Các sinh linh Vạn Linh quật kinh khủng hét to, muốn trốn thoát, đáng tiếc bị Vạn Linh quật thoáng chốc nuốt vào, răng rắc tiêu hóa.
Tất cả sinh linh của Vạn Linh quật đều bị ăn mất, không chừa một tên, chỉ để lại Vạn Linh quật đã thức tỉnh, hóa thành một vật sống khủng bố.
Bên này, vẻ mặt Tà Quân nghiêm nghị, cắn răng, bỗng nhiên làm ra một hành động kinh người:- Tử thành, thức tỉnh đi!Không ngờ Tà Quân huyết tế các sinh linh cường đại trong Tử thành, chỉ để lại mấy tên cường đại, còn lại đều bị huyết tế.
Còn về Cổ Trần, Phi Hồng thì không nằm trong số bị tế, Tà Quân không dám.
Bùm!Thần Linh huyết tế, cơ hồ trong nháy mắt, Tử thành vốn tử khí nặng nề thoáng chốc sống lại, tường thành mấp máy, cửa thành răng rắc khép kín, tựa như một cái mồm máu to.
Phía trước tường thành nứt ra hai cái khe, hai con mắt đáng sợ chậm rãi mở, Tử thành thật sự sống lại, biến thành một sinh linh đáng sợ.
Cổ Trần sực tỉnh ngộ, thì ra Tử thành là vật sống.
Bùm!Tử thành thức tỉnh, tựa như một con thú lớn Hỗn Độn chậm rãi tỉnh lại, tường thành đáng sợ kia tựa như những cây gai nhọn chậm rãi dâng lên.
Cổ Trần cau chân mày, phất tay thu về Thiên Đế cung, Phi Hồng thì vẻ mặt hoảng sợ nhìn cảnh này, bị sự biến đổi của Tử thành và Vạn Linh quật làm ngẩn ngơ.
Phi Hồng hoảng sợ nói:- Không tin nổi, chúng nó là vật sống!Nàng nhìn biến hóa của Vạn Linh quật và Tử thành, tràn ngập khiếp sợ.
Vốn cho rằng chỉ là một tòa thành, bây giờ nhìn lại thì trời ạ, không ngờ là vật sống, phía trước căn bản không chú ý đến điều này.
Bây giờ nhìn lại mới thấy Tử thành là một vật sống, chẳng qua nó ngủ say.
Tử Thành Chi chủ, Tà Quân dùng nhiều sinh vật cường đại của Tử thành huyết tế, thức tỉnh nó.
- Grao!Một tiếng gầm khủng bố vang lên, Tử thành mở ra miệng rộng nuốt.
Tà Quân thấy thế thì không kiềm được kinh khủng, toàn thân cứng ngắc nhìn Tử thành táp hướng chúng nó.
Nguy hiểm, cực độ nguy hiểm!- Không!Mấy sinh linh cường đại còn sót lại kinh hoàng hét lớn giãy giụa, muốn trốn chạy ra ngoài.
Chỉ tiếc, rất nhanh đã bị Tử thành một hơi hút vào trong miệng, nuốt nhai ăn mất, tiêu hóa ngay tại chỗ.
Cuối cùng còn sót lại Tà Quân, Cổ Trần, Phi Hồng và một con Hỗn Độn hồ đang ngủ gật bị giật mình tỉnh lại.
- Grừ grừ!Hỗn Độn hồ nhe răng gầm nhẹ, nhìn Tử thành sống lại và Vạn Linh quật, nó lộ dáng vẻ cảnh giác.
Tử thành, Vạn Linh quật là hai vật sống khổng lồ, vừa tỉnh lại liền trực tiếp cắn nuốt sinh linh ban đầu của mình.
- Đại nhân cứu ta! Tà Quân sợ hãi, chỉ cảm giác toàn thân cứng ngắc, không có biện pháp động đậy, trốn chạy, bởi vì hắn và Tử thành có liên kết không thể chia cắt.
Giờ thì thảm rồi, Tà Quân bi ai tuyệt vọng nhìn Tử thành thức tỉnh, trực tiếp táp tới, chỉ có thể cầu cứu Cổ Trần.
Có lẽ chỉ có vị Nhân tộc cường đại đánh chết Thiên Thần này mới cứu hắn được.
Cổ Trần hờ hững đáp lời:- Cứu ngươi có ích gì?Đúng rồi, có ích lợi gì cho hắn? Phải có ích mới được, nếu không thì hắn không thể nào đi cứu vị Tà Quân này, không giết Tà Quân cũng vì vừa rồi đối phương biết điều.
Tà Quân tuyệt vọng, vắt óc nghĩ chính mình có tác dụng gì với Cổ Trần?Một vị cường giả có thể đánh chết Thiên Thần, có thứ gì có thể khiến hắn động tâm? Tà Quân trong lòng không kiềm được tuyệt vọng.
Mắt thấy sắp bị Tử thành nuốt trọn, Tà Quân không cam lòng, bỗng óc lóe tia sáng nghĩ tới cái gì.
Cổ Trần là Nhân tộc, có lẽ chỉ có Nhân tộc mới hấp dẫn sự chú ý của hắn được.
Nghĩ đến đây, đôi mắt Tà Quân tỏa sáng, giật mình hét lên:- Đại nhân, ta biết bí mật Chí Tôn thành Nhân tộc biến mất, càng biết có một chỗ bắt nhốt một ít Nhân tộc!Lời này thốt ra khiến Cổ Trần định khoanh tay nhìn Tà Quân bị Tử thành ăn mất bỗng nhiên giật nảy mình, không nói nhiều giơ tay vỗ một chưởng.
Bùm!Tử thành chấn động, phát ra tiếng gầm giận dữ, cửa thành hóa thành miệng rộng rống Cổ Trần, nó bị một bàn tay đập rớt xuống, vừa lúc cứu được Tà Quân.
- Cảm tạ đại nhân.
Tà Quân lòng thầm run cảm tạ, may mắn thành công, chỉ có Nhân tộc mới gợi lên hứng thú của Cổ Trần, cuối cùng nhặt về một cái mạng.
Cổ Trần mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Tà Quân, cảnh cáo một câu:- Hy vọng lời ngươi vừa nói là thật sự, nếu không thì, ta không ngại luyện hóa ngươi.
Tà Quân giật thót tim, lập tức nói:- Đại nhân yên tâm, ta nói mỗi một câu đều là thật, không chút che giấu, đại nhân không tin thì có thể sưu hồn của ta.
Sưu hồn, có loại chủ động khiến người sưu hồn, loại này rất đơn giản, một ý niệm là có thể biết ký ức và bí mật trong linh hồn của đối phương.
Vì sống sót, Tà Quân xem như bất chấp.
.