Ta Man Hoang Bộ Lạc


Chỉ thấy trong đôi mắt của hắn, hai bánh răng xoay tròn theo chiều ngược và thuận, sức mạnh to lớn ngược dòng ngọn nguồn, bỗng nhiên xuất hiện con sông dài mênh mông.

- Tuế Nguyệ Trường hà, Khởi Nguyên Chi địa?Hắn giật nảy mình nhìn đầu nguồn Khởi nguyên của Tuế Nguyệ Trường hà bỗng nhiên tuôn ra sức mạnh đáng sợ, dọc theo sông dài một đường xóa sổ tất cả.

- Phụt!Giây sau, hắn phun ra một ngụm máu, cả người tinh thần uể oải, vẻ mặt khiếp sợ,- Khởi nguyên, không thể nào, sao có thể?Nhìn thấy những hình ảnh này, hắn bỗng khiếp sợ, không tin, cảm giác lạnh lẽo đông cứng người.

- Sự tình có biến, việc này tạm thời gác lại, truyền lệnh xuống, thu lại hết thảy hành động!Nói xong, hắn lắc người biến mất không dấu vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

Chỉ để lại một mình Thiên Mệnh ngây người tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt luống cuống, hiển nhiên không ngờ rằng vị tôn chủ cường đại này thế nhưng bị thương.

Là sức mạnh nào có thể khiến một vị cường giả Thiên Cấm bị thương? Không dám tin.

Thiên Mệnh thầm lạnh lẽo, run cầm cập! ! Cùng lúc đó, bên kia, trong trời sao hoang vắng, một cái tiên đỉnh chìm nổi, phá tan chướng ngại trời sao một đường lặng lẽ bay đi.


Trong tiên đỉnh, một nam một nữ ngồi xếp bằng, trên thân thể hai người bao phủ dao động pháp tắc thần bí, ngăn cách hết thảy, chặt đứt hết thảy.

- Phụt!Đột nhiên, thanh niên nam tử há mồm phun ra một ngụm máu, hơi thở hỗn loạn, bị cắn ngược không nhẹ.

Mỹ Đỗ Toa vẻ mặt lo lắng nhìn hắn:- Ngươi không sao chứ?Hai người này đúng là Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa trốn ra từ Đệ Bát Thiên vực.

- Ta không sao.

Cổ Trần lắc đầu, ra hiệu chính mình ổn.

Hắn lau vết máu bên môi, mắt lóe tia sáng nghiêm túc, thật ra vừa rồi hắn đọ sức với một tồn tại thần bí.

Mới nãy hắn cảm giác có lực lượng Đại Mệnh Vận buông xuống, muốn ngược dòng tới chỗ của hắn, lập tức bừng tỉnh Cổ Trần, vì thế hắn phản kích.

Cuối cùng liều mạng bị thương nặng dẫn sức mạnh này đến Tuế Nguyệt Trường hà, khiến sức mạnh đó ngược dòng tới nơi tận cùng năm tháng Khởi nguyên.

Vì vậy mà khiến Cổ Trần bị cắn ngược nghiêm trọng, nhưng may mắn là thoát khỏi nguy cơ lần này, thành công cắt bỏ cái đuôi cuối cùng.

Cổ Trần thở phào một hơi, thầm vã mồ hôi:- Phù, cuối cùng an toàn.

Thật sự không dễ dàng, mới vừa rồi quá mức mạo hiểm, bị sức mạnh thần bí cường đại ngược dòng lại đây, may mắn hắn phản ứng nhanh, nếu không thì bị lộ thật.

Mỹ Đỗ Toa không kiềm được trong lòng lo lắng hỏi:- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?Cổ Trần hít một hơi mới từ từ nói:- Thật ra sự tình trải qua thì nàng cũng biết đại khái rồi, chẳng qua không thể nói tỉ mỉ chi tiết cho nàng, sẽ bị sức mạnh sau màn phát hiện.

Mỹ Đỗ Toa thầm rùng mình, gật đầu hiểu tính nghiêm trọng trong đó, không hỏi kỹ hơn.


Hai mắt nàng nhìn Cổ Trần, thoáng chốc thẫn thờ thì thào:- Lần này ngươi tới cứu ta là quá mạo hiểm, không nên đến.

Nói rồi nàng nhẹ nhàng lau vết máu bên khóe môi Cổ Trần, trong lòng rung động sâu sắc, có lẽ đây là cái số rồi.

- Nói khờ quá.

Cổ Trần buồn cười, nắm bàn tay nhỏ của nàng, nói:- Không đến cứu nàng mới làm lòng ta bất an, ta nợ nàng quá nhiều.

Tim Mỹ Đỗ Toa rung lên, hơi giãy giụa muốn tránh thoát, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào giãy ra, chỉ có thể mặc kệ Cổ Trần nắm bàn tay nhỏ của nàng.

Hai người ngồi xếp bằng, nhìn chăm chú đối phương, trong một chốc không khí có chút quái dị.

Nhìn Mỹ Đỗ Toa ở trước mắt, trong lòng Cổ Trần ít nhiều gì cảm thấy chính mình thiếu nàng, không nói đến đối phương thay thế chính mình bị cuốn vào chiến trường hư không.

Về sau càng là bị truy sát, không quên để lại một viên thần vật của Già tộc cho hắn, viên Phong Cấm Chi tâm đó là món quà lớn nhất Mỹ Đỗ Toa để lại cho Cổ Trần.

Thứ kia là đòn sát thủ để Cổ Trần đối phó Thượng Thương, không có nó, Cổ Trần thậm chí hoài nghi chính mình không có biện pháp phong cấm Thượng Thương.


Thậm chí một đường đi đến, phong ấn Thanh Thiên, cắn nuốt U Thiên, tất cả đều là nhờ vào Phong Cấm Chi tâm mà Mỹ Đỗ Toa để lại cho hắn.

Có câu gọi là ân tình của mỹ nhân là khó hưởng nhất, trong lòng Cổ Trần ít nhiều gì có chút áy náy, cảm giác dường như rất có lỗi với Nữ Hoàng này.

- Tại sao ngươi ở Thượng giới? Còn nữa, làm sao biết được ta bị nhốt trong Bích Lạc hải?Mỹ Đỗ Toa nhanh chóng bình ổn tâm trạng, trở lại vẻ hờ hững, trong trẻo lạnh lùng ngày xưa, trong đôi mắt ánh lên tia nghi hoặc nhìn hắn.

Cổ Trần cười cười mới nói:- Ta đi cùng lúc với nàng.

Theo sau, Cổ Trần bắt đầu kể cho Mỹ Đỗ Toa nghe những gì trải qua dọc đường đi, từ lúc đi vào chiến trường hư không, tất cả biến cố và gặp gỡ ở Man Hoang.

Khi nghe thấy Cổ Trần dẫn dắt Nhân tộc mở ra cuộc chiến phạt thiên, ác chiến với trăm tộc, quyết chiến cùng Thần tộc, cuối cùng chém Thanh Thiên, diệt Thượng Thương, trong phút chốc Mỹ Đỗ Toa dao động tinh thần, vô cùng khiếp sợ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận