mở con đường dẫn đến hư không, chuẩn bị tập hợp Thiên giới đại quân chinh phạt vực ngoại.

Bạch!Nói xong, hắn nhoáng một cái biến mất khỏi Thiên Giới, tiến đến nơi giao nhau giữa vực ngoại và Man Hoang, bắt đầu khai mở một con đường thông đến vực ngoại chiến trường.

Lúc này chính là thời điểm chinh chiến vực ngoại, dùng vực ngoại sinh vật để luyện binh, nhằm nâng cao thực lực của Nhân tộc, thậm chí là toàn bộ Man Hoang sinh linh.

Oanh! Từ trên hư không Man Hoang truyền đến tiếng vang trầm, lan khắp các phương, tất cả mọi người chấn động tâm thần, theo bản năng cảm ứng được gì đó.

Cổ Trần đang mở con đường dẫn đến hư không, trước đó hắn đã sớm triệu tập tinh nhuệ của Nhân tộc và Man Hoang các tộc, tạo thành một nhánh Thiên Giới đại quân chinh phạt vực ngoại.

- Thiên Đế khai mở vực ngoại chiến trường, chuẩn bị đánh nhau.

Thiên giới, Chiến Thần Cung, Hình Thiên tỉnh lại từ trong tu luyện, ánh mắt sáng rực, hắn đột ngột đứng dật, tay cầm khiên búa tỏa ra chiến ý lạnh thấu xương.

Các lộ Thiên Tướng còn lại đều nghe tin mà hành động, ai nấy chuẩn bị kỹ càng, đại chiến mở ra, cũng là thời cơ tốt để kiến công lập nghiệp.


Mà lúc này, sâu trong Bắc Đại Hoang, tại một cái hồ hình bán nguyệt có sương mù bao phủ khắp nơi, ánh trăng mông lung hội tụ.

- Ban đầu tới nơi này cất giấu Thần tộc dư nghiệt! Bên ngoài hồ, một đám thiên binh thiên tướng đạp không mà đứng, toàn thân tản ra áp lực khủng bố, đằng đằng sát khí vây khốn khắp nơi.

Ngươi cầm đầu khoác áo bào màu tím, chính là Tử Vi Đại Đế.

Trong mắt hắn là biển sao rực rỡ, sau lưng tinh vân lăn lộn sôi trào, giống như một dòng ngân hà treo giữa hư không.

Tử Vi Đại Đế đang suất lĩnh lấy một vạn thiên binh thiên tướng vây quét Thần tộc dư nghiệt, rốt cuộc tìm được nơi này.

- Mở ra Tinh Thần đại trận, vây quét Thần tộc dư nghiệt.

Theo tiếng ra lệnh của Tử Vi, tinh không bao phủ cả mặt hồ, ngăn cách nơi này với bên ngoài.

- Nhân tộc, các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?Lúc này, trong hồ truyền đến tiếng nói già nua, có khí tức cường đại bạo phát, nguyệt quang sôi trào từng đợt.


Một bóng dáng mờ ảo xuất hiện, khí tức mạnh mẽ, là một tôn Thần Tộc Bán Thần may mắn sống sót, khiến Tử Vi khá là ngoài ý muốn.

- Nguyệt tộc Bán Thần, quả nhiên có dư nghiệt tồn tại, ngươi còn dám lưu lại Man Hoang, xem ra là dụng ý khó dò, không thể giữ lại.

Tử Vi lạnh hừ một tiếng, toàn thân bành trướng sát ý, ngân hà sau lưng trực tiếp ập xuống.

- Tiến công!Một tiếng ra lệnh, một vạn thiên binh triển khai tấn công dữ dội, đều nhịp như một chỉnh thể, tạo thành Tinh Thần đại trận nghiền ép tới.

Oanh một tiếng, mặt hồ như sôi lên, núi rừng sụp đổ, nước bị cuốn lên cao mấy trăm thước rồi rơi xuống.

Phía trên mặt hồ lơ lửng một tòa Thần thành, bên trong ẩn giấu Thần Tộc dư nghiệt, giờ phút này bọn chúng đang hốt hoảng nhìn ra bên ngoài.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận