Mỹ Đỗ Toa đạp trên một dòng khí lạnh hiện ra, hơi sương lạnh lan ra, đóng băng trời sao, tựa như một vị nữ thần băng sương, khiến người không dám tới gần.
- Hải Thần đã chết, số mệnh của ta giải trừ.
Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa hờ hững nhìn Cổ Trần, không có một chút dao động, lời nói hờ hững tràn ngập xa cách, khiến Cổ Trần lòng chùng xuống.
- Nàng thật sự sắp đi?Cổ Trần thật sự bất đắc dĩ, hắn nhìn Mỹ Đỗ Toa, trong lòng rất muốn giữ Mỹ Đỗ Toa lại, dù sao trong Thượng giới có nhiều nguy hiểm.
Nhưng nàng nói không sai, Hải Thần đã chết, lần này Cổ Trần làm rất sạch sẽ, gắp lửa bỏ tay người và cắt đuôi, có thể nói không còn ai chú ý Mỹ Đỗ Toa nữa.
Vậy thì nàng không còn bị uy hiếp và gông xiềng, hoàn toàn cởi bỏ số mệnh.
Nhưng trong lòng Cổ Trần rất rối rắm, thật sự phải thả nàng đi sao?Trong trời sao hắc ám, hoang vắng, một nam một nữ đứng song song, không ai mở miệng.
- Có thể không đi được không?Trầm mặc thật lâu, Cổ Trần rốt cuộc mở miệng.
Mỹ Đỗ Toa đứng bên cạnh ánh mắt lấp lóe, trên người toát ra hơi thở lại càng lúc càng lạnh, hư không xung quanh đều bị đông lại thành từng mảnh bông tuyết điêu tàn bay đi.
Nàng nhìn vũ trụ sao bao la, lạnh lùng nói:- Ngươi và ta là sinh mệnh trong hai thế giới khác nhau, ngươi là Nhân Hoàng, là Thiên Đế, trên người gánh tương lai của ức vạn vạn Nhân tộc.
- Ta hiện tại chẳng qua là một hạt bụi trôi nổi trong hư không mênh mông, nhỏ bé không đáng nói đến, không có bất cứ giá trị gì với ngươi, vậy thì sao không từ biệt trong biển sao, ai đi đường nấy.
Lời nói khiến Cổ Trần không biết nên nói cái gì, không khí trong một chốc lúng túng, nặng nề.
Cổ Trần lặng lẽ nhìn chăm chú nàng, vị này từng là Thâm Hải Nữ hoàng, khiến hắn không biết nên đối diện như thế nào.
Giống như nàng đã nói, vốn gặp gỡ, quen biết Cổ Trần là một cuộc xen lẫn ích lợi, hiện tại nàng cảm thấy chính mình đã không có giá trị, ở lại chỉ là dư thừa.
- Được rồi, ta tôn trọng lựa chọn của nàng.
Cổ Trần hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn nàng, hai người đứng yên hư không, nhìn nhau từ xa, trong mắt lộ cảm xúc phức tạp khó hiểu.
Trầm mặc thật lâu, Cổ Trần bỗng nhiên tháo xuống một chuỗi hạt châu đeo trên cổ tay.
- Tặng thứ này cho nàng.
Cổ Trần tiến lên, nắm tay của Mỹ Đỗ Toa, đeo chuỗi hạt châu cho nàng.
Mắt Mỹ Đỗ Toa lóe tia sáng, nhìn chuỗi hạt kỳ lạ mà Cổ Trần đeo cho nàng, mười một hạt châu tỏa ánh sáng mông lung.
Một sợi pháp tắc xâu chuỗi hạt với nhau, mỗi hạt châu đều ẩn chứa một luồng năng lượng cường đại, mười hạt châu nối liền một thể.
Trong đó, hạt châu màu đen chủ yếu nhất là Tinh linh.
Cổ Trần tặng Tinh linh cho Mỹ Đỗ Toa, nàng vốn muốn từ chối, nhưng trông thấy vẻ mặt không cho phép từ chối của hắn thì giữ im lặng.
Xèo xèo!Hạt châu hơi lóe sáng, bỗng nhiên sản sinh biến hóa kỳ diệu, ánh sáng vốn nóng cháy chợt thay đổi thành từng hạt châu băng giá, tỏa ra hơi lạnh khủng bố.
Giờ phút này, Tinh linh thộn mặt ra, trợn tròn mắt.
“Chủ nhân, ngươi không cần ta! ”“Đồ lừa dối!”“Đã hứa mang ta ăn no uống ngon mà sao chớp mắt tặng ta cho ngươi khác?”Tinh linh trong lòng kháng nghị, muốn nói chuyện, đáng tiếc bị sức mạnh kỳ diệu giam cầm, không thể hé răng, càng không có biện pháp phản kháng và từ chối.
Nó thầm ai oán, kháng nghị, đáng tiếc vô dụng.
Mỹ Đỗ Toa ngẩn ra, hiển nhiên là cảm thụ được sự tồn tại của Tinh linh, đây là một Thượng Thiên Thần Ma cực kỳ hiếm thấy.
Vốn tưởng chỉ là một chuỗi hạt châu, không ngờ rằng mỗi hạt châu là một ngôi sao, còn không phải ngôi sao bình thường, là Cổ Trần cô đọng vô số hằng tinh luyện thành hình.
Còn hạt châu màu đen chủ yếu nhất thì giống như một lỗ đen, tỏa hơi lạnh buốt, sâu thẳm, khủng bố.
Mười một hạt châu bỗng biến đổi, giống như sản sinh cộng hưởng với sức mạnh pháp tắc trong người Mỹ Đỗ Toa, từ ngôi sao nóng cháy thoáng chốc biến thành hạt châu lạnh đóng băng.
Hư không xung quanh đều bị đông lại, thời gian dường như chậm hơn, hơi lạnh khuếch tán, bay quanh Mỹ Đỗ Toa không ngừng.
Mỹ Đỗ Toa do dự hỏi:- Nó! là Thượng Thiên Thần Ma?Ánh mắt Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần mang theo chút khác lạ, không ngờ hắn bắt lấy một vị Thượng Thiên Thần Ma làm thành bảo vật tặng cho nàng.
Nói thật ra, trong lòng Mỹ Đỗ Toa hơi dao động, có xúc động khác lạ.
Cổ Trần gật đầu nói:- Đúng rồi, nó tên Tinh linh, một vị Thượng Thiên Thần Ma, nếu không nghe lời cứ nướng ăn luôn.
-! Tinh linh trong lòng run lên, kinh khủng không thôi.
Nó thầm nghĩ, chủ nhân, ngươi nỡ lòng nào trở mặt với ta như vậy, tặng cho người thì thôi đi, còn dặn nữ chủ nhân nếu không nghe lời thì nướng ăn luôn, hơi quá đáng đấy.
Mỹ Đỗ Toa trừng hắn một cái, có chút dở khóc dở cười, tâm trạng bỗng dưng nhẹ nhàng hơn, không khí hiện trường ấm lên.
.