Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần trong lòng có chút dở khóc dở cười:- Vạn Thú sào sinh ra con Hỗn Độn thú đầu tiên là Hỗn Độn Thanh hồ, sao cảm giác như ổ hồ ly.

Vạn Thú sào này có chút hữu danh vô thực, chẳng bằng gọi là ổ hồ ly thì đúng hơn, cái tên Vạn Thú sào không phù hợp nó, bởi vì đây là ổ hồ ly.

- Grao!Hồ ảnh hung ác gầm rống một tiếng, mười một cái đuôi hồ màu xanh khuấy động Hỗn Độn, cuốn lấy một đám thế giới phế tích ném qua.

- Cút!Cổ Trần hơi khó chịu hét to một tiếng, vung lên cánh tay vỗ chưởng, rậm rạp hư ảnh thế giới hội tụ thành một mảnh đại dương mênh mông va chạm mạnh.

Ầm đùng một tiếng, vang tiếng nổ điếc tai, mớ thế giới phế tích bị đánh nát, hóa thành tro bụi, tiêu tan trong Thiên Khư.

Cổ Trần đứng ngạo nghễ trên hư không, chân đạp Hỗn Độn, nhìn hồ ảnh khổng lồ kia, trong lòng hiểu rằng nó hung dữ là bởi vì hắn trộm đi một quả trứng, là Hỗn Độn hồ trong ngực hắn.

Vật nhỏ này tò mò nhìn hồ ảnh, há mồm kêu grừ grừ, đang giao lưu gì đó với đối phương.


Hỗn Độn hồ và hồ ảnh của Vạn Thú sào không ngừng giao lưu, rất nhanh, thú ảnh phát ra một tiếng gầm lên.

- Grao! Ngươi trở về!Con Hỗn Độn Thanh hồ rống to một tiếng, tỏ ra rất tức giận, dường như không chịu đồng ý.

Không biết Hỗn Độn hồ nói gì, tóm lại hồ ảnh siêu tức giận, mười một cái đuôi hồ màu xanh cùng vung lên, quất về phía Cổ Trần.

Hỗn Độn hồ giận dữ, nhe răng gầm nhẹ một tiếng, nhảy ra khỏi vòng tay Cổ Trần, nhanh chóng biến lớn, hóa thành một con Hỗn Độn hồ khổng lồ, mười cái đuôi cuốn lấy vô hạn Hỗn Độn khí hung hăng đánh vào.

Đùng!Đuôi của hai con hồ va chạm, chấn vỡ mảng lớn thế giới phế tích, dẫn phát trùng kích đáng sợ cuốn sạch tám phương.

- Ngươi trở về!Hỗn Độn Thanh hồ rống to, tỏ ra rất không cam lòng.

Khiến người ngoài ý muốn là, Hỗn Độn hồ nhe răng gầm nhẹ một tiếng, căn bản không có để ý tới Hỗn Độn Thanh hồ, ngược lại thu nhỏ thân hình trở về vòng tay Cổ Trần.

Cảnh này khiến con Hỗn Độn Thanh hồ suýt điên lên, hơi thở cường đại bùng nổ, khí hung thần cuồn cuộn cuốn sạch, lật tung nhiều thế giới phế tích.

Nó điên cuồng gầm rống, trợn to đôi mắt màu xanh gắt gao nhìn chằm chằm Cổ Trần.

- Hỗn Độn Nhân tộc, nên giết!Thanh hồ rống to, rơi vào trạng thái cuồng bạo, giống như muốn cưỡi Hung sào lao thẳng qua.

Bùm!Nhưng giây sau, Vạn Thú sào bị hơi thở cường đại khác ngăn trở.

Hung sào khác hành động, tỏa ánh sáng chói lòa, ánh sáng đáng sợ dày đặc đan xen, bao phủ nơi đó, ngăn trở Vạn Thú sào.


Cổ Trần híp mắt đánh giá tòa Hung sào kia, lộ ra một chút kinh ngạc.

- Hỗn Độn Phong sào, chẳng phải nó đã bị Hỗn Độn ba nghìn Nhân tộc hủy rồi sao?Phi Hồng ở một bên kinh hồn táng đảm nhìn hình dạng của Hung sào khác thức tỉnh, trong lòng không kiềm được hoảng sợ.

Nàng nhớ kỹ chính mình từng xem ghi chép, trong chín Hỗn Độn Mẫu sào có ghi về Hỗn Độn Phong sào, nghe đồn đã bị ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc phá hủy.

Tòa Hung sào này đã từng hoành hành Hỗn Độn, mang đến phá hoại và tai nạn rất lớn cho ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc, cuối cùng bị liên hợp tiêu diệt.

Nhưng xem cảnh tượng trước mắt thì về sau Hỗn Độn Phong sào còn tồn tại, khiến Phi Hồng cảm thấy cực kỳ bất an.

Hung sào kia bề ngoài thoạt trông giống như là một tổ ong, rậm rạp tổ ong chồng lên, cấu tạo ra một Hung sào đáng sợ.

Nó là một trong chín Mẫu sào trong thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên, Phong sào.

Đây là một tòa Hung sào nổi tiếng dữ, bên trong dựng dục ra vô số Hỗn Độn phong, kết thành đàn, giết mãi không dứt, nơi đàn ong đi qua toàn bộ Hỗn Độn không mọc cọng cỏ.

Oong oong oong!Lúc này, trong Hỗn Độn Phong sào truyền đến từng tiếng ù ù đáng sợ, giống như tiếng của vô số loài ong đập cánh.


Cổ Trần nghe đều có chút da đầu tê dại, nhìn Phong sào rung rung kia, ngay cả Vạn Thú sào cũng tỏ ra cảnh giác.

Con Hỗn Độn Thanh hồ quay đầu, nhìn chằm chằm Phong sào, hét to:- Phong hậu, ngươi và ta đều là một trong Mẫu sào của Hỗn Độn Khởi nguyên, tại sao ngăn ta?Thanh hồ một tiếng gầm rống, chấn động tám phương.

Đôi mắt Cổ Trần lóe tia sáng, nhìn trong Phong sào chậm rãi tuôn ra hơi thở bàng bạc, khủng bố vô song.

Rào rào!Một hư ảnh đáng sợ hiện ra, từ trong Phong sào bay ra hội tụ thành một thân hình khổng lồ, đôi cánh ong vỗ nhẹ, xé rách Hỗn Độn.

Nó là ong chúa, con Hỗn Độn Hung vật thứ nhất sinh ra từ Hỗn Độn Phong sào, Phong hậu, một trong Hỗn Độn Cửu hung, thực lực chưa biết, sâu không lường được.

- Trên người của hắn có hơi thở Cửu Thiên, càng có vô hạn nhân quả Thiên Đạo dây dưa, ngươi quên chúng ta làm thế nào trốn ra từ nơi đó sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận