Ta Man Hoang Bộ Lạc


Vô hạn mảnh nhỏ thế giới, vô số sinh linh không đếm hết, xác chết Thần Ma, phế tích thế giới, mảng lớn hài cốt đều bị yên lặng ở đây.

“Hơi thở rất mạnh, là cường giả Thiên Cấm?”Rất nhanh, trên một mảnh thế giới phế tích, Cổ Trần nhìn thấy một vật khổng lồ nằm trong hài cốt thế giới, thân thể khổng lồ chiếm cứ toàn bộ thế giới.

Hắn nằm ở nơi đó, tỏa ra hơi thở đáng sợ, uy áp khủng bố chỉ riêng cường giả Thiên Cấm mới có tràn ngập, khiến tâm thần Cổ Trần chấn động.

Cường giả Thiên Cấm cũng chết ở đây, trên thân thể tàn khuyết còn sót lại uy áp đáng sợ, làm tâm thần Cổ Trần dao động.

Cường giả này đã chết rồi, trong thân thể tàn khuyết không tồn tại ý thức linh hồn gì nữa, chỉ để lại thân xác rách nát.

Nhưng trong thân thể đó còn ẩn giấu sức mạnh căn nguyên Thiên Cấm cường đại, làm Cổ Trần đôi mắt tỏa sáng, nếu luyện hóa hấp thu chắc chắn sẽ trưởng thành kinh người.

“Thu trước đã!”Nhìn thấy mà không lấy là tên ngốc, cho nên Cổ Trần không nói nhiều, trực tiếp lấy ra Tiên môn, lấy đi thân thể Thiên Cấm tàn khuyết của cường giả Thiên Cấm.


Dọc đường đi trông thấy nhiều xác chết Thần Ma, rậm rạp trải trong thế giới năm tháng bị yên lặng, lặng lẽ trôi nổi.

Hắn liên tiếp phát hiện nhiều xác chết của cường giả Thiên Cấm, đều dứt khoát lấy hết, nhạn bay qua nhổ lông, nhìn thấy có đồ tốt trực tiếp thu.

Trong lòng Cổ Trần bỗng nhiên cảm giác hình như chính mình đến nhặt xác.

Đi đến hiện tại, xuyên qua vô số thế giới tàn phá, góp nhặt chín xác chết của sinh vật cường đại Thiên Cấm, thu hoạch to lớn.

Hơn nữa còn có các loại thần khí cường đại, thậm chí được một ít Thiên Đạo Chi khí bị hỏng, toàn bộ bị thu vào trong Tiên môn, cắn nuốt hấp thu.

“Đi chuyến này không uổng.

”Cổ Trần thầm cảm thán, lần này đến đúng rồi.

Tóm lại tới nơi này, dù không được cái gì nhưng lấy chín thân thể tàn khuyết của cường giả Thiên Cấm, một số Thiên Đạo khí vỡ nát cũng đủ hời.

Hấp thu hết căn nguyên sót lại trong những cường giả Thiên Cấm này thì Cổ Trần tự tin có thể một hơi phá vỡ hàng rào, đặt chân Thiên Cấm lĩnh vực.

Từ nơi này ra ngoài, Cổ Trần tin tưởng hắn đã có thực lực chân chính và vốn liếng đối kháng Cửu Thiên.

Ở đây không có Cửu Thiên tồn tại, càng không có bất cứ giám thị, cho nên hắn lớn lên hoàn toàn không bị Cửu Thiên theo dõi, vốn liếng thuộc về hắn.

Vèo!Cổ Trần hóa thành luồng sáng xuyên qua các lớp thế giới vỡ nát, lao nhanh về phía khu vực trung tâm nhất Vĩnh Hằng Chi địa.

Càng vào chỗ sâu thì càng cảm thụ được kêu gọi mãnh liệt, giống như có một âm thanh không ngừng gọi Cổ Trần đến.


Trong lòng hắn không kiềm được nghi hoặc, rốt cuộc là cái gì kêu gọi mình?Dọc đường đi, khi Cổ Trần đến gần phạm vi trung tâm Vĩnh Hằng Chi địa thì nhìn thấy càng nhiều cảnh tượng đáng sợ, có thế giới đang nổ tung, lại bị đóng băng.

Năng lượng bùng nổ bị đông lại, hóa thành vĩnh hằng.

Thậm chí còn có một ít sinh vật, cường giả hoàn chỉnh đang kịch chiến, giữ dáng vẻ và tình cảnh chiến đấu, toàn bộ bị chôn vùi ở đây.

Cổ Trần nhìn kỹ mới phát hiện những sinh vật và cường giả bị đông lại đã sớm ý thức tan biến, hoàn toàn không có, chỉ còn lại một cái xác rỗng.

“Nhân tộc?”Cổ Trần híp mắt lại, nhìn thấy nhiều bóng dáng cường giả Nhân tộc đang đại chiến với một ít Thần Ma, bị đông lại tại chỗ, hóa thành vĩnh hằng.

Bọn họ chết rồi, ý chí tiêu tan xóa sổ sạch sẽ, hoàn toàn chỉ còn lại một cái xác rỗng.

Nhìn những tiền bối cường giả Nhân tộc này, trong lòng Cổ Trần bỗng thấy đau thương, có lẽ nơi này đã từng có Nhân tộc phản kháng chư thần.

Thậm chí rất có thể là cuộc chiến chống lại Cửu Thiên, chết trong đại chiến mở ra phạt thiên, cuối cùng bao gồm nơi này đều bị vĩnh viễn chôn vùi.

Càng đi vào khu vực chính giữa, Cổ Trần phát hiện bóng dáng cường giả Nhân tộc càng lúc càng nhiều, giống như nơi này mới là cái gốc trung tâm của Nhân tộc.


Phát hiện này khiến Cổ Trần khiếp sợ, trong lòng âm thầm hoài nghi, chẳng lẽ ngày xưa Nhân tộc từng cùng Mệnh Vận chống lại sự thống trị của Cửu Thiên?Mang theo nghi vấn này, Cổ Trần xuyên qua quầng sáng yên lặng cuối cùng, đi vào khu vực trung tâm nhất của mảnh Vĩnh Hằng Chi địa này.

Vèo!Cổ Trần chậm rãi xuyên qua quầng sáng, đi vào trung tâm Vĩnh Hằng Chi địa, mới vào đã ngây người.

Vẻ mặt hắn ngẩn ngơ:- Cái này! Mới vào trong, Cổ Trần đã bị cảnh tượng trước mắt làm ngây ra.

Ở trước mắt hắn là một con sông dài mênh mông bị đông lại tại đây, con sông dài thần bí bị chôn vùi vĩnh viễn.

“Mệnh Vận Trường hà?”Cổ Trần con ngươi co rút nhìn rõ con sông dài này là Mệnh Vận Trường hà.

Không tin nổi, không thể tưởng tượng.

Tại sao chỗ này có một Mệnh Vận Trường hà?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận