Ta Man Hoang Bộ Lạc


Chỉ có bản thân hắn mới rõ ràng, trong thức hải, thể linh hồn trở nên đặc biệt thần bí, bốn phía đầy ắp vòng sáng mãnh liệt, mỗi vòng sáng là một thế giới.

Rậm rạp, vô hạn vô tận bóng sáng thế giới, hội tụ thành một mảnh biển cả quay quanh trung tâm linh hồn của hắn, sản sinh cộng hưởng và liên hệ.

Giống như là đại dương, bên trong dựng dục vô số thế giới, ghi chép hưng suy lên xuống của từng thế giới, cuối cùng đi vào tử vong.

Cổ Trần lẩm bẩm, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ diệu:- Đạo của thế giới quá huyền ảo.

Những gì vừa trải qua cho Cổ Trần chỗ tốt khó thể tưởng tượng, không nói thứ khác, hắn bây giờ cho cảm giác như người khác.

Giống như một tồn tại cường đại sống vô số năm tháng, trải qua vô số hưng suy lên xuống, đi qua năm tháng vô tận.

Hắn dường như mơ hồ dòm ngó một chút vĩnh hằng, nhưng đáng tiếc, tựa hoa trong gương trăng trong nước, không thể thấy rõ, càng miễn bàn bắt giữ lũ cảm ngộ khác lạ này.

“Vĩnh hằng, bất hủ, có lẽ thật sự có!.


“Cổ Trần âm thầm suy tư, khắc sâu lần trải qua này lên người của chính mình.

Linh hồn Cổ Trần chìm đắm trong ấn ký vô số thế giới, cảm ngộ thế giới tiến hóa là một loại thể nghiệm huyền diệu, giống như chính mình lần lượt trải qua vậy.

Thể nghiệm này khiến thể linh hồn Cổ Trần thực hiện một loại biến chất, tựa như Thiên Đạo cao cao tại thượng, xung quanh vòng quanh vô số thế giới diễn biến.

Cường đại!Đây là cảm thụ duy nhất hiện giờ của Cổ Trần, cảm thấy ý chí linh hồn của mình trở nên vô cùng cường đại, kéo theo thân thể và tu vi không ngừng lột xác.

Trong người có từng đợt sức mạnh đại thế giới chảy khắp người rèn luyện thân thể, giống như trong người đang có sức mạnh của vô số thế giới không ngừng tẩm bổ cơ thể, trở nên càng cường đại.

Thế giới trả ngược lại thân thể, thân thể thì chịu tải thế giới, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng song song đạt được một loại cục diện cùng thắng đột phá.

Lấy thân dưỡng thế giới, tiếp đó thế giới trả ngược lại thân thể, hình thành một tuần hoàn kỳ diệu, khiến các mặt của Cổ Trần trở nên càng cường đại.

- Ta cảm ứng được, ở ngay phía trước!Cổ Trần chợt mở mắt ra, bắn ra hai tia thần quang, xuyên qua nhiều lớp thế giới phế tích nhìn thấy hai luồng hơi thở cường đại ẩn tàng ở sâu trong Thiên Khư.

Một trong số đó là hơi thở của Vạn Thú sào, Cổ Trần tự nhiên rất quen thuộc, cái khác thì xa lạ, hơi thở cường đại mà hắn chưa từng cảm thụ.

- Hai Hung sào dường như đang giằng co, không, còn có một hơi thở cường đại khác nữa.

Cổ Trần hơi thay đổi sắc mặt, theo cảm ứng vừa rồi thì không chỉ có hai Hỗn Độn Hung sào, càng có một hơi thở cường đại khác tồn tại.

Hơi thở này hình như đang chực chờ chiếm lấy hai Hung sào.

- Đi.


Cổ Trần không nói nhiều, phá vỡ thế giới phế tích, xông về phía sâu trong Thiên Khư.

Mặc kệ là Cổ Trần hay Phi Hồng, hoặc Hỗn Độn hồ, giây phút này đều có thể từ xa thấy hai Hung sào khổng lồ đứng ngạo nghễ ở sâu trong Thiên Khư.

- Vạn Thú sào, cái khác là! !Phi Hồng giật mình kêu lên, đôi mắt sâu thẳm.

Nàng trông thấy một Hung sào khác lơ lửng trên Thiên Khư, phun ra nuốt vào ức vạn luồng khí Hỗn Độn, tỏa ra hơi thở khủng bố.

So với Vạn Thú sào thì Hung sào kia bề ngoài thoạt trông càng giống tổ ong.

Oong!Cổ Trần xuất hiện, lập tức khiến Vạn Thú sào trong hai Hung sào kia chấn động mạnh, từ bên trong bộc phát ra một luồng hơi thở cường đại, một bóng thú khổng lồ hiện ra.

Cổ Trần vừa xuất hiện, lập tức dẫn tới Vạn Thú sào chấn động.

Oong!Chỉ thấy Vạn Thú sào rung lên, từ bên trong bộc phát ra hơi thở cường đại, có bóng thú đáng sợ hiện ra.

- Grao!Một tiếng gầm rống truyền khắp toàn bộ Thiên Khư, dẫn phát vô số phế tích chấn động.

Trông thấy bóng thú kia, Cổ Trần thay đổi sắc mặt, lộ vẻ mặt kinh hãi.


- Hồ?Hắn hô nhỏ một tiếng, tỏ ra không tin nổi.

Không ngờ bóng thú kia là một con hồ ảnh, mười một cái đuôi hồ màu xanh đung đưa, cuốn lấy vô số Hỗn Độn khí, dẫn phát thế giới phế tích xung quanh lay động.

Phi Hồng không kiềm được giật mình kêu lên:- Đó là con Hỗn Độn thú đầu tiên sinh ra từ Vạn Thú sào, Hỗn Độn Thanh hồ!Nàng bị bóng thú khổng lồ trước mắt làm ngơ ngẩn, lần đầu tiên thật sự gặp con Hỗn Độn thú đầu tiên sinh ra trong Vạn Thú sào.

Nó là một con Hỗn Độn Thanh hồ.

Cổ Trần hơi cau mày, nhìn Hỗn Độn hồ trong ngực mình, lại ngó con Hỗn Độn Thanh hồ phía đối diện, trong lòng có cảm giác kỳ lạ.

Hồ ảnh khổng lồ kia sát khí đậm đặc, trợn to hai con mắt hung tợn nhìn chằm chằm Cổ Trần, giống như đang nhìn kẻ thù cướp thê.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận